- Hả? Ngụ lại Ngô Đồng các chúng ta ư?
Nam nhân áo đỏ nhướng đuôi lông mày lên, sắc mặt trầm xuống. Người
này là Nghiêm Phó Hồng đệ tử hạch tâm phân tông Chu Tước của Thần Hoàng
đảo, được người xưng là Phó Hồng công tử.
Ở Thần Hoàng đảo, đệ tử phân chia cấp bậc giống như Thất Huyền cốc,
đệ tử thân truyền là đỉnh cao nhất kim tự tháp, số lượng vẻn vẹn chỉ có
mười người, kế tiếp chính là đệ tử hạch tâm, địa vị gần với đệ tử thân
truyền. Lâm Minh được bầu thành thiên tài thiên giai, hưởng thụ đãi ngộ
đúng là cùng cấp với đệ tử hạch tâm.
Nghiêm Phó Hồng nói:
- Ngô Đồng các là chỗ ở của đệ tử hạch tâm Chu Tước tông, sư tôn bọn họ là định thu tiểu tử này làm đệ tử hạch tâm hay sao?
- Ta xem ra là có ý này!
Cô gái bất đắc dĩ nhún nhún vai, hiển nhiên cũng không cao hứng việc Lâm Minh chen vào chia một ly canh cho lắm:
- Tuy nhiên nếu Mục sư thúc đánh giá hắn cao như vậy, nói vậy hắn
cũng có khả năng thiên phú sánh với chúng ta, ở Ngô Đồng các cũng không
phải không ổn! Ngươi cũng biết thái độ làm người của Mục sư thúc, có lẽ
cũng không nói ngoa!
Nhắc tới Mục Thiên Vũ, sắc mặt của Nghiêm Phó Hồng càng thêm không dễ nhìn, Lâm Minh có liên quan tới đánh giá của thánh nữ điện hạ, tự nhiên hắn biết, nghe nói thời điểm Thất Huyền cốc cử hành hội võ tổng tông gì đó, thánh nữ điện hạ đặc phái Thanh Hồng sư thúc đi quan sát trận đấu.
Một hội võ trong tông môn tam phẩm nho nhỏ, vậy mà phái Thanh Hồng sư
thúc đi quan sát. Đến sau lại thánh nữ điện hạ lại tự mình đi một chuyến tới Thất Huyền cốc, ở lại lâu tới hai tháng.
Điều này làm cho trong lòng Nghiêm Phó Hồng rất không thoải mái. Ở
Thần Hoàng đảo, địa vị của Mục Thiên Vũ là cao cả, nàng xem trọng ai, cơ hội vận may của người đó đã tới:
- Còn không đến nửa năm, Ngô Đồng các lại nhiều thêm một đệ tử hạch
tâm, vốn khấu trừ đi mười đệ tử thân truyền chiếm cứ danh ngạch kia,
người có thể đi vào trung ương Cổ Phượng đại điện Thần Hoàng bí cảnh chỉ còn lại sáu cái danh ngạch. Hiện tại lại nhiều ra một người tranh ăn.
Bình thường danh ngạch tiến vào Thần Hoàng bí cảnh và Cổ Phượng đại điện so ra đã rất ít không đáng kể rồi!
Cô gái áo đỏ liếc mắt nhìn Nghiêm Phó Hồng một cái, nói:
- Chỉ có sáu danh ngạch, ngươi cảm thấy hắn có thể tranh được sao?
- Tiến vào trung tâm đại điện cũng không xem thực lực, chỉ nhìn đánh
giá tổng hợp, mà điểm đánh giá là trưởng lão cấp. Đừng quên, ở trong đó
Mục sư thúc có quyền ăn nói rất lớn!
Nghe xong Nghiêm Phó Hồng nói, cô gái áo đỏ cúi đầu như đang suy nghĩ:
- Vậy ngươi định làm sao bây giờ?
Nghiêm Phó Hồng trầm ngâm một lát, rồi hỏi:
- Ta nghe nói hắn chỉ mới mười sáu tuổi thì phải?
- Hả!
- Mười sáu tuổi... Cho dù thiên tài, tu vi cũng sẽ không vượt qua
Ngưng Mạch đỉnh phong, hơn phân nửa là Ngưng Mạch trung hậu kỳ, hắn
thiên phú tuy mạnh, nhưng thực lực yếu! Lần này đại thọ bốn trăm tuổi
của phó đảo chủ Thiên Quang thượng nhân, thật ra là một cơ hội...
