Buổi sáng khi Chiêm Ny ngủ dậy, Chiêm Hồi Thiên đã rời khỏi nhà.
Cả ngày hôm qua cô ta không ăn gì, bây giờ chẳng còn sức mà nấu cơm, định ra ngoài tìm gì đó ăn.
Sau khi rời nhà, đi chưa được bao lâu thì thấy một tiệm mì trên đường. Vừa đi vào, cô ta nhìn thấy thầy Ninh đang chậm rãi gắp mì ngồi gần cửa sổ.
Chủ tiệm nói một câu hoan nghênh quý khách, làm thầy Ninh đưa mắt nhìn qua.
Chiêm Ny do dự không biết có nên bước lại chào hỏi hay không.
Thầy Ninh lại vẫy vẫy tay với cô ta, thế nên Chiêm Ny đành đi qua.
“Ngồi đi.” Thầy Ninh chỉ vào vị trí đối diện, nói với cô ta.
Chiêm Ny vừa ngồi xuống thì đã có một nhân viên mang một tô mì thịt bò tới trước mặt.
Cô ta thoáng lúng túng: “Cái này không phải…”
“Là tôi gọi từ trước cho cô đấy. Nếm thử đi, mùi vị cũng không tệ.”
“Thầy biết tôi định tới đây?” Chiêm Ny rất ngạc nhiên.
Thầy Ninh đặt đũa xuống, tô mì trước mặt thầy ta chưa đụng vào miếng nào. Thầy ta nhìn vào mắt Chiêm Ny, nói với cô ta: “Chuyện này dễ thôi mà, tôi là thầy bói.”
Thầy ta cũng biết coi bói à? Chiêm Ny thầm nghĩ, không biết thầy ta và Liễu Mộc Mộc ai sẽ giỏi hơn?
Cô ta đã từng thấy tận mắt bản lĩnh của Liễu Mộc Mộc. Nhưng trông thầy Ninh này cũng không giống lừa đảo, cho nên khó nói lắm. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi Rong Biển.luvevaland và được đăng duy nhất tại trang luvevaland.co, nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ qua trang chủ đọc để ủng hộ editor nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
Thấy vẻ do dự trên mặt cô ta, thầy Ninh cười: “Mẹ cô từng đi xem mắt, nhưng cô không thích cho nên đâm lủng săm lốp xe của người ta. Sau khi mẹ cô biết thì đánh cô lần đầu tiên trong đời… Cô còn muốn tôi nói tiếp không?”
“Không cần.” Cô ta vội ngăn thầy ta lại, nhiêu đó thôi cũng đủ chứng minh bản lĩnh của thầy ta rồi.
Có lẽ thầy Ninh này còn giỏi hơn Liễu Mộc Mộc nhiều.
“Thầy biết tôi sẽ tới đây ăn. Vậy thì thầy còn tới đây… Là có chuyện gì muốn nói với tôi ư?” Chiêm Ny thăm dò.
Thầy Ninh lắc đầu: “Không phải tôi có chuyện muốn tìm cô, mà là cô cần tôi giúp, không phải sao?”
Đáy lòng Chiêm Ny giật thót. Cô ta cảnh giác nhìn người đối diện, có phải thầy ta biết gì rồi không? Không thể nào. Bí mật bình hoa của cô ta, ngoài Liễu Mộc Mộc thì chỉ có mình cô ta biết. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi Rong Biển.luvevaland và được đăng duy nhất tại trang luvevaland.co, nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ qua trang chủ đọc để ủng hộ editor nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
Mà có những chuyên ngay cả Liễu Mộc Mộc còn không biết.
Thầy Ninh vẫn ra vẻ cao thâm khó lường như trước: “Nếu tôi muốn hại cô thì người ngồi đây hôm nay không phải là cô mà là anh hai cô rồi.”
“Tôi không hiểu thầy muốn nói gì.” Chiêm Ny không chút do dự phủ nhận. Cô ta đứng dậy định rời đi. Cô ta vẫn chưa xác định thầy Ninh muốn ám chỉ điều gì.
“Cô hiểu mà.” Thầy ta hơi nghiêng người, thấp giọng nói với Chiêm Ny, “Đầu tiên là cái chết kỳ lạ của mẹ mình, và giờ cơ thể cô cũng xuất hiện bất thường rồi đúng không? Còn cả bố cô nữa, ông ta cũng chết một cách bất thường. Cô là người thông minh, hẳn là cũng có nghi ngờ gì rồi đúng chứ?”
Chiêm Ny thầm thở phào, nhưng thần kinh vẫn căng thẳng.
Thầy Ninh không biết bí mật của cô ta, nhưng thầy ta lại biết bí mật bình hoa kia.
