Edit: SamLeo-kun
Ôn Nhiên nghe lén đến chỗ này, nhịn không được nghi ngờ nói, "tại sao cháu muốn thằng bé hôn cháu hả? hai đứa đều là con trai mà."
"bởi vì bộ dáng bạn ấy rất đáng yêu.
Khuôn mặt mềm mềm nhìn qua cứ như kẹo bông gòn cháu thích ăn nhất." Phục Hạo Thiên không chút nghĩ trả lời.
"......" rốt cuộc có nên ngăn cản không đây.
Chẳng qua hẳn chỉ là giao du bình thường giữa bạn nhỏ với nhau đi? Mình có phải quá đa nghi rồi không, mình biến thành cơ lão nên cứ thấy ai cũng xem như cơ lão.
Hôn hôn bình thường giữa các bạn nhỏ gì gì đó a cũng chỉ là cách biểu hiện thân thiết thôi.
Bọn chúng còn nhỏ hẳn không hiểu ý nghĩa chân chính của hôn môi.
Hơn nữa tuy nói Ôn Ngôn vẫn rất hiểu chuyện, chạy tới chạy lui với mình và Lộ Tề không ồn ào cũng không náo loại nhưng hình như cũng thực sự chưa từng thấy thằng bé kết bạn với bạn bè cùng tuổi.
Vì thế Ôn Nhiên sau một phen suy tư, vô cùng hố cha bán con trai, "tiểu Ngôn, vậy con hôn bạn học này một cái đi, sau này hai đứa chính là bạn học, phải chơi chung thật tốt.|
Ôn Tiểu Ngôn vẫn luôn chỉ có cha là mệnh ngoan ngoãn gật gật đầu, "chíp" đại ma vương bên cạnh một cái, lần đầu tiên hôn người khác ngoài baba, bé vẫn hơi đỏ mặt.
Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx
Đại ma vương đứng yên tại chỗ, xúc cảm mềm mại trên mặt dường như vẫn còn, trái tim không biết tại sao không thể khống chế bắt đầu đập nhanh hơn.
"được rồi, sau này hai em chính là bạn tốt.
Phục Hạo Thiên em đánh người là em không đúng nhưng cũng do em ấy mắng em trước, hai em xin lỗi nhau rồi trở về lớp học đi." Cô giáo cuối cùng bình tĩnh lại giữa chuyện từ đại ma vương trở thành con cừu nhỏ, xuất ra bộ dạng gương sáng cho người, nghiêm túc giáo dục dạy hai bạn nhỏ.
Ngay lúc này tâm tình Phục Hạo Thiên không tồi, thành thành thật thật nói tiếng xin lỗi, hướng Ôn Ngôn nói, "cậu nhớ tới tìm tới chơi, chừng nào cậu đi học"
Ôn Ngôn nhìn giáo viên, lại nhìn baba.
Ôn Nhiên nói, "Chúng ta đã hứa với baba Lộ buổi trưa đi thăm em ấy, con trai con quên rồi sao?"
Giáo viên đứng bên cạnh cũng nói, "xử lý thủ tục cũng phải mất một ngày, cô còn phải căn cứ số đo của Ôn Ngôn đi lấy đồng phục, cũng còn cần đệ trình đơn xin một bộ sách giáo khoa mới lên chỗ giáo vụ.
phải đến sáng mới mới có thể vào học." Edit: SxamLexo-kxun
Đại ma vương nghe thấy như vậy rất không vui, đen mặt đứng nguyên tại chỗ.
Ôn Nhiên đang cầm điện thoại nhắn tin weixin với Lộ Tề, nghe vậy nói, "A, vậy sáng mai tôi đưa thằng bé đến lớp.
bảo bảo, nói tạm biệt cô giáo đi."
Ôn Ngôn ngoan ngoan nói tiếng "tạm biệt cô".
Lại chạy đến trước mặt đại ma vương, lấy hết kẹo trong túi ra, dỗ dành nói, "cậu đừng đánh nhau nữa nhá, baba tới nói như vậy không tốt.
chỗ kẹo này cho cậu ăn đó."
Phục Hạo Thiên cự nự hừ một tiếng, liền quay đầu bỏ chạy.
chẳng qua kẹo Ôn Ngôn cho nhóc, lại được nhóc nghiêm túc bỏ vào túi hẳn hoi.
Sau khi vào phòng học lại đặt vào trong hộp đen lớn cậu hay mang theo để đặt tiền tiêu vặt, khóa lại còn cài mật mã, hết sức quý báu.
Tối hôm đó sau khi về nhà, bảo mẫu Phục gia rất buồn bực, hôm nay sao tiểu thiếu gia không chịu rửa mặt chứ? Bình thường cũng không đến nỗi không ưa sạch sẽ thế này a! Phục Hạo Thiên che chỗ được Ôn Ngôn hôn chạy loạn khắp phòng không cho bảo mẫu bắt được, thân thủ vô cùng nhanh nhẹn.
Cuối cùng bảo mẫu đành chịu, "Được rồi, không rửa thì không rửa a, tiểu thiếu gia cậu mau đi ngủ đi."
Thế là đại ma vương vẫn luôn kêu ngạo ngang ngược ở trường lúc này lại vừa lòng hả dạ bụm mặt tiến vào mộng đẹp Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx
.....
