Gần đây Nghiêm Khánh rất nôn nóng.
Bộ phim mới của hắn, , đã bắt đầu quay, nhưng vai nam phụ vẫn chậm chạp chưa chọn được diễn viên.
Đương nhiên, bản thân là đạo diễn lưu lượng cao nhất nhì trong nước, không tìm được diễn viên thích hợp không phải vì không có ai hỏi đến phim của hắn, mà là bởi vì lựa chọn vai nam phụ này bị cả hắn lẫn biên kịch rất là soi mói.
Diễn viên tới thử vai bị hai người này xem xem xét xét từng ly từng tý, bắt đủ chỗ không ưng ý, từ vừa tới cực nhỏ, đến nỗi xấu hổ quá mà phải bỏ đi về.
Thế nên cuối cùng mới lâm vào cái cục diện này.
Nhưng mà đoàn làm phim đã chuẩn bị tài chính xong, diễn viên chính đều đã ký hợp đồng, công tác tuyên truyền ban đầu làm cũng rất tốt.
Cho nên Nghiêm Khánh cũng chỉ có thể căng da đầu ra mà nghiêm nghị quay phân cảnh của người khác trước.
Nếu mà đến hậu kỳ vẫn chưa tìm được người ưng ý, thì đến lúc đó đành phải bấm bụng chọn một người chưa đủ hoàn mỹ thôi.
Cũng may là nữ thần may mắn còn nhìn bọn họ.
Hôm nay vừa lúc sáng tinh mơ, biên kịch Lộ Dao hưng phấn nhảy vọt vào phòng hắn, lôi hắn xốc lên từ trên giường: "Nghiêm đạo diễn, mau dậy! Mau dậy!! Bạch Nguyệt Quang* của chúng ta tìm được rồi!"
(*: Bạch Nguyệt Quang nghĩa đen là ánh trăng sáng, ám chỉ người con gái mà mình yêu say đắm, khao khát, nhưng mà không chạm tới được.
Đại để là tình nhân trong mộng, cả đời cầu mà không được.
Chính là Ngụy Anh kiếp đầu trong lòng Lam Vong Cơ đó)
"!!!" Nghiêm Khánh giống như cái lò xo bị đè, nhảy dựng lên từ trên giường, chụp điện thoại trong tay Lộ Dao rồi click mở cái video có tiêu đề "Thiện xa bắn năm mũi tên! Thiếu niên thần xạ soái như vậy ngươi thấy chưa?!" Mới xem vài phút thì liền kích động như bị tiêm cà phê vào người, nhảy nhảy thêm mấy cái nữa trên giường.
"Mau mau mau, liên hệ chủ của trang blog này.
Đây chính là Sở Dục sống bước ra từ a!!"
...
Hai giờ sau, kịch bản đã ở trong tay Ngụy Vô Tiện.
Kiều Tinh cũng có biết bộ phim này.
Rốt cuộc, chỉ mới là thử vai, tìm diễn viên thôi mà đã ầm ĩ tới oanh oanh, liệt liệt.
Không chỉ có chuyện diễn viên nam chính, nữ chính thay đổi bất ngờ.
Ngay cả việc thử vai của nam phụ cũng làm cho vạn người để tâm, chú ý.
"Vô Tiện, ngươi đọc kịch bản đi, rồi đọc tiểu thuyết nguyên tác.
là chuyển thể dựa trên cuốn tiểu thuyết đã từng đốt cháy dư luận trên internet năm rồi.
Fan của nguyên tác thấy video của ngươi trên mạng, sau đó đem nó đề cử cho tác giả tiểu thuyết.
Tác giả lại đề cử cho đạo diễn.
Nghiêm đạo diễn xem qua cũng cảm thấy ngươi đặc biệt thích hợp.
Mới gọi điện thoại qua một lần đã ngay lập tức đưa kịch bản qua rồi."
Kiều Tinh đưa quyển kịch bản đã được đóng dấu duyệt cho Ngụy Vô Tiện, tiếp tục nói: "Bộ phim này có số lượng fan nguyên tác khổng lồ.
Đoàn phim có tiếng.
Diễn viên tham gia kỹ thuật diễn cứng.
Nghiêm đạo diễn dã tâm cũng không nhỏ, ý đồ muốn bô phim này bạo kích lưu lượng thật cao.
Nhân vật của ngươi trong là thiếu niên tướng quân Sở Dục.
Đây chính là chủ nhân hoàn mỹ trong truyện.
Niên thiếu đã thành danh, tướng mạo tuấn mỹ, võ nghệ cao cường, dụng binh như thần...!Đại để là tất cả những cái tốt hắn đều có, nhưng mà chuyện quan trọng nhất là...!hắn chết trẻ! Có thể nói, đây là Bạch Nguyệt Quang trong lòng không chỉ nam chính, nữ chính, mà còn ở trong lòng muôn vàn fan nguyên tác.
Nếu mà ngươi thử vai thành công, chúng ta liền có một khởi đầu phi thường.
Công tác về sau cũng dễ dàng triển khai..."
Ngụy Vô Tiện tò mò mở kịch bản đọc, phát hiện đây xác thực là một câu chuyện xuất sắc hay.
Nam chính xuất thân tầm thường quật khởi dựng nghiệp từ trong cơ hàn, cùng với nữ chính thông tuệ, dũng cảm, ở trong loạn thế mà hiểu nhau rồi sinh ra tình cảm rồi yêu.
Đế vương tàn bạo, trung lương chết thảm, không thể nhịn được họ giương cờ khởi nghĩa.
Nam, nữ chính kề vai chiến đấu, cùng nhau lật đổ triều đình hủ bại, sáng lập đế chế hoàng triều mới.
Suất lên sân khấu của Sở Dục không nhiều, nhưng mà cũng