“Vừa rồi tôi chỉ thuận miệng nói một câu mà cô đã tin tôi. Hiển nhiên là cô có tin trên đời này có sức mạnh siêu nhiên.” Thầy ta nhìn Chiêm Ny chăm chú, “Trực giác của cô rất nhạy bén.”
Chiêm Ny thả lỏng hơn chút. Cô ta lúng túng đứng một lúc mới ngồi xuống dưới sự trấn an của thầy Ninh.
Cô ta nói nhỏ: “Lúc trước tôi cũng từng gặp được một thầy bói rất giỏi dưới quê mình.”
Người đó chính là ông nội của Liễu Mộc Mộc. Dù là giáo viên ở trường hay phụ huynh các bạn học thì đều đến tìm ông nội Liễu nhờ coi bói, chưa thấy ai nói ông bói sai bao giờ.
Có người cảm thấy ông chỉ lừa đảo, nhưng theo Chiêm Ny thì một người có thể lừa gạt tầm một trăm người mà chẳng ai tố cáo, vậy chứng tỏ chắc chắn ông có bản lĩnh thật sự.
Hơn nữa, cô ta cảm thấy ông nội Liễu chẳng cần phải lừa đảo. Cô ta đã tận mắt thấy ông nội Liễu chỉ nói một câu mà ngăn cản được tai nạn xảy ra, thật sự rất giỏi.
“Ra là vậy.” Thầy Ninh chẳng hứng thú mấy với thầy bói trong lời cô ta, quay lại chủ để nói chuyện ban đầu, “Chiếc bình hoa kia vốn là di vật của bố cô. Cô muốn biết tác dụng của nó không?”
Cả người Chiêm Ny run lên, trong lòng như có hàng ngàn cây kim đâm vào, khiến cô ta lo lắng không chịu được, cứ đứng ngồi không yên.
Đương nhiên là cô ta muốn biết. Liễu Mộc Mộc không chịu nói thẳng với cô ta, cứ nói lập lờ nước đôi, những gì cô ta biết về tác dụng của bình hoa cho tới nay chỉ toàn là suy đoán.
“Bố cô là một người khá điên cuồng. Nếu tôi đoán không sai thì trước đây không lâu, hình như ông ta có lấy một ít máu của cô?”
Dưới ánh mắt hỏi thăm của thầy Ninh, Chiêm Ny khẽ gật đầu. Cô ta liếm đôi môi khô khốc của mình, hỏi thầy ta: “Ông ấy bảo tôi đi khám. Có gì không ổn à?”
“Số máu kia thật ra là để bôi lên chiếc bình hoa đó. Có máu của cô thì bình hoa sẽ có sức mạnh siêu nhiên.” Giọng nói thầy ta càng ngày càng thấp, cứ như khàn giọng, “Cô chỉ cần viết ngày tháng năm sinh của người khác lên giấy rồi đốt vào bình hoa thì người đó sẽ theo tâm nguyện của cô, biến mất khỏi thế giới này.”
“Tại sao phải là máu của tôi?”
Thấy phản ứng của Chiêm Ny không mãnh liệt mấy, thầy Ninh dựa người vào ghế, quả nhiên là ông ta không nhìn lầm cô gái này.
Là một đứa trẻ có dã tâm, cũng đủ ác độc. Người nhà họ Chiêm đúng là ai cũng có máu điên trong người.
Từ Chiêm Hoành Nghiệp cho đến Chiêm Hồi Thiên, giờ lại là Chiêm Ny, không có ai để ông ta thất vọng.
“Bởi vì bố cô từng dùng máu của cô để làm đồ tế. Ông ta chết trước khi nghi thức hiến tế hoàn thành. Là do sức mạnh mà chủ nhân trước của bình hoa để lại khi dùng máu cô đã giết chết ông ta.”
“Chủ nhân trước mà thầy nói là anh hai tôi phải không?”
Thầy Ninh chỉ cười không đáp.
Cô gái này rất thông minh. Sau khi biết được những chi tiết khiến người ta sợ hãi, lại liên hệ với cuộc đối thoại hôm nay, chắc chắn sẽ tự suy đoán được. Phát hiện mặt thật của anh hai mình rồi thì cô ta sẽ đưa ra lựa chọn gì đây?
Nụ cười im ắng của thầy ta đã cho Chiêm Ny đáp án. Quả nhiên cô ta đoán không sai. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi Rong Biển.luvevaland và được đăng duy nhất tại trang luvevaland.co, nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ qua trang chủ đọc để ủng hộ editor nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
Hóa ra cô ta là đồ tế của bố mình, và bây giờ, anh hai cô ta cũng coi cô ta là đồ tế.
Cách hiến tế mà thầy Ninh nói giống với cách Liễu Mộc Mộc từng nói. Vậy có thể tạm xác định thầy ta không lừa cô ta.
“Không phải thầy có quen anh hai tôi à? Vì sao lại nói cho tôi biết những chuyện này?”
Thầy Ninh khẽ mỉm