Vũ Lâm Ký Sự
Tác giả : Giang Hoài Ngọc
Hồi thứ tám mươi lăm
PHẨM HƯƠNG VIỆN BÀY CUỘC THƯƠNG MÃI
TRÊU THÔNG THIÊN, CỬU TRÙNG XUẤT HIỆN
Nguồn : Tàng Thư Viện
Lại nói, trung niên thương nhân tuôn ra từng tràng từng tràng những lời chúc tụng, liên thanh như pháo, càng nói càng hăng, tuôn ra những câu chúc tụng hết sức văn vẻ khiến quần hùng phải ôm bụng mà cười. Hồi lâu, trong đám quần hùng mới có người cố nín cười, hỏi vào chính sự :
- Đại lão bản định bán món gì thế, có thể cho xem hàng được không ?
Thương nhân trung niên vòng tay nói :
- Vâng. Vâng. Tiểu lão bản xin giới thiệu ngay đây. Tuy hàng hóa của bản hiệu cũng chẳng lấy gì làm đặc sắc, nhưng xin bảo đảm với chư vị tất cả đều là những món hàng rất khó kiếm, rất đáng giá, nhất là đối với những trang anh hùng hiệp khách võ lâm như chư vị đây. Ít thì vài mươi lượng, vừa thì vài trăm lượng, nhiều thì vài nghìn, vài vạn lượng bạch ngân, loại nào giá nào cũng có. Hy vọng có thể làm hài lòng chư vị. Chư vị có thể mua về dùng, làm vật kỷ niệm, làm quà tặng thân hữu hoặc mang bán lại kiếm lời cũng đều được cả. Hàng quý hàng hiếm hàng giá trị. Không mua sẽ thấy tiếc vô cùng.
Đoạn y quay lại đám thuộc hạ, nói lớn :
- Mau mang hàng mẫu lên đây để ta giới thiệu với quý khách hàng.
Bọn thuộc hạ vâng dạ, khiêng lên bình đài một chiếc rương lớn. Thương nhân trung niên lấy từ trong người ra một chiếc chìa khóa, mở nắp chiếc rương. Quần hùng chăm chú nhìn lên, hồi họp chờ đợi. Cả những vị lãnh tụ các bang phái cũng rất hiếu kỳ muốn biết. Thái Chính Cung trước giờ vẫn luôn hành sự thần bí, có lẽ lần này cũng sẽ không khác. Ai nấy đều dõi mắt chăm chú nhìn lên bình đài, hầu như đã quên mất mục đích chính của cuộc hội họp lần này của bọn họ.
Đầu tiên, thương nhân trung niên lấy ra một thanh trường kiếm, giơ lên cho quần hào cùng xem. Thanh kiếm này cũng bình thường như bao thanh kiếm khác, chẳng có chi đặc biệt. Quần hùng ồ lên thất vọng. Thương nhân trung niên đoán được mọi người đang nghĩ gì, đã tươi cười nói ngay :
- Chắc hẳn chư vị khách quan cho rằng vật này chẳng có chi đặc biệt. Không phải đâu. Xin giới thiệu với chư vị. Đây là vũ khí của giáo chúng Thông Thiên Giáo. Trên chuôi kiếm có khắc tiêu ký của Thông Thiên Giáo. Vật rất đặc biệt. Bản hiệu xin lấy giá ưu đãi, một thanh năm mươi lượng. Bản hiệu hiện chỉ có một trăm thanh. Nào. Mại vô. Mại vô. Nhanh tay thì còn, chậm tay thì hết. Mại vô. Mại vô.
Quần hùng vừa nghe nói đến Thông Thiên Giáo thì đồng ồ lên. Những điều bí mật của Thông Thiên Giáo cũng là mối quan tâm chính của cả bọn. Bọn họ đều đã từng nghe đồn đãi là Thái Chính Cung đã từng quét sạch Đông, Nam nhị đường của Thông Thiên Giáo. Đây chắc hẳn là chiến lợi phẩm.
Một số kẻ đứng gần bình đài liền tiến đến gần liếc mắt xem tiêu ký trên chuôi kiếm. Nhưng bàn tay của thương nhân trung niên đang đặt trên chuôi kiếm, bọn họ chẳng thể nhìn thấy được. Một gã trong bọn liền lấy ra năm mươi lượng đặt lên bàn. Thương nhân trung niên tươi cười nói :
- Đa tạ. Đa tạ đại lão bản đã có lòng chiếu cố bản hiệu.
