Vũ Cực Thiên Hạ

Tu Luyện Trong Hỏa Ngục


trước sau

Lâm Minh vừa nói như thế, Tôn Bách Tinh lại là lắc lắc đầu: Lâm Minh này, như thế nào lại lật tẩy mình ra vậy! Tuy nhiên hắn cũng chỉ là thuận miệng nói ra để ép buộc Sở Hồng Vân một chút, cũng không trông cậy vào Lâm Minh thật sự có thể lấy được Nhan Nguyệt Nhi! Lui một vạn bước nói, cho dù Nhan Nguyệt Nhi bởi vì tâm cảnh không sâu, bị mình khích tướng chính miệng đáp ứng trận đánh cược này, mà kết quả là Lâm Minh thắng, thì Nhan gia cũng sẽ không cho phép Nhan Nguyệt Nhi gả cho Lâm Minh. Loại thiên tài như Nhan Nguyệt Nhi này, nếu gả cho loại nhân vật như con của tộc trưởng Phượng tộc thượng cổ v. v... Trước không nói bọn họ sinh ra hậu đại rất có khả năng cũng là huyết mạch Cổ Phượng hoàn mỹ, mà chỉ cần ưu đãi đối với Nhan gia thì không thể đo lường rồi, Lâm Minh còn xa không thể sánh bằng được.

Trừ phi trong tương lai Lâm Minh có thể lấy được thành tựu càng khoa trương hơn, đến lúc đó, nếu hắn có thể lấy Nhan Nguyệt Nhi song tu với nàng, thì lại là một cơ duyên lớn. So sánh với bản thân Nhan Nguyệt Nhi, vài giọt máu tim Phượng, thậm chí là vài món linh khí đều bé nhỏ không đáng kể! Hơn nữa bản thân Lâm Minh huyết mạch loãng, sẽ nhận được chỗ tốt còn lớn hơn nữa!

Nghe Lâm Minh giải thích, Nhan Nguyệt Nhi hừ lạnh một tiếng:

- Ngươi có thê thất còn tùy ý để phát sinh chuyện sai lầm như vậy, xem ra ngươi cũng không phải thứ tốt gì! Nếu ngươi muốn thắng bổn cô nương, thì đến tầng thứ ba với bổn cô nương. Ta thật muốn nhìn xem thiên tài đệ nhất của đệ tử tân tú Phượng Minh Cung, rốt cuộc có bao nhiêu thực lực!

Nhan Nguyệt Nhi nói xong, thân thể lại lần nữa hóa thành một luồng sáng đỏ, bay thẳng hướng tầng ba hỏa ngục. Lần này, tốc độ của nàng còn nhanh hơn, thực có thể dùng ngay lập tức ngàn dặm đến hình dung!

15000 dặm, 16000 dặm, 17000 dặm...

Nhan Nguyệt Nhi rất nhanh liền bay đến khoảng cách 19000 dặm. Nơi này đã đến gần tầng thứ ba hỏa ngục, Nhan Nguyệt Nhi bắt đầu giảm chậm lại tốc độ, nhưng vẫn tiến lên phía trước.

Thêm 500 dặm, 700 dặm, 900 dặm...

“Ầm!”

Nhan Nguyệt Nhi lại trực tiếp phá mở vách tường không gian giữa tầng thứ hai và tầng thứ ba, chính thức xông vào tầng thứ ba!

Lúc này, không riêng gì Tôn Bách Tinh, cũng có thần thức của một số đệ tử Phượng Minh Cung cường đại tra xét vị trí của Nhan Nguyệt Nhi, mắt thấy nàng cứ như vậy xông phá tầng thứ ba, đệ tử Phượng Minh Cung ở đây đều trợn tròn mắt.

Tầng thứ ba! Không ngờ ngay từ đầu Nhan Nguyệt Nhi liền có thể xông vào tầng thứ ba!

Trước đó sở dĩ Nhan Nguyệt Nhi dừng lại ở độ sâu 19000 dặm tầng thứ hai, chỉ vì nàng cảm thấy ở nơi đó tu luyện so ra thích hợp mà thôi, cũng không phải nói nàng không thể đi sâu hơn. Nhưng vừa rồi, bị Tôn Bách Tinh khích tướng, nàng liền một lần thi triển ra toàn bộ thực lực, dùng điều đó để thị uy!

