=Hôm nay là tròn 49 ngày mất của Lâm Doãn Khanh, Vương Gia đông đủ các thành viên.
Vợ chồng Vương Hải đã quay lại New York từ ngày hôm qua.
Từ sớm, tất cả các thành viên tề tựu ở nhà chính Vương Gia.
Hoàng Gia, Lâm Gia cũng có mặt ở đây.
Lâm Gia dù không muốn nhưng vẫn phải đến đây, Hoàng Gia đến cũng vì Vương Gia với Hoàng Gia là thông gia với nhau, không đến không được, như vậy sẽ không phải phép.
Vả lại cuộc sống hôn nhân của Trần Thanh Ngọc hạnh phúc, Hoàng Gia coi như được như ý nguyện.
Tuy rằng, hai gia tộc này vẫn không thể thân thiết.
Thầy cúng do Vương Gia mời đến đang tiến hành làm lễ, tất cả mọi người ngồi xuống tấm thảm đã được trải xuống trước bàn thờ của Lâm Doãn Khanh.
Nghi lễ diễn ra không quá lâu, chỉ vỏn vẹn ba tiếng đồng hồ, sau đó ảnh thờ của Lâm Doãn Khanh được đưa lên bàn thờ chính của Vương Gia.
Ngay sau đó, Vương Kiên đã tiễn vị thầy cúng ra tận cửa.
Vương Gia mời Lâm Gia ở lại tham dự bữa cơm gia đình nhưng họ không ở lại, thay vào đó là họ thẳng thừng rời đi.
Hoàng Gia cũng vì nể Trần Thanh Ngọc nên cũng ở lại, dù sao con cháu họ là dâu của Vương Gia.
Buổi trưa hôm ấy, bữa cơm gia đình thân mật diễn ra trong phòng ăn rộng lớn của Vương Gia.
Tất cả cùng ngồi xuống, Vương Gia Thành rất ngoan ngoãn, không quấy khóc làm ảnh hưởng đến người khác.
- “ Vương Gia đừng mộng tưởng nhiều quá, nếu không vì cháu tôi làm dâu ở Vương Gia thì Hoàng Gia cũng chẳng muốn đến.
” Hoàng Vũ Khải nói
- “ Thôi mà ông, đừng nói nữa mà.
Mỗi người nhịn nhau một câu đi.
” Trần Thanh Ngọc cầm tay Hoàng Vũ Khải, nói nhỏ
- “ Nhưng đó là sự thật, cách đối đãi của Hoàng Gia với Vương Gia như thế nào, nó tùy thuộc vào cách đối đãi của Vương Gia đối với cháu.
Cho nên đừng có thắc mắc.
” Hoàng Vũ Khải
- “ Rồi rồi, Vương Gia rất tốt, ông đừng có nói nữa.
Im lặng đi mà.
” Trần Thanh Ngọc
- “ Ông nghe rồi, không có điếc.
”
Trần Thanh Ngọc gật đầu, cái bụng mang thai chín tháng này của cô đúng thật là mệt mỏi.
- “ Mọi chuyện cũng đã qua, hi vọng Vương Gia sẽ bớt đau buồn và tiếp tục cuộc sống hiện tại.
Thanh Ngọc cũng chỉ còn mười ngày nữa là sinh, thời gian trong vòng 10 ngày đó.
Vẫn mong sẽ có được sự thông cảm của Vương Gia.
” Hoàng Khải Thiên
- “ Cảm ơn anh, Vương Gia nào dám trách Thanh Ngọc.
Đó lại là phần phước mà gia đình chúng tôi có được, con bé lại rất ngoan ngoãn lễ phép.
” Vương