Khi Nghiêm Phó Hồng nói tới đây liền kéo xuống một lá cây ngô đồng,
lật tay một cái, toát ra một ngọn lửa, trong khoảnh khắc đốt cháy cái lá thành tro tàn.
Đại điện Thần Hoàng đảo chiếm diện tích rộng lớn, lầu các trải rộng
mấy chục tòa núi ở chung quanh. Lâm Minh đi theo Trương sư huynh áo bào
đỏ ước chừng đi non nửa canh giờ mới đến một chỗ dãy núi cao ngất phủ
kín cây ngô đồng. Những gốc cây ngô đồng xanh biếc, thân cây vừa cao vừa thẳng, che lấp bầu trời, tùy tiện lấy ra một gốc cây cũng có tới mấy
trăm năm lịch sử.
Lâm Minh theo Trương sư huynh đi vào trong rừng ngô đồng, dọc theo
đường đi gặp không ít tuấn kiệt trẻ tuổi, tuổi trung bình chừng hai mươi tuổi. Xem theo trang phục, đa số tuấn kiệt trẻ tuổi không phải người
của Thần Hoàng đảo. Đệ Tử Thần Hoàng đảo chỉ có hai loại trang phục, đệ
tử Chu Tước tông mặc áo đỏ, trên ngực thêu Chu Tước Ngô Đồng đồ, còn đệ
tử Thanh Loan tông thì mặc áo xanh, trên ngực thêu Thanh Loan Ngọc Trúc
đồ.
Mà y phục của những người này thì đủ loại kiểu dáng. Dọc đường đi Lâm Minh nhìn thấy đã có bảy loại trang phục, những trang phục này hiển
nhiên không phải thuộc mười chín tông môn của Thần Hoàng châu.
Lâm Minh không kìm được hỏi:
- Những người này xuất từ tông môn nào vậy?
Trương sư huynh nói:
- Lần này mừng đại thọ bốn trăm tuổi của Thiên Quang thượng nhân,
cộng tất cả tám đại tông môn đến chúc mừng, có Thái Huyền điện và Cực
Không tông của Nam Thiên Vực, còn có Ngũ Hành Vực, như Hỏa Dương tông,
Lôi Cực tông, Hậu Thổ tông, Hàn Băng cung các nơi!
- Ngũ Hành Vực?
Lâm Minh vừa động trong lòng, đây là hắn lần đầu tiên nghe nói tới
bên ngoài Nam Thiên Vực, quả nhiên thực lực càng mạnh, thế giới tiếp xúc cũng càng rộng lớn! Trước kia hắn chỉ tiếp xúc phạm vi giới hạn ở Thần
Hoàng châu mà thôi.
- À! Ngũ Hành Vực là một khu vực giáp phía tây của Nam Thiên Vực,
diện tích còn rộng lớn hơn Nam Thiên Vực. Nguyên khí thiên địa trong Ngũ Hành Vực khác biệt với Nam Thiên Vực, phân biệt rõ ràng Kim Mộc Thủy
Hỏa Thổ Phong Lôi, cho nên ở trong Ngũ Hành Vực, võ giả hết chín thành
trở lên chân nguyên tự mang thuộc tính ngũ hành. Từ đó mới xuất hiện
tông môn thuộc tính khác biệt như là Hỏa Dương tông, Hậu Thổ tông, Lôi
Cực tông... Như vậy.
- Còn có chuyện này à? Hai địa vực liền nhau mà nguyên khí thiên địa lại khác nhau?
Lâm Minh hơi sửng sốt, thực không nghĩ tới ở Ngũ Hành Vực lại là một môi trường khác như vậy.
Trương sư huynh đã sớm dự đoán Lâm Minh hoàn toàn không biết gì về những điều đó, hắn tự đắc giải thích:
- Khu vực của Thiên Diễn đại lục cũng không phải là phân chia loạn
bậy, trong mỗi một địa vực đều có khác nhau rất lớn, nguyên khí thiên
địa khác biệt cũng chẳng có gì lạ, thiên địa nguyên khí ở trên Thái Cực
Thiên cũng khác biệt với trên mặt đất đấy! Những người Ngũ Hành Vực đó,
bởi vì mấy ngàn năm qua hết đời này tới đời khác đều tinh nghiên chỉ một thuộc tính nguyên khí thiên địa, cho nên thành tựu trên một thuộc tính
có thể nói là đăng phong tạo cực. Tỷ như người của Hỏa Dương tông và Hàn Băng cung, trước nay luôn đều cho rằng bọn họ khống chế hỏa và băng
thuật phải cao hơn Thần Hoàng đảo ta. Vì thế thọ yến của Thiên Quang
thượng nhân lần này, bọn họ sao có thể bỏ qua cơ hội lộ diện dương danh, khẳng định là muốn so đấu với Thần Hoàng đảo ta!