Sau khi Nhan Nguyệt Nhi tiến vào tầng thứ ba, đệ tử Phượng Minh Cung đã không thể truy tung rồi. Chỉ riêng tầng thứ ba có lẽ còn không phải cực hạn của Nhan Nguyệt Nhi, nàng thậm chí có thể xâm nhập tiếp mấy ngàn dặm, độ sâu này đã làm cho bọn họ không nhìn theo kịp!

Trong số đệ tử Phượng Minh Cung, cũng chỉ có những võ giả Thần Hải trung kỳ, Thần Hải hậu kỳ Mệnh Vẫn tầng chín kia có thể xông phá tầng thứ ba, ngay cả Cửu Vẫn Thần Hải sơ kỳ, đều không có khả năng!

Thật ra không phải nói sức chiến đấu của võ giả Cửu Vẫn Thần Hải sơ kỳ không bằng Nhan Nguyệt Nhi, mà là bọn hắn lĩnh ngộ về pháp tắc hỏa hệ và năng lực khống chế còn kém xa so với Nhan Nguyệt Nhi. 18 tầng hỏa ngục này không phải là khảo nghiệm thực lực, mà là lĩnh ngộ của võ giả về pháp tắc hỏa hệ.

Nhan Nguyệt Nhi có được huyết mạch Cổ Phượng hoàn mỹ, tự nhiên không phải những đệ tử Phượng Minh Cung này có thể sánh bằng được.

- Ha ha... Lâm sư điệt! Ta cũng đi trước một bước!

Sở Hồng Vân cười tủm tỉm liếc mắt nhìn Lâm Minh một cái, rồi dẫn theo đệ tử Lung Phượng Cung bay đi hướng tầng thứ ba, lưu lại đệ tử Phượng Minh Cung hai mặt nhìn nhau. Nhan Nguyệt Nhi này cũng là lần đầu tiên đến Cổ Phượng thí luyện, nàng này cũng quá cường hãn đi!

Lâm Minh muốn thắng nàng, thật sự độ khó quá lớn.

- Lâm Minh! Rốt cuộc ngươi có bao nhiêu phần nắm chắc?

Tôn Bách Tinh dùng chân nguyên truyền âm hỏi Lâm Minh. Tuy rằng hắn cũng cho rằng Lâm Minh muốn thắng độ khó thật lớn, nhưng với hiểu biết của hắn về Lâm Minh: nếu Lâm Minh dám chịu đựng áp lực như vậy, tất nhiên có vài phần tin tưởng, nếu không chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi.

- Đệ tử hoàn toàn không biết gì về huyết mạch Cổ Phượng hoàn mỹ, cũng không thể cam đoan! Ta thay đổi nội dung đánh cuộc, chỉ vì so sánh với thành tích đoàn thể, ta càng tin tưởng lực lượng của chính mình!

- Ừm... Ta đã biết... Bất kể như thế nào, trận đánh cược này đều là lão phu tự mình đáp ứng, ngươi cứ hết sức là tốt rồi, không cần có gánh nặng tâm lý!

Tôn Bách Tinh gật gật đầu, còn nói thêm:

- Lâm Minh! Kỳ thật trước khi lão phu đưa ra lời đánh cược kia, tuy rằng là ăn nói lung tung, tuy nhiên nếu ngươi thật có thể lấy được Nhan Nguyệt Nhi, như vậy đối với ngươi mà nói là một đường tắt trở thành nhân vật tuyệt đỉnh! Huyết mạch Cổ Phượng hoàn mỹ là một nửa huyết mạch Phượng Hoàng, một nửa huyết mạch Nhân tộc. Người có huyết mạch như vậy, có thể đồng thời kế thừa khí lực cường đại và các loại thiên phú của Thần thú, cũng kiêm đủ đặc tính giỏi về học tập, lĩnh ngộ của nhân loại. Huyết mạch ít một chút thì không đủ, nhiều một chút thì thành yêu quái, nếu là yêu quái thì rất nhiều công pháp tu luyện của nhân loại cũng không dễ tu luyện!

