Nam Cung Phi Vũ lên tiếng nói “ Lão đại, ừm.....anh....!có thể....!”
- “ Chuyện gì, muốn tôi giúp gì sao ” Vương Kiên đáp
- “ Anh có thể tìm giúp em một cô gái không? ”
Hàn Dương Phong, Trịnh Hoàng, Khải Minh Kiệt và Vương Kiên " ồ " lên một tiếng.
Nam Cung Phi Vũ chẳng lẽ đã để ý đến cô gái nào rồi hay sao?
- “ Được thôi, có ảnh hay tên của người ta không ”
- “ Có ảnh lúc 4 tuổi thôi, chỉ biết người ta tên Tâm.
”
- “ Cậu cứ đưa đây, tôi sẽ tìm cho cậu.
”
- “ Cảm ơn anh.
” Nam Cung Phi Vũ đưa bức ảnh một bé gái xinh xắn với mái tóc dài, tay cầm kẹo đưa cho Vương Kiên
- “ Xinh nhỉ, mắt của cậu cũng thật tốt.
Yêu nhau từ nhỏ sao ? ” Vương Kiên nhìn Nam Cung Phi Vũ
Nam Cung Phi Vũ gật đầu, Khải Minh Kiệt thở dài.
Ai cũng có người yêu, người thương nhưng tại sao Khải Minh Kiệt anh lại không có nhỉ.
- “ Khải Đại Tổng Tài kia, cậu cũng nên yêu đi là vừa.
” Hàn Dương Phong cười cười
- “ Hay là cậu thích đàn ông ” Trịnh Hoàng trêu chọc Khải Minh Kiệt
- “ Điên à, tôi không phải loại người cậu đang nói đâu ” Khải Minh Kiệt lườm Trịnh Hoàng
- “ Có giỏi thì đưa bạn gái về đây ra mắt bọn này, nhé bạn thân.
” Trịnh Hoàng khiêu khích Khải Minh Kiệt
- “ Được thôi, cứ chờ đấy.
” Khải Minh Kiệt tức điên người, anh chưa có bạn gái chứ đâu phải anh thích đàn ông đâu
- “ Chuyện tôi kết hôn với Nghiêm Tuyết Tình tuyệt đối đừng nói với Khánh Linh.
Nếu không muốn con bé nổi điên.
”
Tất cả gật đầu đồng tình, ai cũng biết Vương Khánh Linh khi nổi điên sẽ như thế nào rồi.
Cô không tức giận, không hờn dỗi, nhưng đó là một sự im lặng đến đáng sợ.
- “ Cố Nam đâu, cậu ta không đến à.
” Hàn Dương Phong để ý xung quanh không thấy Cố Nam ở đây
- “ Không gọi, tôi nghĩ cậu ta bận việc ở bệnh viện ” Vương Kiên đáp
- “ Cậu nên gọi điện nói với cậu ta đi, thông báo một tiếng vẫn tốt hơn.
” Hàn Dương Phong nói với Vương Kiên
- “ Ừ, tôi đương nhiên phải nói.
” Vương Kiên gật đầu
- “ Chuyện này có ai biết chưa hay chỉ có chúng tôi ? ” Khải Minh Kiệt nhìn Vương Kiên
- “ Chưa ai biết ngoại trừ các cậu ”
-