Muốn hỏi tại sao La Khanh lại có suy đoán cực kì không căn cứ không khoa học như vậy thì chỉ có thể ghi công cho cái gọi là giác quan thứ sáu của anh.
Nói cách khác, người ta đều nói có rất nhiều người bộ dáng trên mạng với ngoài đời thực hoàn toàn khác nhau, bởi vì tại thế giới ảo có thể giải phóng hoặc khai quật ra một con người bị vùi lấp khác của bản thân.
Mà Tạ Phi không nghi ngờ là thuộc kiểu vô cùng nhạt nhẽo, một người mà đi đến đâu cũng chỉ có một bộ dáng duy nhất.
Nhưng không thể không nói, giác quan thứ sáu của ngài La thuộc loại mạnh mẽ bậc nhất khó tìm, nó có thể giúp anh giải quyết được khá nhiều rắc rối, cũng bởi nó mà anh mới quen biết được một người bạn xuất thân từ gia tộc hắc đạo lại đặc biệt có hứng thú với hát kịch là Ninh Hàn.
Hồi nhỏ hai người học cùng một trường mẫu giáo, có một lần Ninh Hàn bị kẻ thù bắt cóc trên đường về nhà, may mà có bạn nhỏ La Khanh mới tìm được Ninh Hàn bị nhốt lại trong kho đông lạnh.
Theo lời của tên Ninh Hàn đó thì nghiệt duyên của hai người cũng được kết từ đó, nếu không làm sao có chuyện cậu ta chịu làm bạn với cái người đi tới đâu cũng tạo cảm giác tỏa sáng chói lòa như La Khanh.
Có điều trực giác của La Khanh không phải lúc nào cũng dùng được, hoàn toàn xem vào vận may, nếu không anh ta đã có thể một năm ba trăm sáu mươi năm ngày ngồi xổm cào vé số rồi, tiết kiệm thời gian biết bao nhiêu, sau đó viết một quyển, khẳng định có thể bán ra với số lượng lớn.
Cho nên không hiểu liền hỏi cũng là một trong những phẩm chất tốt đẹp của đại thần.
(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Phu nhân, cái người tên Tiểu Nguyệt Bạch này là ai?
(Đội ngũ) Mộ Nha: Không được kêu tôi phu nhân.
(Đội ngũ) Trung nhị bất thị bệnh: Phải gọi thần phu đại nhân!!!
Khó chịu!
(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Cậu thích tôi gọi bằng cái nào (mỉm cười)?
(Đội ngũ) Mộ Nha: Không thích cái nào hết.
(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Tiểu ô nha?
(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Tiểu ô nha, cậu còn chưa trả lời vấn đề của tôi.
(Đội ngũ) Kiệt xuất đích tiểu nhị bức: Không được nha! Diệp thần anh không được gọi cậu ấy là Tiểu ô nha, anh xem, trong tên của anh có một chữ ô, tên cậu ý có một chữ Nha, ghép lại chính là Ô Nha, về sau đứa trẻ do hai người sinh ra mới được gọi là tiểu ô nha nè!
(Đội ngũ) Trung nhị bất thị bệnh: Nương không cần lo cho IQ của con nữa rồi ~~
(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Đợi xíu tôi kêu Nhược nữ tử từ kho bang hội lấy cho cậu một kiện trang bị.
Xem ra đại thần rất hài lòng với câu vừa rồi của Tiểu nhị bức.
Nhưng! là! Mấy người đủ rồi nha! Trên đầu cậu đây có treo mấy chữ Tôi rất dễ chọc sao?
"Oá, phát sinh chuyện gì?" Tiểu Nguyệt Bạch đang vui vẻ đánh quái đến quên trời đất, lâu lâu mới liếc nhìn Tạ Phi một cái, thấy trên mặt cậu phủ đầy sương lạnh nhất thời bị dọa cho hết hồn.
Tạ Phi nghe thấy có âm thanh vang lên liền xoay đầu liếc cậu ta một cái, ánh mắt lạnh lùng chết chóc làm Ngôn Nguyệt Bạch rét run -- Dọa chết ông đây rồi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện trời đất nhân thần phẫn nộ gì nha?
Ngôn Nguyệt Bạch nhìn màn hình máy tính của Tạ Phi, trên màn hình Diệp lạc ô đề đúng lúc lại gửi ra một câu.
(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Phu nhân cậu vẫn chưa trả lời vấn đề tôi vừa hỏi nè.