- Trong thân thể một người, có 15 vạn đến 20 vạn giọt máu, còn người huyết mạch Cổ Phượng hoàn mỹ, trong cơ thể gần như có 9 vạn giọt máu Cổ Phượng, là hơn ngươi gấp ngàn lần. Chênh lệch gấp ngàn lần nghe ra không tính nhiều lắm, nếu thật sự tiêu phí cái giá phải trả lớn, cũng có thể kiếm được. Nhưng kỳ thật cũng không đơn giản như vậy, một người càng đến gần huyết mạch Cổ Phượng hoàn mỹ, mật độ huyết mạch trong thân thể hắn lại càng khó tăng lên.
Đến sau lại, 100 giọt máu Cổ Phượng hút vào trong cơ thể, hiệu quả đều không so được với một giọt lúc ban đầu! Ngươi nên biết rằng, Nhan Nguyệt Nhi có thể đi đến một bước này, là tìm được một chỗ huyết trì máu Cổ Phượng, nơi đó có bao nhiêu máu Cổ Phượng? Không cách nào tính được! Cho nên, ở Phượng tộc thượng cổ, huyết mạch Cổ Phượng hoàn mỹ gần như là chỉ có cơ duyên gặp mà không thể cầu!

Nghe Tôn Bách Tinh nói một hồi, thật ra Lâm Minh có thêm một tầng nhận thức sâu sắc về huyết mạch Cổ Phượng hoàn mỹ. Phượng tộc thượng cổ quả thật có thể tạo nên một người có huyết mạch Cổ Phượng tộc hoàn mỹ, nhưng phải trả cái giá rất thảm trọng, căn bản không cần làm như vậy.

Trong lúc nói chuyện với Tôn Bách Tinh, Lâm Minh cũng xâm nhập đến chỗ 13000 dặm hỏa ngục. Tới đây, Lâm Minh đã nghiêm trọng cảm giác chính mình theo không kịp lĩnh ngộ pháp tắc hỏa hệ, nếu muốn đi xuống tiếp trừ phi vận dụng lực lượng của mầm non Tà Thần.

Tuy nhiên loại phương thức gần như gian dối này, đối với Lâm Minh mà nói ý nghĩa không lớn, căn bản không dẫn đến hiệu quả của thí luyện.

Cho nên 13000 dặm đã là cực hạn của Lâm Minh.

- Hả? Ngươi phải ở chỗ này rồi ư?

Tôn Bách Tinh nhìn thấy Lâm Minh ngừng lại ở chỗ này, trong lòng hơi ngạc nhiên, Hỏa Viêm Quảng còn có dư lực, Lâm Minh lại đã đến cực hạn rồi sao?

Tuy nhiên nghĩ lại cũng là chuyện bình thường. Trình độ hiểu biết về pháp tắc hỏa hệ của Lâm Minh vốn đã không bằng Hỏa Viêm Quảng, 18 tầng hỏa ngục này khảo nghiệm không phải sức chiến đấu, mà là pháp tắc hỏa hệ.

Trên thực tế, Lâm Minh có thể đi đến một bước này, còn là dựa vào chân nguyên thâm hậu và cơ sở vững chắc của hắn, nếu không đổi lại là một võ giả Mệnh Vẫn tầng sáu bình thường thì cũng đừng nghĩ tới xuống sâu như vậy.

Nhìn lại Nhan Nguyệt Nhi, đã xuống tới tầng thứ ba, hơn nữa không biết xuống sâu bao nhiêu ngàn dặm ở tầng thứ ba: mức chênh lệch này thật sự quá lớn.

Nếu không phải Tôn Bách Tinh biết Lâm Minh trước đây bất kể là lấy Phượng Huyết Thương, hay là trận chiến với Hỏa Viêm Quảng đều ở dưới tình huống mọi người không xem trọng lấy được thắng lợi, như vậy Tôn Bách Tinh vốn đã nghĩ rằng Lâm Minh là người si nói mộng.