Ôn Nhiên dẫn Ôn Ngôn về xe mình, thân thiết thắt dây an toàn cho bé, hỏi dò, "tiểu Ngôn, ban nãy sao con hôn anh trai kia thế?"
"không phải baba kêu con hôn sao?" Ôn Ngôn nghiêng nghiêng mặt nhỏ, nét mặt tràn đầy không hiểu
"khụ khụ, nhưng không phải con hôn rất vui vẻ sao? Baba thấy con muốn hôn nên mới nói vậy." Ôn Nhiên hoàn toàn không có cảm giác bán con trai, còn thêm một câu, "không được nói với baba Lộ chuyện này." Bằng không Lộ Tề cái người cuồng ma yêu con trai sẽ liều mạng với mình a.
"con cảm thấy anh trai đó thật đáng yêu a." Ôn Ngôn cười híp mắt nhìn ngoài cửa sổ xe, trên mặt đều là vui vẻ.
Ôn Nhiên lái xe bị tắc nghẹn lại, thiếu chút nữa không kịp thắng xe, "....!Đáng yêu hả?" anh cảm thấy bản thân sau này mỗi ngày ngoài việc dạy chữ cho con trai còn phải dạy thêm bé nhận thức người.
anh chính là định bồi dưỡng Ôn Ngôn làm người kế nghiệp, ngốc bạch ngọt thế này về sau bị bán còn giúp người đếm tiền a!
Ôn Ngôn không chú ý đến tâm tình biến đổi của Ôn Nhiên, còn đang trả lời vấn đề của anh, "đúng ạ, con cảm thấy anh trai đó giống như chó kim mao người ta nuôi ở tiểu khu nhà mình trước kia, rất lớn mặc dù thoạt nhìn khá hung dữ nhưng thật ra vô cùng tốt bụng đó." Edit: SxamLexo-kxun
"......" con trai hóa ra con chỉ thích chó kim mao hả? xem ra mình không cần lo lắng vấn đề Ôn Nhiên bị bẻ cong rồi.
Khi chiếc xe đen thân dài một lần nữa xuất hiện trước mặt nhân viên đoàn phim, phản ứng của họ đã vô cùng bình tĩnh.
Thậm chí còn có một đạo cụ sư ôm đủ loại đạo cụ khi đi ngang qua liền chào hỏi, hô, "phu nhân đạo diễn cậu tới rồi à ~ lại tới thăm đạo diễn Lộ sao ~" giọng điệu hết sức nhàn thục tự tại.
Tâm tình Ôn Nhiên rất tốt không hề sửa chữa cái xưng hô "phu nhân đạo diễn", ôm Ôn Ngôn xuống xe, lại chạy ra cốp xe khiêng hộp đồ ăn ra, đây là điểm tâm vừa nãy cố tính chạy đến một nhà hàng bingsu rất nổi tiếng mua, xếp hàng vô cùng lâu mới mua được.
anh mặc bộ tây trang cao đoan đặt may nhưng không thèm để ý chút nào đến vết bẩn trên hộp, khiêng nó đồng thời dẫn Ôn Ngôn tiến vào đoàn phim.
Nhóm Lộ Tề bên kia đang quay đến một cảnh tập thứ 6, cậu đem kịch bản kẹp dưới cánh tay nhìn máy quay, miệng ngậm cây pokey, thoạt nhìn cư nhiên rất yuppie (là một thuật ngữ được sử dụng vào đầu những năm 1980 cho những người trẻ có chuyên môn làm việc ở thành thị)
Ôn Nhiên yên lặng nhìn một lát, cảm thấy bộ dáng Lộ Tề nghiêm túc nhìn máy quay nhìn sao cũng đẹp hết, giống như có ánh sáng trên người.
anh đem điểm tâm từng phần từng phần phân xuống cho người trong đoàn phim ăn.
Lúc phát đến chỗ phó đạo diễn, Ôn Nhiên cố ý chọn phần lớn, rất chân thành cảm ơn, "Tề Tề nhà tôi bình thường nhờ có ngài trông nom."
Phó đạo diễn nhíu nhíu mày, đôi ta vuốt tóc của mình một cái.
Tóc của y rất dài, đôi khi còn tết bím thoạt nhìn rất có phong cách của nghệ thuật gia.
Nhìn thấy Ôn Nhiên, y dùng ánh mắt tán thưởng nhìn xung quanh một lần, hỏi, "Bó hoa lần trước cậu tặng đến đoàn phim đúng không?"
Khuôn mặt lạnh lùng của Ôn Nhiên lúc này lại có hơi ngượng ngùng, "Phải"
"hay lắm đó tiểu tử! cố lên, tôi coi trọng cậu.
kết hôn nhớ mời tôi uống ly rượu mừng nha!"
"Đương nhiên rồi!" Ôn Nhiên gật đầu, ghi lại tên và điện thoại của phó đạo diễn, nghiêm túc đặt danh thiếp của y vào trong túi tây trang.
"hihi, nhớ được là tốt, tôi bận đi trước, phu nhân đạo diễn cậu cứ tùy ý hén." Phó đạo diễn đã bước vào giai đoạn người trung niên cư nhiên