Vũ Cực Thiên Hạ

Một Đòn Chớp Giật


trước sau

- Lâm Minh kia không ngờ còn có thể khống chế lôi đình lực!

- Hóa ra hắn là một võ giả Lôi hệ, đây mới là át chủ bài của hắn!

- Nhìn độ thô của rắn điện kia, đại khái có độ phù hợp ngũ phẩm, thậm chí lục phẩm rồi nhỉ.

Người trên khán đài nhao nhao nghị luận. Đối với người của Thất Huyền cốc mà nói, võ giả Lôi hệ cũng không xem như rất hiếm lạ, hiếm lạ chính là võ giả Lôi hệ độ phù hợp lục phẩm.

Trong đại điện Thất Huyền cốc, Mục Thanh Hồng mỉm cười nhìn về phía rắn điện bay múa trên người Lâm Minh:

- Tiểu tử kia, không ngờ một mực chờ đến vòng chung kết mới dùng ra lôi đình lực.

Đến tận đây, xem như là hoàn toàn khẳng định thân phận của Lâm Minh. Lúc trước Mục Thiên Vũ miêu tả Lâm Minh, thứ có tính dấu hiệu chính là lôi đình lực này. Mục Thiên Vũ phỏng đoán, độ phù hợp Lôi nguyên khí của Lâm Minh không kém độ phù hợp Hỏa nguyên khí của nàng, cũng chính là ở thất phẩm trở lên!

Đây tuyệt đối là thiên phú cấp yêu nghiệt!

Bất luận là võ ý của Lâm Minh và năng lực vượt cấp chiến đấu, chỉ riêng thiên phú của hắn và thiên phú ở mặt Lôi nguyên khí đã đủ khiến cho một tông môn lớn vì hấp thu hắn mà trả giá lượng lớn tài nguyên.

Mục Thanh Hồng liếc mắt Sử Tông Thiên bên cạnh một cái, đối phương không có phản ứng đặc biệt gì. Khóe miệng nàng nhếch lên một độ cong rất nhỏ. Nếu Sử Tông Thiên biết Lâm Minh nắm giữ Lôi Linh cấp Tử Giao Thần Lôi, chỉ sợ sớm đã ngồi không yên rồi nhỉ.

Giữa sân thi đấu, Lâm Minh toàn thân rắn điện bay múa, tóc cũng tùy ý bay lên, thoạt nhìn giống như Ma Thần giẫm lên tia chớp mà đến:

- Lôi đình lực, chuyên khắc quỷ hồn và năng lượng âm tính, công pháp Hợp Hoan tông của ngươi, mỗi lần dùng ra đều kèm theo tiếng quỷ khóc thần gào, chính bị lực lượng của ta khắc chế. Xem ngươi chắn thế nào!

Trong mắt Lâm Minh lóe lên một luồng hàn quang. Lôi điện quấn trên người phát ra ánh tím chói mắt, dường như mặt trời tím lên không!

Kim Bằng Phá Hư!

Tốc độ trong nháy mắt đạt tới cực hạn!

Trên sàn đấu kéo ra một chuỗi bóng của Lâm Minh, trên mỗi một cái bóng đều có tia điện lóe lên!

Rẹt rẹt rẹt!!!

Lôi điện lực múa điên cuồng, giống như kiếm sắc đâm hướng Âu Dương Tử Phong.

Choeng!

Âu Dương Tử Phong rút bảo kiếm trong vỏ da rắn ra, đó là một thanh trường kiếm bốn xích toàn thân đỏ như máu.

Âu Dương Tử Phong xuất kiếm!

Giả ngơ cũng phải có tư bản để giả ngơ! Lúc trước chỉ có một người có thể ép hắn rút kiếm, nhưng hiện tại đấu với Lâm Minh, chỉ giao thủ một chiêu Âu Dương Tử Phong liền có chút chống không nổi. Đừng nói là không rút kiếm, dù là rút kiếm cũng chưa chắc chắn được.

Âu Dương Tử Phong cũng triển khai tốc độ cực hạn, lợi kiếm và lôi đình lực triển khai từng đợt va chạm kịch liệt!

Bùng bùng bùng!!!

Người xem chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng mơ hồ của hai người cùng với tử điện lóe lên trong lôi đài.