Vừa nói y vừa trao thanh kiếm cho gã kia. Gã nhận lấy thanh kiếm rồi nhanh chóng lùi về chỗ cũ. Sau đó cả bọn liền xúm nhau lại xem xét thanh kiếm. Vì đó là vật của Thông Thiên Giáo nên mới khiến cho mọi người thấy hứng thú. Nhiều người khác nữa cũng chen tới. Đám đông xô đẩy nhau. Tiếng la gọi í ới vang lên không ngớt. Toàn trường huyên náo một lúc lâu.
Thương nhân trung niên lại vòng tay nói :
- Chẳng hay chư vị có còn ai chiếu cố đến bản hiệu nữa hay không ? Vật rất đặc biệt, rất độc đáo, rất khó kiếm, rất có ý nghĩa. Mại vô. Mại vô.
Lại có thêm khoảng hai chục người nữa rẽ đám đông tiến đến bình đài trao bạc nhận kiếm. Món hàng này đã gây nên hứng thú cho khá nhiều người, nhất là những thiếu niên hiệp khách. Thương nhân trung niên một tay giao hàng, một tay nhận bạc, vẻ mặt hớn hở, luôn miệng cám ơn từng người.
Trên bàn đã bày đầy mấy mươi đĩnh bạc. Thương nhân trung niên lấy ra một chiếc rương nhỏ, xếp bạc vào. Y lại bảo bọn thuộc hạ khiêng chiếc rương lớn xuống, rồi lại mang một chiếc rương lớn khác lên bình đài. Sau đó y lại hướng về phía quần hùng vòng tay cao giọng nói :
- Tiểu lão bản xin đa tạ chư vị đã chiếu cố đến bản hiệu. Nay tiểu lão bản lại xin giới thiệu với chư vị một món hàng càng đặc biệt hơn.
Y mở nắp rương, lấy ra một chiếc hắc y giơ cao lên cho quần hùng cùng xem, đoạn lớn tiếng nói :
- Đây là trang phục của giáo chúng Thông Thiên Giáo, có rất nhiều loại, tùy ý chư vị chọn lựa. Lần đầu chào hàng, bản hiệu xin lấy giá ưu đãi để làm quen. Trang phục giáo chúng hai mươi lượng, trưởng toán năm mươi lượng, phó đầu lĩnh một trăm lượng, đầu lĩnh hai trăm lượng, Hộ pháp năm trăm lượng, phó đường chủ một nghìn lượng, đường chủ năm nghìn lượng. Bản hiệu chỉ có một trăm bộ trang phục giáo chúng, trưởng toán : mười bộ, phó đầu lĩnh : năm bộ, đầu lĩnh : năm bộ, Hộ pháp : năm bộ, phó đường chủ : ba bộ, đường chủ : một bộ. Tất cả đều vẫn còn nguyên vẹn, chẳng hề suy suyễn. Mại vô. Mại vô. Mua mau kẻo hết.
Quần hùng nhìn nhau ngơ ngác. Những thứ trang phục này quả là khó kiếm. Nhưng mua về để làm gì. Toàn trường yên lặng hồi lâu. Chợt trong đám quần hùng có người lên tiếng hỏi :
- Những trang phục đó vẫn còn nguyên vẹn thật chứ ?
Thương nhân trung niên nói :
- Tiểu lão bản xin bảo đảm là vẫn còn nguyên vẹn. Những thứ này là do Đại tổng quản thân hành xuất trận thu về. Địch nhân đã bị bắt sống trong lúc chưa thương vong thì đương nhiên y phục phải còn nguyên vẹn.
Lại có tiếng người hỏi :
- Địch nhân toàn bộ đều bị bắt sống à ?
Thương nhân trung niên nói :
- Không phải. Không hoàn toàn như vậy. Trong lần vây quét ở Nam Xương, địch nhân một phần bị giết, ba phần bị bắt. Nhưng từ trước đến giờ, dưới tay bản cung chưa từng có một tên địch nào có thể chạy thoát được cả.
Mọi người lại ồ lên. Hèn gì mà trước giờ chưa ai biết rõ về Thái Chính Cung, chỉ mới nghe đồn đãi. Bỗng nhiên có giọng ồm ồm cất lên :
- Lúc nãy các hạ có giới thiệu món hàng trị giá vài vạn lượng, sao không lấy ra để mọi người xem cho biết.