- Này? Bữa tiệc thọ sẽ so đấu công pháp à?
Lâm Minh cảm thấy có chút bất ngờ.
- Từ trước đến nay đều như thế! Giữa các đại tông môn, sống chính là
một cái thể diện, phàm là có sự kiện trọng đại giống như yến thọ hoặc
đại hôn của nhân vật tôn giả nhất cấp như vậy, các thế lực lớn đều sẽ
tập hợp lại. Lúc đó luôn phải đấu một trận, gọi tên cho đẹp là biểu diễn luận bàn, thêm chút vật thưởng, nhưng thật ra chính là so đấu xem đệ tử nhà ai ưu tú hơn, kế thừa của nhà ai lợi hại hơn mà thôi! Những lão già các tông môn này sẽ so đấu kế thừa và mặt mũi để xem ai hơn ai!
Trương sư huynh rung đùi đắc ý nói. Bình thường người cao ngạo luôn
thích lêndạy
đời, Lâm Minh không biết gì về các tông môn lớn, đúng là có thể thỏa mãn tâm lý khoe ra kiến thức của hắn.
Trương sư huynh hiển nhiên nói đến ghiền, dọc theo đường đi không
ngừng giới thiệu cho Lâm Minh biết đệ tử xuất sắc trong các đại tông
môn.
- Ngũ Hành Vực tổng cộng có bảy tông môn tứ phẩm, bởi vì trong vực
bọn họ nguyên khí thiên địa đặc biệt, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi,
mỗi một thuộc tính vừa lúc đều hình thành một tông môn tứ phẩm. Còn ở
Nam Thiên Vực ta có ba tông môn tứ phẩm và một tông môn ngũ phẩm. Tuy
rằng nghe ra số lượng ít một chút, nhưng luận về sức chiến đấu cũng
không thua kém bọn họ. Tỷ như một nhà Thần Hoàng đảo chúng ta có thể
sánh với hai tông môn tứ phẩm!
Trương sư huynh dương dương tự đắc nói, Lâm Minh nghe xong có chút
không biết nói gì, Thần Hoàng đảo là tông môn tứ phẩm đỉnh cấp, một nhà
sánh với hai nhà không giả, nhưng cái gọi là tông môn ngũ phẩm ở Nam
Thiên Vực kia hiển nhiên chính là Nam Hải Ma Vực. Nam Hải Ma Vực có thể
tính là thế lực của Nam Thiên Vực hay sao? Nếu Nam Thiên Vực chiến tranh với Ngũ Hành Vực, Nam Hải Ma Vực không đánh ngược quân mình đã là không tệ rồi.
- Nhìn thấy không? Nữ nhân phía trước kia, không nên nhìn thẳng vào
nàng, tính tình nàng rất nóng nảy, cẩn thận kẻo rước họa vào thân!
Bỗng nhiên Trương sư huynh hạ thấp giọng nói, đến đoạn sau rõ ràng đổi thành chân nguyên truyền âm:
- Nàng gọi là Hỏa Như Yên, được xưng là Hỏa Dương công chúa, là một
trong đệ tử thân truyền của Hỏa Dương tông, thực lực có thể liệt vào
đẳng cấp thứ hai ở trong tuấn kiệt trẻ tuổi! Một động tác Khống Hỏa
thuật rất xuất thần nhập hóa, đại sư huynh Chu Tước tông chúng ta cũng
không chắc hơn nàng!
Lâm Minh theo câu nói của Trương sư huynh, vô tình nhìn thoáng qua,
chỉ thấy ở trong rừng ngô đồng, có một cô gái mặt đầy anh khí, mặc
nhuyễn giáp màu đỏ, ở bên cạnh nàng, còn có một cô gái bộ dáng nha hoàn. Hai cô gái đang vừa đi vừa trò chuyện gì đó.
Nhìn thấy Lâm Minh và Trương sư huynh, cô gái tùy ý nhìn lướt qua rồi không hề chú ý.
Quả thật nàng có vốn để xem thường hai người, tu vi của nàng đã bước
vào Hậu Thiên sơ kỳ, mà Lâm Minh chỉ mới là Ngưng Mạch hậu kỳ, Trương sư huynh bên cạnh hắn cũng chỉ là Ngưng Mạch đỉnh phong mà thôi.