- Trên lôi đài là tình huống gì, ai chiếm ưu thế?

- Không biết! Lâm Minh nếu có thể ép Âu Dương Tử Phong rút kiếm, cũng xem như có chút bản lĩnh. Hẳn là sẽ không quá yếu thế, có thể chống đỡ một đoạn thời gian đi.

- Yêu thế? Chống đỡ một đoạn thời gian? Ngươi nói Lâm Minh xuất thân ba mươi sáu nước chúng ta chiếm thế yếu? Tự sướng à, chờ xem đi. Âu Dương Tử Phong kia chính là một mâm đồ ăn!

Lên tiếng phản bác chính là võ giả đến từ ba mươi sáu nước. Mấy ngày nay, võ giả ba mươi sáu nước ở Thất Huyền cốc một mực bị khinh bỉ, cơ hội nở mày nở mặt như vậy, làm sao bọn họ chịu bỏ qua.

- Hừ, đừng cao hứng quá sớm. Dù là Âu Dương Tử Phong không địch lại Lâm Minh, nhưng cũng không kém bao nhiêu. Chờ đệ tử thân truyền của chúng ta lên đài, sẽ cho các ngươi biết cái gì là tuyệt vọng!

Nhắc tới bảy đệ tử thân truyền, võ giả đến từ ba mươi sáu nước kia không nói nữa. Mấy ngày này, sự cường đại của bảy đệ tử thân truyền rõ ràng trong mắt, dù là đối với Lâm Minh có lòng tin mười phần, hắn cũng không có tin tưởng cãi lại. Chỉ có thể rầm rì vài câu nói trả đũa, sau đó liền không nói nữa.

Âu Dương Tử Phong trong sân chỉ thủ không công, không phải hắn không muốn công kích mà là hắn căn bản không thể công kích. Âm khí tụ tập lại trong nháy mắt liền bị lôi điện đánh tan, dưới so đấu kịch liệt như vậy chân nguyên trong cơ thể hắn nhanh chóng tiêu hao.

- Người kia, phóng ra nhiều lôi đình lực như vậy, tiêu hao chỉ sợ còn lớn hơn ta, chỉ cần ta có thể kiên trì, thua không nhất định là ta!

Âu Dương Tử Phong mới vừa sinh ra ý niệm này, lại nghe Lâm Minh nói:

- Ngươi chỉ biết trốn sao? Ta một mực chờ cái gọi là “át chủ bài” của ngươi. Nếu như ngươi không dùng, sợ là không có cơ hội nữa!

Tay phải Lâm Minh đột nhiên nắm thành nắm tay, rắn điện màu tím chung quanh toàn bộ tụ tập ở quanh nắm tay, phát ra ánh tím chói mắt, năm ngàn luồng chân nguyên chấn động mãnh liệt trào ra, cùng Lôi nguyên khí đan vào một chỗ, thành màu tím tinh khiết.

Đây là sự kết hợp của Phấn Thân Toái Cốt quyền với lôi đình lực.

- Ngông cuồng!

Âu Dương Tử Phong đề lên một ngụm chân nguyên, trường kiếm bùng lửa tím, từng tràng quỷ khóc từ thân kiếm truyền ra.

- U Minh nhất kích!

Âu Dương Tử Phong cố ném cảm giác tê dại của thân thể do lôi điện mang đến, đâm ra một kiếm. Một gương mặt quỷ bùng cháy lửa tím hướng về Lâm Minh cắn tới một miếng.

Lâm Minh cũng không thèm nhìn, chỉ là đánh ra một quyền.

Ầm!

Năm ngàn luồng chân nguyên thuần màu tím như Tử Giao hung dữ vọt ra, ập vào trong mặt quỷ, trực tiếp xé nát mặt quỷ thành mảnh nhỏ.

Ngay sau đó, chân nguyên màu tím phá vỡ âm khí hộ thể của Âu Dương Tử Phong, thế không thể đỡ tràn vào trong cơ thể hắn.

Âu Dương Tử Phong thân thể chấn động, “òa” một tiếng phun ra một búng máu, thân thể bay ngược ra xa mấy chục trượng, sau khi rơi xuống đất suýt nữa đứng không vững. Hắn quỳ một gối xuống đất, một tay chống kiếm, lau máu nơi khóe miệng.