- Được rồi! Ngươi cứ ở nơi này tu luyện! Lần này Cổ Phượng thí luyện đại khái sẽ kéo dài thời gian hai năm, ngươi còn có thời gian! Nhưng ta phải nhắc nhở ngươi một câu: tốc độ tu luyện của Nhan Nguyệt Nhi còn nhanh hơn ngươi, Nhan Nguyệt Nhi so với ngươi nhỏ hơn hai tuổi, nhưng tu vi đã là Mệnh Vẫn tầng bảy, còn cao hơn ngươi một tầng!

- Ừm! Ta đã biết!

Lâm Minh biết rõ, tốc độ tu luyện của mình ở Phượng Minh Cung cũng không là thứ nhất, chỉ là đỉnh cao, so với Nhan Nguyệt Nhi kém là chuyện rất bình thường. Dù sao thời gian trước 15 tuổi gần như hắn đều lãng phí, đâu được như đệ tử Thần Vực, mới sinh ra đã bắt đầu dùng các loại thiên tài địa bảo tẩy thể, dùng các loại đan dược thay cơm ăn.

Lâm Minh ngừng lại chỗ này, khó tránh khỏi dẫn tới một số đệ tử Phượng Minh Cung, Lung Phượng Cung nhìn với ánh mắt khác thường. Tuy nhiên Lâm Minh cũng không thèm để ý tới bọn họ, hắn rời mọi người, một mình tìm một chỗ im lặng, bắt đầu tu luyện. 18 tầng hỏa ngục ngang dọc mấy vạn dặm, bên trong hỏa ngục vô cùng rộng lớn, tùy tiện bay ra khoảng cách mấy ngàn dặm là có thể tìm được một mật địa yên tĩnh.

Lâm Minh rất nhanh tiến vào trạng thái võ ý Không linh. Tuy rằng hỏa nguyên khí nơi này vô cùng táo bạo, nhưng không có mảy may thanh âm, im lặng đến lạ thường. Lâm Minh có cảm giác dường như mình tiến vào một phương thời không độc lập, lực ngọn lửa đè ép thiêu đốt hết thảy hắn. Tuy rằng đại bộ phận lực lượng ngọn lửa bị chân nguyên hộ thể ngăn cản lại, nhưng còn có một bộ phận dọc theo khiếu huyệt quanh thân Lâm Minh rót vào trong kinh mạch, thiêu đốt thân thể, huyết mạch hắn. Nếu không phải võ giả hỏa hệ dùng thân thể và huyết mạch chịu đựng thiêu đốt như vậy, thì hắn đã sớm bị đốt cháy tiêu rồi.

“Hả? Đây là...”

Đột nhiên Lâm Minh phát hiện những năng lượng hỏa nho nhỏ này xâm nhập trong thân thể mình tuy rằng không mạnh, nhưng mỗi một cổ đều ẩn chứa pháp tắc hỏa hệ tinh diệu, hoặc là ý cảnh Hủy Diệt, hoặc là ý cảnh Sang Sinh, hoặc là ý cảnh Hóa Hình... Mỗi một năng lượng hỏa nho nhỏ đều hàm chứa ít nhất một loại ý cảnh.

Hơn nữa, mặc dù là cùng loại ý cảnh, cũng có khác biệt rất nhỏ.

Mượn ý cảnh Hủy Diệt mà nói, nó có thể là bùng nổ cuồng mãnh như khi vẫn thạch thật lớn rơi xuống đất; cũng có thể là dung nham nuốt hết rừng rậm khi đốt cháy hết thảy...

Những ý cảnh này, mỗi một cổ Lâm Minh đều phải vận dụng pháp tắc hỏa hệ đối ứng hóa giải, nếu không dùng pháp tắc, chỉ dùng cậy mạnh thì phải trả giá một lực lượng gấp mấy chục lần mới được. Nếu như vậy, Lâm Minh ở lại độ sâu này cũng không tới thời gian một nén nhang đã hao hết chân nguyên rồi.

“18 tầng hỏa ngục này quả là trận pháp thần kỳ, vị tiền bối sáng tạo ra nó quả là một thiên tài, không ngờ lại có thể sử dụng phương pháp này để giúp người thí luyện lĩnh ngộ ý cảnh Hỏa!”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện