Edit: SamLeo-kun
Lộ Tề ngủ mơ mơ màng màng đột nhiên tỉnh dậy mới phát hiện bản thân đã ngủ một giấc từ lúc cơm tối đến gần hừng đông.
Cậu vừa được Ôn Nhiên mát xa quá thoải mái đến nỗi ngủ từ lúc nào cũng không biết.
phòng nghỉ này của cậu là một phòng một sảnh còn có phòng bếp, đèn lớn bên phòng ngủ đã tắt chỉ lưu lại đèn ngủ nơi đầu giường màu vàng nhạt.
phòng khách nhỏ phía trước thỉnh thoảng còn truyền tới thanh âm Ôn Nhiên dạy Ôn Ngôn viết chữ.
Lộ Tề cười híp mắt hưởng thụ bấu không khí ấm áp này, hồi lâu sau mới chậm rì rì xuống giường.
quần áo trên người đã được Ôn Nhiên đổi thành quần áo mặc nhà rộng rãi, dù sao hai người chuyện không thẹn không ngượng hơn cũng đã từng làm rồi bởi vậy Lộ Tề cũng không thấy quá thẹn thùng.
Cậu dịu mắt đi đến phòng khách, Ôn Nhiên đang đứng bên cạnh Ôn Ngôn cầm tay bé dạy bé viết chữ, thấy Lộ Tề ra nhíu mày nhìn đôi chân trần của cậu, "sao lại không mang dép hả?" Edit: SxamLexo-kxun
Lộ Tề cười ha ha, "hì hì, nóng quá nha."
Ôn Nhiên nhàn nhạt nói, "anh chỉnh máy lạnh 20 độ."
"A, em khá sợ nóng mà."
Ôn Nhiên không tiếp lời, mà sãi bước vào phòng ngủ tìm dép của Lộ Tề, nhấc chân cậu lên định mang vào cho cậu.
Lộ Tề cả kinh, vội vã ngăn lại, "Ai, đừng đừng đừng, tự em mang được rồi."
Ôn Nhiên làm như không nghe thấy nắm lấy chân cậu, xúc cảm nõn nà bóng loáng khiến anh thất thần một hồi, sau đó chăm chú lại thành tín giúp Lộ Tề mang dép dường như đang đối đãi với châu báu trân quý nhất thế giới.
Làm xong một loạt này mặt Lộ Tề đã hơi đỏ rồi.
tiếp đó Ôn Nhiên cứ như ảo thuận từ trong phòng bếp bưng một dĩa tôm nhỏ còn có một vài món nữa. Edit: SxamLexo-kxun
lúc Lộ Tề ăn miếng đầu tiên, ồ một tiếng, "nhà hàng đường Nam kia?"
"Ừ".
Ôn Nhiên đang sửa chữ sai cho Ôn Ngôn, cũng không quay đầu lại trả lời.
"Trời ạ, giờ này còn có thể mua được hả? em nhớ nhà hàng đó mỗi ngày bao nhiêu phần đó, bán xong hết thì thôi." Lộ Tề ăn đến mồ hôi đầy đầu, trong lòng lại phi thường thỏa mãn.
"cố ý lái xe rất lâu để mua cho em đó, Kim Triệt nói em thích ăn món này."
Lộ Tề cười ngọt ngào, uống một hớp nước ô mai lạnh, câu có câu không kể cho Ôn Nhiên nghe những chuyện thú vị khi quay phim.
Ôn Nhiên mặt không thay đổi nghe chỉ thỉnh thoảng lúc nhìn Lộ Tề và Ôn Ngôn ánh mắt mới dao động, lâu lâu lại đáp lại vài câu, cầm tài liệu thư ký gửi từ Mỹ trong tay xem.
Ôn Ngôn ngồi bên băng ghế dài nghiêm túc làm bài tập Ôn Nhiên bố trí.
Tôm thơm cay chất thịt non mịn, ăn vào vô cùng ngon miệng, kết hợp với nước ô mai lạnh lại thêm vài món khai vị thanh đạm, Lộ Tề ăn đến cực kỳ thỏa mãn, gần như mấy món trên mâm đều ăn hết.
Ôn Nhiên vừa lột tôm vừa lau mồ hôi cho cậu, thấy nước ô mai gần cạn lại rót đầy cho cậu.
thức ăn khoái khẩu, người yêu âu yếm, còn có con trai ấm mềm.
Lộ Tề cảm thấy cảm giác thỏa mãn của mình giờ khắc này quả thực còn hơn nhận được ảnh đế năm đó nữa.
hai người đang trò chuyện bỗng truyền đến tiếng gõ cửa.
"Trễ thế này còn có ai đến hả? có thể là đoàn phim có chuyện gấp tìm em không? Ôn Nhiên anh đi mở cửa xem." Lộ Tề đang đối phó với mấy con tôm cuối cùng chẳng muốn đứng dậy.
Ôn Nhiên gật đầu, sửa sang cổ áo chạy đi mở cửa.
cửa đột nhiên truyền đến một tiếng kêu kinh hãi.
Một người phụ nữ khí chất anh tuấn trang điểm vô cùng thời thượng ôm cánh tay người đàn ông bên cạnh, làm ra vẻ hết sức yểu điệu, "Trời ơi! Ông xã, anh mau nhìn a, trong phòng con trai chúng ta cư nhiên có đàn ông!?"
Ôn Nhiên bị dọa giật mình, lùi về sau mấy bước nhưng sau khi nhìn tướng mạo người tới lại rất nhanh khôi phục bình tĩnh.
Bộ dáng này cũng quá giống Lộ Tề đi? Không đúng, nên nói, dáng dấp Lộ Tề cũng rất giống vị nữ sĩ này đi?"
Boss Ôn cố nén hốt hoãng lần đầu tiên gặp mặt bố mẹ vợ, lễ phép nói, "Dì, Lộ Tề đang ăn cơm trong phòng, nếu không thì hai vị vào ngồi trước ạ?"
Mẹ Lộ đột kích huýt sáo với Ôn Nhiên, "Nhóc con ~ có hứng thú làm bạn trai của con dì không hả? Dì nhìn bộ dáng anh tuấn đẹp trai của con rất xứng với con trai dì nha!"
Ba Lộ bên cạnh vẻ mặt hắc tuyến kéo bà, không ngừng xin lỗi Ôn Nhiên, "ngại quá đi, bà xã chú gần đây thích xem phim Mỹ, cử chỉ hành vi...!hơi cởi mở.
hi vọng cháu không để ý." Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx
Ôn Nhiên nào dám để ý chứ, lấy lòng còn không kịp nữa hơn nữa anh chưa từng gặp người mẹ nào tương tự.
Trong ký ức của anh, người mẹ là giống như mẹ của anh, mội ngày mặc đủ kiểu tây trang xuất hiện ở công ty, làm việc cẩn thận, đối đãi với nhân viên cũng chưa từng cười