Trong nháy mắt vừa rồi, thân thể của Âu Dương Tử Phong gần như bị tê liệt, hắn suýt nữa cho rằng mình phải chết.

Lâm Minh thò tay ngoắc một cái, chân nguyên màu tím từ trong cơ thể Âu Dương Tử Phong lao ra, về trong tay mình. Theo hắn hấp thu Tử Giao Thần Lôi, chân nguyên hắn sớm đã có thể tùy ý dung hợp với lôi điện, trong Phấn Thân Toái Cốt quyền ẩn chứa lôi đình lực cũng như nước chảy thành sông.

- Lâm Minh thắng!

Trưởng lão trọng tài nhìn Lâm Minh một cái thật sâu, tuyên bố. Có thể đánh bại Âu Dương Tử Phong, chứng minh Lâm Minh có khả năng rất lớn đánh vào mười hạng đầu.

Đối với một thiếu niên mười sáu tuổi đến từ ba mươi sáu nước mà nói, đây là một thành tích khiến người kinh sợ.

Lâm Minh xoay người xuống đài.

Lâm Minh chiến Âu Dương Tử Phong, tuy rằng đấu giằng co
một đoạn thời gian ngắn nhưng cuối cùng vẫn là Lâm Minh giành thắng lợi với ưu thế áp đảo.

- Âu Dương Tử Phong cũng bại rồi! Chẳng lẽ lần này thật sự để cho một võ giả nông thôn đến từ ba mươi sáu nước tranh đến mười hạng đầu?

- Người kia, nghe nói lúc ở Nam Hoa lâu liền đánh Âu Dương Tử Vân đệ đệ của Âu Dương Tử Phong, đánh cho hắn không thể tham gia so tài. Hiện tại lại đánh Âu Dương Tử Phong, thật sự là ăn hiếp người đến tận cửa.

Nhìn thấy hy vọng Lâm Minh tiến vào mười hạng đầu càng lúc càng lớn, rất nhiều đệ tử Thất Huyền cốc không phục. Bọn họ phần lớn sinh ra ở Thất Huyền cốc, từ khi sinh ra liền có một loại cảm giác về sự ưu việt, khinh thường võ giả ba mươi sáu nước và gia tộc tu võ.

Nhưng hiện tại, bọn họ bị đào thải, mà một tiểu tử tới từ ba mươi sáu nước lại mắt thấy sẽ cạnh tranh mười hạng đầu. Điều này giống như một vị thái tử gia xuất thân kinh thành bị một tên nhà giàu mới nổi đến từ nông thôn đánh mặt.

Nên biết, mười hạng đầu tổng tông hội võ chẳng những ý nghĩa vinh dự và phần thưởng thật lớn, cũng nghĩa là sau này sẽ được sự coi trọng của môn phái và lực mạnh duy trì tài nguyên. Đây là chuyện rất nhiều đệ tử tha thiết ước mơ.

Nếu có thể trở thành đệ tử hạch tâm, chẳng những tu vi có thể tăng tiến vùn vụt, những nữ đệ tử xinh đẹp của Thất Huyền cốc cũng sẽ bởi vậy mà vươn tới mặc cho quân hái. Có lẽ bởi vì chân nguyên rèn thể, nữ võ giả thiên tư tốt, dung mạo hơn phân nửa sẽ không kém. Nữ đệ tử của Huyễn tông và Cầm tông Thất Huyền cốc không thiếu mỹ nữ kinh diễm, hơn nữa so với những người thế tục có thêm một luồng khí chất xuất trần.

Bảy đệ tử thân truyền cùng với đệ tử hạch tâm của phân tông lớn cầm lấy mười hạng đầu bọn họ không phản đối, nhưng hiện tại có một võ giả nông thôn từ ba mươi sáu nước tới cũng muốn lấy mười hạng đầu.

Đệ tử mười hạng đầu gần như đã định trước bị chọn vào tổng tông, thăng cấp thành đệ tử hạch tâm. Nghĩ tới Lâm Minh tương lai sẽ phân chia tà nguyên, hưởng thụ nữ nhân của bọn họ, cơn giận này bọn họ làm sao nuốt trôi được?

Cái gọi là hâm mộ ghen hận, đây chính là khắc họa chuẩn xác nhất trong lòng bọn họ lúc này.