Vấn đề gì? Ngôn Nguyệt Bạch tiếp tục nhìn lên trên, có liên quan đến tôi à, hỏi tôi làm cái gì chứ? Ngôn Nguyệt Bạch thầm nghĩ, hình như có chỗ nào không đúng lắm.
Ý, phu nhân? Phu nhân...!phu nhân?! Ngôn Nguyệt Bạch trợn tròn mắt nhìn về phía Tạ Phi, thấy Tạ Phi vẫn giữ nguyên biểu cảm vửa rồi, hai mắt hơi híp lại, toàn thân tản ra quang mang người sống hay vật chết đừng tới gần".
Ngôn Nguyệt Bạch nhìn nhìn Tạ Phi, lại nhìn màn hình, lại nhìn Tạ Phi, rồi lại nhìn màn hình.
Thật rối rắm...vô cùng xoắn xuýt...!tiếp tục xoắn xuýt, Hai tay Ngôn Nguyệt Bach vụng trộm vươn qua, dùng tốc độ sét đánh gõ một dòng chữ trên khung nói chuyện của Mộ Nha.
(Đội ngũ) Mộ Nha: Bọn này là bạn trai tốt nha ~
Nhìn thấy lời này hai mắt La Khanh hơi nheo lại, khóe miệng cười càng thêm thâm sâu.
Cách dùng từ này, tuyệt đối không phải phong cách của Mộ Nha, đặc biệt phía sau còn có thêm cái kí hiệu lượn sóng ~ đáng nghi ngờ kia nữa.
Cho nên, điều này cho thấy....
(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Cậu cùng Tiểu Nguyệt Bạch đang ở cùng một phòng (mỉm cười)?
Nhìn thấy mặt cười của Diệp lạc ô đề ba người của bang Nhược thủy trong đội đồng loạt gửi ra cái biểu tình run rẩy.
Mẹ ơi, đại thần ơi ngài thu liễm chút đi, tim phổi tụi con gánh vác khổng nổi a! Đây là hiện trường vụ án gì nha, bắt bắt bắt bắt...!bắt gian sao? Quá căng thẳng mà!
(Đội ngũ) Mộ Nha: Có vấn đề (mỉm cười)?
Xem! phu phu hai người bất đầu đối chiến rồi!
(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Tôi chỉ thấy đáng tiếc bởi người theo bên cạnh em không phải là mình mà thôi.
Hể -- Chúc mừng tuyển thủ Diệp một chiêu toàn thắng! Ba người bang Nhược thủy bắt đầu điên cuồng phát động chế độ chụp ảnh màn hình, không chụp lại ân hận ngàn đời!
Ngôn Nguyệt Bạch âm thầm cho một like, cẩn thận che giấu tâm tình kích động của bản thân.
Sau đó cậu ta phát hiện đường nhìn lạnh lẽo của Tạ Phị lại quét qua đây, dùng ngữ điệu như được đóng băng nói: "Cậu lại chết rồi kìa."
Hả! nha? Tại sao anh đây lại chết nữa rồi?
Chết rồi! Cô nương Phong hạc khí thế uy vũ còn đang ở bên cạnh kia kìa, mải hóng chuyện không cẩn thận ngó lơ cô nàng ở bển rồi! Chết cha! Thảm rồi!....
Tiểu Nguyệt Bạch rốt cuộc cũng buông tâm đi lo chuyện của chính mình, nhưng bên này chiến tranh vẫn chưa kết thúc.
(Đội ngũ) Mộ Nha: Vậy anh chỉ có thể ôm hận đến tận cuối đời rồi.
Đòn phản kích cực kì đẹp! Tuyển thủ Mộ Nha san bằng điểm số!.
(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Không sao, chỉ cần có em ở đây, thời gian một đời kì thực rất ngắn.
(Đội ngũ) Mộ Nha: Vậy anh có thể đi chết ngay và luôn rồi.
Xuất hiện rồi! Tiểu Nguyệt Bạch trộm nhìn qua, gào thét trong lòng -- Boss Tạ Phi rốt cuộc cũng ra đại sát chiêu cuối cùng...!có điều, thường thì chiêu này chỉ sử dụng cho những người đặc biệt thân cận bên cạnh cậu ấy thôi thì phải, ví dụ như em trai cậu ấy, Tạ Phi đã từng cho cậu nhóc đi chết cả trăm ngàn lần rồi.
(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Phu nhân sẽ thương tâm.
(Đội ngũ) Mộ Nha: Có tự tin đến thế?
(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Ừ.
Tuyển thủ