Thương nhân trung niên tươi cười nói :
- Tiểu lão bản cũng muốn cho mọi người tường lãm, nhưng tiếc vì quy tắc thương mại xưa nay, đối với những loại hàng hóa có giá trị cao thì cứ tiền trao cháo múc. Đại lão bản có muốn mua không ?
Giọng kia lại cất lên :
- Các hạ không giới thiệu hàng hóa, ai biết gì mà mua với bán.
Thương nhân trung niên vẫn tươi cười nói :
- À à ! Nếu vậy thì tiểu lão bản đây xin được giới thiệu. Bản hiệu cũng có một số tin tức rất có giá trị. Ví như tôn chỉ, cơ cấu tổ chức, nhân số của Thông Thiên Giáo. Nhân vật nào đứng sau lưng Thông Thiên Giáo ? Ngoài Thông Thiên Giáo còn có những bang phái nào cũng có ý định thống nhất võ lâm ? … À à ! Còn nhiều, nhiều nữa. Tiền nào của đó. Giá nào cũng có. Ai muốn biết tin thì cứ trả tiền.
Trong bọn quần hùng lập tức rộn lên những tiếng xì xào bàn tán. Muốn chống lại bọn Thông Thiên Giáo thì trước hết phải biết rõ thực lực của bọn chúng. Những tin tức như thế ai lại không muốn biết. Mấy vị chưởng môn, chưởng giáo đưa mắt nhìn nhau. Một vị lên tiếng hỏi :
- Tôn chỉ của Thông Thiên Giáo là gì ? Cơ cấu tổ chức, nhân số ra sao ?
Thương nhân trung niên tươi cười nói :
- Tôn chỉ năm trăm lượng. Cơ cấu tổ chức năm nghìn lượng. Nhân số khuyến mãi thêm, không tính tiền.
Trong đám quần hùng có tiếng nói :
- Sao đắt quá vậy ?
Thương nhân trung niên vội xua tay phân trần :
- Không đắt đâu. Không đắt đâu. Như thế đã là quá rẻ rồi.
Rồi y lại nói thêm :
- Do đây là cuộc làm ăn lần đầu giữa đôi bên nên bản hiệu đã tính giá ưu đãi làm quen, không thể bớt thêm chút nào nữa cả. Chư vị thử bỏ ra năm nghìn lượng nhờ người đi điều tra thử xem có thu được kết quả hay không ? E rằng còn phải tốn thêm khoản tiền tuất nữa không chừng ?
Lời nói của y nghe cũng có lý. Các vị chưởng môn đã không ít lần phái người đi điều tra, thu thập những tin tức về bọn Thông Thiên Giáo, nhưng vẫn chẳng có mấy kết quả. Bọn họ liền họp lại bàn bạc. Chỉ có điều, giá tiền hơn năm nghìn lượng bạc kia đã khiến cho bọn họ do dự.
Trong bọn họ có một nhân vật lão thành vận áo gấm đoạn sang trọng, tư thái thế gia vọng tộc cao giọng nói :
- Có biết người biết ta thì mới có thể giành phần thắng được. Lão phu xin góp một nghìn lượng. Ai có thì góp thêm.
Quần hùng quyên góp một lúc thì đủ năm nghìn năm trăm lượng. Bang chủ Cái Bang Hà Vĩnh Tuấn đại diện mang đến bình đài đặt lên bàn. Thương nhân trung niên thu lấy, rồi nói :
- Đa tạ chư vị đã chiếu cố. Tôn chỉ của Thông Thiên Giáo là Độc bá võ lâm, thống nhất giang hồ. Cơ cấu tổ chức của bọn họ, ở Tổng đàn gồm Giáo chủ, phó Giáo chủ, Tổng đàn Hộ giáo, Tổng đàn Hộ pháp. Các Hộ pháp lại chia thành năm cấp : Hoàng y, Bạch y, Hồng y, Thanh y và Hắc y, nhân số khoảng hai trăm người. Bên trong có Nội tứ đường là Long, Lân, Quy, Phụng. Bên ngoài chia làm Ngoại tứ đường là Đông, Tây, Nam, Bắc. Đứng đầu là đường chủ, rồi phó đường chủ, Hộ pháp, đầu lĩnh, phó đầu lĩnh, trưởng toán, cuối cùng mới đến giáo chúng. Đầu lĩnh chỉ huy năm toán. Mỗi toán mười người. Nhân số mỗi đường vào khoảng hơn một nghìn