Đợi đến tối khi Lam Vong Cơ quay về Tĩnh thất, Ngụy Vô Tiện đem câu chuyện của Lam Cảnh Nghi xác nhận với đối phương thêm lần nữa.
Lam Vong Cơ không che giấu, y nói thẳng "Hắn vẫn luôn tìm cơ hội để nói chuyện với ta, như vậy cứ để hắn hỏi đi.
Biết sự thật rồi thì hắn sẽ không còn cớ gì để đến quấy rầy".
Ngụy Vô Tiện cắn đũa sau khi nghe thấy những lời này, hắn mở tròn mắt nhìn chằm chằm vào Lam Vong Cơ.
Đơn nhiên hắn biết rõ là Lam Vong Cơ với Giang Trừng có mối quan hệ không tốt, nhưng có thể một lần nhìn thấy người trước mặt bộc lộ sự bất mãn thì đúng là hiếm gặp.
Rõ ràng là Lam Vong Cơ vẫn ngồi nghiêm chỉnh đối diện hắn, cũng giống như vị Tiên đốc uy nghiêm lúc sáng nhưng Ngụy Vô Tiện vẫn thấy gương mặt bạch ngọc kia hơi hất lên một chút, dù đang ngậm cơm nhưng vẫn có chút gì đó hờn dỗi.
Hắn vội vàng đưa tay che mặt, lúc này mới cố nhịn để không cười thành tiếng.
"Dù sao Giang Trừng vẫn là một gia chủ, hắn sẽ không làm ra những chuyện hồ đồ" Ngụy Vô Tiện an ủi.
Hắn nói không sai.
Ngày Thanh Đàm hội thứ ba, sau giờ ăn trưa, mọi công việc đã được thảo luận xong xuôi.
Lam Tư Truy với Lam Cảnh Nghi từ sơn môn Vân Thâm Bất Tri Xứ quay về, hai người liền kể cho Ngụy Vô Tiện một chuyện thú vị.
Khi Thanh Đàm hội kết thúc, các gia chủ đều đứng ở sơn môn để chào nhau.
Sau khi Lam Vong Cơ rồi đi thì vẫn còn nhiều người