Edit: SamLeo-kun
Đoàn phim bận rộn thường thường ngày đêm bất phân, cũng may Hồ Thất Thất rất nhanh đã dỗ dành được Đào Đang, nhanh chóng trở lại quay chụp tạo hình.
Tên ngốc ban nãy giống như chó điên lúc này lại ngoan ngoãn ngồi băng ghế bên cạnh tổ quay, nếu không phải tầm mắt nóng bỏng của gã vẫn liên tục nhìn chằm chằm Hồ Thất Thất, thật sự vô cùng giống trung khuyển ôn hòa vô hại nuôi trong nhà.
Lộ Tề ngồi phía sau không chút hình tượng liếm kem nhìn, trong lòng thầm tặc lưỡi, sức mạnh tình yêu nha.
Liên tục bận rộn tới ba giờ sáng, thấy mọi việc cũng tương đối rồi, Lộ Tề kêu giải tán, mọi người đều tức tốc vác vành mắt đen thui quay về ngủ.
Một mình Lộ Tề quay về phòng, bầu trời đêm đầy sao nhưng ngủ không được, ban nãy anh hai gọi qua báo là đã dẫn bạn nhỏ Ôn Ngôn về nhà rồi.
Mấy bữa nay mỗi tối ngủ đều có bánh bao nhỏ mềm mại bên cạnh không hề cảm thấy cô đơn nhưng người duy nhất làm bạn với cậu cũng không ở, cư nhiên trong lòng cảm thấy trống trải khó hiểu.
Cậu ngắm ánh trăng trên bầu trời, lòng thầm nghĩ dù chia cách đôi nơi nhưng cũng còn cùng Ôn Nhiên ngắm chung một vầng trăng nha.
Bỗng cảm thấy có chút buồn cười, không lâu trước đó, cái người lãnh đạm nhưng mang theo tình cảm ấm áp mỗi ngày đều vờn quanh cậu, chỉ cần cậu đến gần là có thể cảm thấy tim đập gia tốc mặt đỏ tai tía.
Cảm giác mỗi ngày đều là mối tình đầu chỉ có mình Ôn Nhiên mới có thể cho.
Nhưng bây giờ, người đã từng cùng mình chung đụng sớm chiều lại cách trở trời nam đất bắc.
Bản thân từ lúc nào đòi hỏi thấp như vậy nè.....!Edxxit: xxxxSxaxmxLxexo-kxuxnx
Hiện tại vậy mà cảm thấy bất kể khoảng cách xa xôi bao nhiêu chỉ cần có thể cùng Ôn Nhiên ngẩng đầu ngắm chung một ngôi sao, một vầng trăng sáng, một ánh thái dương đã vô cùng thỏa mãn rồi.
Lúc mới bắt đầu, thích Ôn Nhiên chỉ vì giọng nói khiến cậu động tâm cho nên ngay cả võng phối là gì cũng không biết đã trao quyền kịch truyền thanh cho tổ kịch đó, hơn nữa đề xuất yêu cầu hi vọng Ôn Nhiên nhận chủ dịch.
Sau khi vào nhóm tổ kịch, không ngờ lại được Ôn Nhiên chủ động dụ dỗ.
Cái người trước mặt người khác chẳng thích nói chuyện vậy mà giống như một fan hâm mộ hăng hái nói với cậu rằng, rất thích xem truyện cậu viết.
Từ từ thấu hiểu, chầm chậm tới gần.
Biết anh việc nhà vô dụng, ngay cả nấu mì cũng không xong.
Biết anh từ nhỏ đã bị ném ở Mỹ một mình, tự mình vừa học anh văn vừa học trung văn.
Biết anh mỗi năm cũng không gặp được mặt ba mẹ một lần, anh vốn vẫn kỳ vọng vào tình thân nhưng rồi bắt đầu trở nên phai nhạt.
Mà cảm giác của cậu với Ôn Nhiên lại do lúc đầu đau lòng cuối cùng biến thành tâm động.
Sẽ dịu dàng hát tình ca cho anh, hơn nữa chỉ hát cho một mình anh nghe.
Sẽ lẳng lặng nghe anh nói những chuyện vụn vặt thỉnh thoảng cười đưa ra bình luận.
Rõ ràng đối với tất cả mọi người đều lãnh đạm xa cách cực kỳ nhưng lúc đối đãi với cậu lại trở nên dịu dàng.
Phần dịu dàng này chỉ dành cho một mình cậu, gần như nhấn chìm cậu.
