Edit: SamLeo-kun
Sáng sớm trời trong nắng ấm, văn phòng tổng tài tập đoàn Ôn Thị.
Ôn Nhiên mặt không thay đổi nhìn mấy vật dụng mẹ và bé sắp chất đầy phòng mình, chẳng nói được một lời.
Cô thư ký vẻ mặt tươi cười vô cùng thiện giải nhân ý, "tổng tài, anh xem hài lòng không? Đều là chút tâm ý của cấp dưới gửi tặng....!quý công tử?" A hình như quên hỏi tổng tài là con trai hay con gái oy (⊙v⊙)
Ôn Nhiên không lên tiếng tiếp tục xem văn kiện, cô thư ký đứng trước bàn làm việc rầu rĩ trong lòng đi cũng không được ở cũng không xong, tổng tài rốt cuộc vừa ý không vậy?
Lát sau, Ôn Nhiên nói, "là con trai, tuổi...!cũng không lớn, cô theo vậy mà chuẩn bị đi, đồ vật trong văn phòng tìm người đưa đến biệt thự ngoại ô của tôi.
Cảm ơn ý tốt của mọi người giúp tôi luôn."
Tiếp đó hình như chợt nhớ tới chuyện gì, "chút nữa nếu có một thiếu niên tóc đỏ khoảng 17 tuổi tới tìm tôi thì cứ để nó vào, rất dễ nhận biết, bộ dáng xấu xí còn đặc biệt phách lối."
"Vâng đã biết, tổng tài.
Tôi ra ngoài làm việc." Edxxit: xxxxSxaxmxLxexo-kxuxnx
Ôn Nhiên như có như không gật đầu, tầm mắt vẫn đặt trên văn kiện biểu tình chăm chú.
Qua báo cáo này, đứa con riêng kia lén lén lút lút động tay động chân không ít ở công ty, nhưng mà rốt cuộc vẫn còn quá trẻ thủ đoạn khá non lộ ra rất nhiều sơ hở.
May mắn là Ôn Chí Tân tuy vẫn chưa từng dưỡng dục anh nhưng thật tâm thật ý muốn giao công ty lại cho anh, sau khi anh về Mỹ, vẫn một mực giao thực quyền cho anh.
Nghĩ tới đây, Ôn Nhiên cười cười xem thường, mình quả thật ở chung với Lộ Tề lâu rồi nên thấy ai cũng khá hiền lành.
Ném mình ở Mỹ bao năm không quan tâm không hỏi han, bản thân một mình sống ở Trung Quốc tự do phóng khoáng, phụ thân như vậy sao có thể là một người cha tốt? Nếu không phải nội bộ công ty bên Mỹ xảy ra vấn đề, thì sao có thể vội vàng kêu mình về tiếp quản? Nói cho cùng, còn không phải muốn quẳng cục diện rối rắm cho mình sao.
Nếu thật sự muốn giao công ty cho mình, sao bản thân còn nắm cổ phần chỉ cho mình cái chức vụ tổng tài mà thôi? Ôn Chí Tân, từ đầu đến cuối đều là một người ích kỷ.
Buồn cười hơn chính là đứa con riêng của ông ta vậy mà tưởng đây là điềm báo phụ thân muốn giao gia sản cho mình, thời gian này không ngừng âm thầm mua chuộc lòng người bên trong công ty làm không ít chuyện mờ ám.
Nhưng mà nhất cử nhất động đều trong lòng bàn tay mình, hôm qua kêu người lén lút phá hủy một chút "thành quả" của nó, phỏng chừng hôm nay có thể tìm tới cửa.
Quả nhiên đợi không bao lâu, Mộ Ý Viễn đã nổi giận đùng đùng chạy tới cửa.
Do đã nói trước với phòng thư ký nên cũng không cần hẹn trước trực tiếp đi lên.
Không hẹn trước có thể lên thẳng nói rõ đối phương sớm biết mình sẽ tới.
Nhưng lúc này Mộ Ý Viễn đang trong cơn giận dữ hoàn toàn không nghĩ tới, hoặc nói IQ của gã căn bản không nghĩ tới chỗ này....!
Từ nhỏ đã theo mẹ, Mộ Tâm xem gã như con át chủ bài cuối cùng, muốn cuối cùng dựa vào gã lật đổ chính phòng chính thức bước vào nhà họ Ôn.
Cho nên đặt không ít tâm huyết vào gã, gần như đến mức muốn gì được nấy đó là lý do gã được vô cùng cưng chiều, ở trường cũng không chăm chỉ học tập suốt ngày lêu lổng cùng hồ bằng cẩu hữu.
Trong mắt gã, sản nghiệp của Ôn gia, một tập đoàn lớn như vậy sớm muộn gì cũng là của gã mà Ôn Nhiên chỉ là người cướp đi tất cả của mình.
Gã nghĩ mọi cách đối phó Ôn Nhiên vốn tưởng âm thầm gửi hình đồng tính của Ôn Nhiên cho phụ thân xem là có thể khiến Ôn Chí Tân lòng sinh ác ý không cho Ôn Nhiên kế thừa sản nghiệp.
Ôn Nhiên thoạt nhìn không giống người biết nghe lời, đến lúc hắn ầm ĩ với Ôn Chí Tân, ông ta nhất định sẽ trở nên chán ghét hắn mà chọn mình làm người kế nghiệp.
Không ngờ, Ôn Nhiên cư nhiên không phản kháng cứ như vậy ngoan ngoãn quay về Mỹ, còn thuận tay tiếp nhận xử lý tập đoàn bên Mỹ?! Edxxit: xxxxSxaxmxLxexo-kxuxnx
Mộ Ý Viễn càng nghĩ càng tức cảm thấy không cam tâm vì thế dưới gợi ý có mục đích của mẫu thân cũng từ từ bắt đầu sử dụng chút mưu tính trong công ty, lấy lòng một vài nguyên lão để họ gây khó dễ Ôn Nhiên