- Chờ xem đi, hắn nhảy nhót không được bao lâu nữa. Đệ tử thân truyền của Hợp Hoan tông Âu Dương Minh cùng Âu Dương Tử Phong quan hệ không tồi, khẳng định sẽ vì Âu Dương Tử Phong trút cơn giận này. Nếu Lâm Minh bị trọng thương, ta xem hắn còn làm thế nào tranh mười hạng đầu.

Những đệ tử thân truyền bị đào thải này cũng chỉ có thể nguyền rủa trong lòng, ngóng trông Lâm Minh trọng thương không thể tái chiến.

Tiếp sau Lâm Minh, trọng tài tuyên bố trận tiếp theo, Khương Lan Kiếm chiến Tôn Lâm.

Lần này, hiện trường thi đấu sôi trào. So với vừa rồi khi Lâm Minh lên đài hình thành đối lập mãnh liệt. Uy danh của Khương Lan Kiếm ở Thất Huyền cốc tuyệt đối không kém bảy đệ tử thân truyền, thậm chí rất nhiều người cho rằng so với một số đệ tử thân truyền tương đối yếu, tỷ như Hỏa Nham La của Luyện Khí tông, Phương Khải của Trận tông còn mạnh hơn.

Dù sao Luyện Khí tông và Trận tông phải tập trung lượng lớn tinh lực vào kỹ năng phụ trợ của bọn họ, công pháp của tông cũng không phải rất lợi hại mà là với luyện khí và trận pháp làm chủ. Không so được với Khương Lan Kiếm, một lòng tu kiếm, theo đuổi công kích mạnh nhất.

Khương Lan Kiếm ra sân, hắn mặc một thân áo xanh chưa từng thay đổi, ôm bảo kiếm ba xích sáu tấc, cả người đứng ở giữa sân thi đấu. Dường như bản thân hắn chính là một thanh kiếm, không ra thì thôi, vừa ra liền hàn quang bốn phía, mũi nhọn bức người!

Tôn Lâm đối thủ của Khương Lan Kiếm, đến từ Luyện Khí tông, là đệ tử thứ hai trong thế hệ trẻ tuổi Luyện Khí tông, gần với đệ tử thân truyền Hỏa Nham La của tông chủ.

Tôn Lâm tham gia tổng tông hội võ lần trước, đồng thời đạt được thành tích thứ hai mươi hai bảng tổng sắp.

Hiện giờ, tu vi hắn càng tiến thêm một bước, với thành tích toàn thắng tiến vào vòng chung kết, hội võ lần này tiến vào trước hai mươi bảng tổng sắp đã là chuyện không hề trì hoãn, thậm chí vọt vào mười hạng đầu cũng có một chút hy vọng.

- Đệ tử Kiếm tông Khương Lan Kiếm, xin chỉ giáo.

Bất kể đối thủ là ai, Khương Lan Kiếm đều sẽ làm một động tác kiếm lễ trước khi chiến đấu.

- Mời Khương sư huynh, ba năm này ta tiến bộ rất lớn, không phải dễ đối phó như vậy.

Tôn Lâm mỉm cười nói. Có thể bảo trì mỉm cười trước mặt Khương Lan Kiếm, bản thân chính là một loại tự tin thật lớn.

Tôn Lâm nói xong, rút ra một thanh đại kiếm trong Tu Di giới, đại kiếm màu đỏ lửa, chỉ riêng thân kiếm đã dài bốn xích, kiếm vừa ra khỏi vỏ liền dấy lên ngọn lửa rực sáng, sóng nhiệt như thủy triều theo đó ập vào mặt. Một số người xem đứng gần không khỏi đều lui về phía sau.

- Chỉ riêng sóng nhiệt đã có uy thế bậc này, Tôn Lâm này cũng tuyệt đối không phải hạng tầm thường, so với Lâm Minh vừa rồi kia chỉ sợ cũng không kém.

- Tổng tông hội võ lần này thật đúng là thiên tài xuất hiện lớp lớp. Chẳng những ba mươi sáu nước và mười sáu gia tộc tu võ ra hai thiên tài, thực lực của thiên tài tổng tông Thất Huyền cốc chúng ta cũng vượt qua dĩ vãng.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện