Vũ Cực Thiên Hạ

Đạt Được Tài Liệu


trước sau

Thả trường kiếm xuống, trung niên một lần nữa đánh giá Lâm Minh, tên tiểu tử này là từ nơi nào nhô ra?

Chẳng lẽ đệ tử tông môn?

Nhưng mà đệ tử tông môn, tại sao lại đến Thiên Vận thành xin nghiệm chứng Minh Văn Sư?

- Chúc mừng ngươi, Lâm Minh, ngươi thông qua khảo hạch.

Uông Tuyền Ki nói.

- Đa tạ hội trưởng.

- Ừm, ngươi có nguyện ý gia nhập nghiệp đoàn Minh Văn Sư của Thiên Vận thành chúng ta hay không?

Uông Tuyền Ki chỉ là thuận miệng hỏi mà thôi.

Dưới cái nhìn của hắn, loại con cháu danh môn này không thể nào gia nhập nghiệp đoàn Minh Văn Sư của Thiên Vận thành, tám chín phần mười sẽ khéo léo từ chối.

Nhưng mà không nghĩ tới Lâm Minh gật đầu nói:

- Ta nguyện ý.

- Hả?

Uông Tuyền Ki không khỏi kinh ngạc:

- Ngươi muốn gia nhập Minh Văn Sư nghiệp đoàn chúng ta?

- Ân, ta chính là vì cái này mới đến tham gia kiểm tra.

- Như vậy. . .

Trong lòng Uông Tuyền Ki kỳ quái, không hiểu cách làm của Lâm Minh.

- Ân, không dối gạt hội trưởng đại nhân, ta gia nhập Minh Văn Sư công hội là muốn kiếm tích phân mua tài liệu.

Mua tài liệu?

Cần tích phân mua tài liệu, không nghi ngờ chút nào là tài liệu trân quý.

Minh Văn Thuật có thể sử dụng đến tài liệu trân quý, thông thường đều là vô cùng phức tạp, như vậy là thiếu niên này dùng?

Hay là sư phụ của hắn dùng?

Sư phụ hắn tất là tiền bối cao nhân, loại người kia muốn tìm tài liệu cũng sẽ không đến địa phương nhỏ như Thiên Vận thành a?

Uông Tuyền Ki ở trong lúc nhất thời nghĩ đến rất nhiều thứ, hắn trầm ngâm chốc lát, nói:

- Nếu ngươi đem thanh kiếm này bán cho nghiệp đoàn Minh Văn Sư, ta có thể ra ba ngàn tích phân tới mua.

Lâm Minh ngẩn ra, chợt đại hỉ, hắn đang phát sầu về điểm tích phân, không nghĩ tới Uông Tuyền Ki trực tiếp đưa ra đề nghị dùng ba ngàn tích phân đổi thanh kiếm này.

Trước hắn xem qua giá cả những dược liệu hiếm quý kia, ba ngàn tích phân không phải là một con số nhỏ, đầy đủ để hắn mua lại hết thảy tài liệu cần dùng.

- Lão giả hội trưởng này muốn mua kiếm của ta, chỉ sợ là có tâm tư nghiên cứu một thoáng, bất quá Minh Văn Thuật cực kỳ phức tạp, mặc dù tỉ mỉ truyền thụ cũng rất khó học được.

- Muốn thông qua Minh Văn phù đã chế thành nghiên cứu ra một ít huyền bí càng là khó càng thêm khó, hắn mua thanh kiếm này, chỉ sợ cũng ngộ không ra đồ vật gì.

Nghĩ như vậy, Lâm Minh nói:

- Đa tạ hội trưởng đại nhân, ta đang cần tích phân.

- Không cần phải khách khí, nếu như lệnh sư đi tới Thiên Vận thành, hoan nghênh hắn đến nghiệp đoàn Minh Văn Sư của chúng ta làm khách.

Uông Tuyền Ki vì Lâm Minh khai ra điều kiện hậu đãi như vậy, một là vì nghiên cứu thanh trường kiếm kia thoáng một chút, hai cũng là muốn mượn hơi Lâm Minh, có cơ hội kết bạn sư môn thần bí sau lưng Lâm Minh.

... . . .

- Một lọ huyết dịch Hung thú tứ cấp, một ngàn một trăm lạng, một trăm năm mươi tích phân.

- Mười hai hạt Thiên Thanh Hoa, sáu trăm lạng hoàng kim, tám mươi tích phân.

- Một lọ chất lỏng Long Huyết Thảo, sáu trăm lạng hoàng kim, sáu mươi tích phân.

. . .

Phụ trách tiêu thụ tài liệu
trân quý của nghiệp đoàn Minh Văn Sư là một trung niên phụ nhân nhìn qua bốn mươi, năm mươi tuổi.

Nàng đối chiếu danh sách của Lâm Minh, một bên đọc, một bên báo giá, mỗi báo một cái, nàng đều sẽ dừng lại nhìn Lâm Minh một chút.

Tên tiểu tử này, mua nhiều đồ chơi hiếm quý như vậy, đến cùng muốn làm gì?

Lâm Minh liệt kê ra tài liệu có mấy chục loại, trong đó có vài loại tài liệu trân quý, tỷ như huyết dịch Hung thú tứ cấp kia, một bình nhỏ liền tương đương với một thanh Bảo khí.

Nếu như ở trên thị trường mua, ít nhất phải 3000 lạng hoàng kim, còn chưa chắc chắn mua được.

Nếu là ở nửa năm trước, những đồ vật này đều là Lâm Minh nghĩ cũng không dám nghĩ tới.

Hoàng kim rất nhanh lên đến trên 10.000 lạng, tích phân cũng dùng đi tới gần hai ngàn.

Lâm Tiểu Đông nhìn thấy con số không ngừng hướng lên kia, nghe âm thanh bàn tính đùng đùng đùng đùng, vừa mới bắt đầu là sợ hết cả hồn, sau đó trực tiếp chết lặng.

Cái gì gọi là xài tiền như nước, hắn coi như là đã được kiến thức.

- Tổng giá trị 12,000 hoàng kim, 2100 tích phân, xác nhận mua?

Trung niên phụ nhân nhấn bàn tính xuống, lại hỏi Lâm Minh một lần nữa.

Cho dù là Minh Văn tông sư đức cao vọng trọng trong Thiên Vận thành, cũng sẽ không một lần mua nhiều tài liệu quý trọng như vậy.

Tên tiểu tử này là chuyện gì xảy ra? Hắn từ đâu tới nhiều tích phân như vậy?

- Ừm, xác nhận mua.

Lâm Minh móc kim phiếu và tích phân tạp ra.

Trên tích phân tạp chỉ có một tạp hào, thông qua tạp hào này liền có thể kiểm tra đến ghi chép tích phân.

- Hảo. . .

. . .

Trở lại nơi ở, Lâm Minh nhìn trong phòng chất đầy tài liệu, trong lòng bay lên một cảm giác chờ mong và hưng phấn đan dệt.

Những tài liệu này, cho dù là Minh Văn đại sư của Thiên Vận quốc cầm trong tay, cũng là nặng trịch, tuyệt không dám dễ dàng lãng phí.

Hơn nữa đối với bọn hắn mà nói, bên trong một lần Minh Văn Thuật, có thể sử dụng đến một loại hoặc vài loại trong đó cũng đã ghê gớm, xem như là Minh Văn Thuật tương đối phức tạp.

Nhưng mà lần này Lâm Minh chế tác Linh dược phù, là phải đem tài hết thảy liệu này đều dùng trên, cho dù lấy thực lực Minh Văn Thuật hiện tại của Lâm Minh, cũng là không hề nắm chặt.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện