Ngụy Vô Tiện càng nghĩ càng thấy hụt hẫng, cũng không hiểu sao con chim sẻ đó lại có được địa vị quan trọng đến vậy ở trong lòng Lam Vong Cơ, nhịn không được tiếp tục truy hỏi: "Lam đại ca, huynh có biết con chim sẻ kia bây giờ đang ở đâu không? "
Lam Hi Thần khẽ thở dài một hơi, nói: "Không tìm thấy.
"
Ngụy Vô Tiện khó hiểu: "Sao? "
Lam Hi Thần nói: "Không tìm thấy, hơn nữa, cũng xem như là Vong Cơ tự mình làm lạc mất nó, vì việc này mà Vong Cơ đã buồn rầu tự trách rất lâu.
"
Ngụy Vô Tiện càng thêm tò mò: "Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? "
Lam Hi Thần nói: " Đó là chuyện rất nhiều năm về trước, khi đó Vong Cơ còn nhỏ, ra ngoài cùng chúng ta thì bị lạc, ở trong rừng được một đàn chim sẻ cứu, trong đàn chim sẻ kia có một con chim sẻ nhỏ vô cùng đặc biệt, Chú sẻ nhỏ ấy hình như cánh có dị tật, hay chưa phát triển hoàn toàn, nên không thể bay, cứ luôn năn nỉ Vong Cơ hóa thành Long thân chở nó bay lên trời.
"
"Nhưng vào lần cuối cùng, không may gặp chuyện ngoài ý muốn, con chim sẻ kia từ trên người Vong Cơ rơi xuống, Vong Cơ tìm rất lâu cũng không thấy, vì thế thương tâm thật lâu.
"
Ngụy Vô Tiện trầm tư một hồi, nói: "Vậy về sau có tìm nữa không? "
Lam Hi Thần lắc đầu: "Chúng