Tâm tư dần dần quay về, nghĩ đến hoàn cảnh bây giờ, Lộ Tề nhịn không được hơi khó chịu nhưng hôm nay cậu nghe chuyện Hồ Thất Thất xong lại chợt hiểu rõ thật ra cậu và Ôn Nhiên đã tốt hơn đại đa số người nhiều lắm rồi.
Họ vẫn đang yêu nhau, vẫn đang nỗ lực để sau này có thể ở bên nhau.
Cậu chuyển nghề làm đạo diễn cũng vì cố gắng cho tương lai hai người, mà Ôn Nhiên bị buộc về Mỹ tiếp quản công ty cũng vậy.
Không gì có thể chia cắt họ.
Edxxit: xxxxSxaxmxLxexo-kxuxnx
Chỉ cần chịu đựng qua thời kỳ này là tốt rồi, Lộ Tề lặng lẽn ghi nhớ trong lòng nhưng vẫn không nén được khó chịu.
Có lẽ đêm khuya khó tránh sẽ có một vài suy nghĩ quái lạ, dù là nam thần quốc dân nhưng Lộ Tề cũng là người cũng có trái tim, cậu không chỉ biết cười mà cũng biết buồn.
Mấy ngày nay bận rộn vẫn chưa kịp nhớ tới chuyện này mà Ôn Nhiên cũng không liên lạc với mình, phỏng chừng ở bên kia đang bị quản gắt gao.
Nhưng mà cái này sao có thể làm khó được Lộ Tiểu Tề cơ trí của chúng ta chứ.
Cậu lôi laptop từ trong hành lý ra, nền tảng cao cấp tuyệt hảo rất nhanh khởi động xong, cậu đợi không kịp đăng nhập QQ đã lâu không lên, một đống avatar nhấp nháy đều là tin nhắn chưa đọc.
Cậu đang lướt qua từng tin nhắn chưa đọc rất nhanh tìm được avatar mình tâm tâm niệm niệm kia.
"Anh xem dự báo thời tiết thành phố A gần đầy có mưa, em ra ngoài nhớ tiện tay mang theo dù đừng dầm mưa cảm mạo.
Nhớ em, chăm sóc tốt bản thân."
"Giám đốc marketing hôm nay làm kế hoạch quá tệ, chẳng có phần nào ra trò, thật không biết anh ta cố ý làm cho anh mất mặt hay não thật sự toàn là nước.
Nhớ em, chăm sóc tốt bản thân."
"Mới tới công ty, anh biết rất nhiều người trong lòng đều không phục anh nhưng không sao, anh sẽ từ từ để họ biết bản lĩnh của mình.
Là đồ của anh, anh sớm muộn cũng sẽ lấy về.
Như cũ vẫn rất nhớ em, chăm sóc bản thân thật tốt."
"Hôm nay nghe thư ký nói em vào đoàn phim cũng đã chọn xong diễn viên rồi, thật sự vui mừng cho em.
Lần trước anh đã nói với thư ký, chỉ cần cô ta thu thập thật tốt mọi tin tức của em sẽ tăng lương cho cô ta.
Cô ta dường như vô cùng vui vẻ làm chuyện này, còn cần mẫn hơn thu thập tư liệu đối thủ kinh doanh mà anh kêu cô ta làm."
"....!Nghe nói em có con rồi? anh không tin em phản bội anh, nhưng anh hi vọng em có thể giải thích với anh về đứa con đột nhiên xuất hiện này.
Yêu em"
Lộ Tề chầm chậm xem đến câu cuối cùng rốt cuộc không nhịn được cười phá lên.
Bình giấm to, biết ngay anh ấy sẽ nổi máu ghen mà.
Nước Mỹ bên này đang là ban ngày, thời gian làm việc, avatar của Ôn Nhiên vậy mà cũng sáng.
Lộ Tề gõ chữ qua, "Tổng giám đốc Ôn, thời gian làm việc còn bắt cá (làm việc khác trong giờ làm á) hả?"
Ôn Nhiên đáp lại rất nhanh, "Hừ."
Edxxit: SxaxmxLxxxxexo-kxuxnxxxxx
Lộ Tề có chút nhìn không thấu suy nghĩ, tiếp tục gõ chữ, "Hì hì, bị tịch thu điện thoại rồi? ngoan ngoãn làm việc nha bạn nhỏ Ôn ha ha ha ha ha ha ha ha ha, người lớn tới vậy rồi còn bị tịch thu điện thoại!"
Ôn Nhiên, "hừ"
Lộ Tề, "Ơ kìa? Cái kia, ở bên đó thế nào? Em bên này tốt lắm, cũng không có mưa gió gì, dù sao ở đoàn phim em vẫn luôn ngồi trong lều, có mưa cũng