- Hỏa Dương công chúa này bao nhiêu tuổi?
Lâm Minh có chút hứng thú! Hắn cảm nhận được Hỏa nguyên khí nồng đậm
trong cơ thể cô gái, loại cảm giác này khẳng định là từng hấp thu Hỏa
Tinh mới có, hơn nữa cũng không phải Hỏa Tinh bậc thấp.
- Hẳn là mười tám, mười chín tuổi! Yến hội lần này khẳng định Hỏa Dương công chúa sẽ tạo ra náo động lớn đây!
Trương sư huynh ê ẩm nói! Ở trước mặt Hỏa Dương công chúa, đương nhiên hắn không có vốn liếng gì để kiêu ngạo.
Lâm Minh gật gật đầu, mười tám, mười chín tuổi cao thủ Hậu Thiên, quả thật khó lường.
- Bảy đại tông môn ở Ngũ Hành Vực chỉ có một thuộc tính công pháp nên trình độ quả thật rất cao! Lôi Cực tông cũng có một nhân vật có thể
sánh với Hỏa Dương công chúa, tên là Chu Liệt, được xưng là Lôi Chấn Tử. Hắn tuổi còn trẻ đã hấp thu Lôi Linh nhân giai thượng phẩm, ở trong
tuấn kiệt trẻ tuổi cũng có thể được xếp vào đẳng cấp thứ hai!
- Bạch Ngạo Hiên của Hàn Băng cung, được xưng là Bắc Tuyết kiếm, thực lực xếp đẳng cấp thứ hai!
- Thạch Vân của Hậu Thổ tông, một thân phòng ngự có thể nói rất khủng bố, thực lực xếp đẳng cấp thứ ba!
- Lưu Việt của Kim Chung sơn, thực lực cũng xếp đẳng cấp thứ ba...
Trương sư huynh nói đến miệng nở hoa sen, thao thao bất tuyệt, một
hơi giới thiệu liên tiếp hơn hai mươi người. Lâm Minh đột nhiên nghi
hoặc lên tiếng hỏi:
- Như thế nào đều là xếp đẳng cấp thứ hai, đẳng cấp thứ ba, không có đẳng cấp thứ nhất sao?
- Đẳng cấp thứ nhất? Hắc hắc...
Trương sư huynh bật cười hai tiếng khinh thường:
- Bọn họ thật ra nếu muốn, đẳng cấp thứ nhất được xưng là thánh, mặc
dù là một thế hệ của Thần Hoàng đảo ta này, cũng không có tuấn kiệt trẻ
tuổi cấp thánh, nếu như lùi về mười năm trước thật ra có hai người...
- A? Là ai vậy?
Lâm Minh không cần nghĩ ngợi hỏi một câu.
Trương sư huynh nhìn Lâm Minh một cái giống như nhìn tên ngốc, nói:
- Mục Thiên Vũ điện hạ và Mục Băng Vân điện hạ, họ là tỷ muội song sinh, ngươi không biết ư?
Lâm Minh bị nghẹn họng! Hắn không nói gì sờ sờ cằm, điều này đúng ra
hắn phải nghĩ tới, chỉ là trong tiềm thức hắn từ đầu đến giờ vẫn luôn
xem Mục Thiên Vũ trở thành một nhân vật cấp tiền bối, vì thế không để ý
tới tuổi của nàng.
Mục Thiên Vũ chỉ mới hai mươi bảy tuổi, lui về mười năm đúng là xấp xỉ tuổi với mình, đúng tiêu chuẩn trẻ tuổi một thế hệ.
Tuy nhiên ngẫm lại thiên phú như yêu nghiệt của Mục Thiên Vũ kia,
cũng có thể tưởng tượng ra cái gọi là cấp “Thánh” khủng bố đó. Bảy đại
tông môn tứ phẩm của Ngũ Hành Vực, đều không chọn ra một thiên tài cấp
thánh, cũng không kỳ quái.
Thời điểm Lâm Minh đang đàm luận với Trương sư huynh, ở chỗ sâu trong rừng ngô đồng, cũng có người khác đang nói về hắn. Một thanh niên mặc
trang phục màu xanh, trên ngực thêu Liễu Vân đồ án, vừa thảy hạt thông
vào miệng vừa hỏi Nghiêm Phó Hồng ở bên cạnh:
- Nghiêm huynh! Huynh nói tên được Mục tiên tử của Thần Hoàng đảo huynh coi trọng chính là hắn sao?