*Ma quỷ: ở đây có nghĩa là khi bị kích động thì có người sẽ như bị ai sái khiến không thể kiềm chế được mình mà làm ra những việc không nên làm, để rồi sau đó ngồi hối hận.
Vũ Tuyết Cơ nhìn Tần công tử không nhịn được mà buột miệng nói “Tần công tử có lẽ nên quay về nhìn Yến nhi cô nương, nàng nhất định còn đang chờ ngươi đấy.”
” Tiểu cô nương, ngươi đang đuổi bản công tử đi sao?” Tần công tử vẫn tiếp tục phe phẩy cây quạt mỉm cười nhìn Cơ nhi linh hoạt nhưng toát ra mùi hương xử nữ trong sạch.
“Hừm, không phải người vừa nói quấy rầy chúng ta sao? Vương gia, ngươi thấy có đúng không?” Cơ nhi nhẹ giọng làm nũng, thân thể kề sát Mộ Dung Linh Tuyền giống như chim nhỏ dựa vào hơi ấm.
“Cơ nhi, ngươi, ngươi đừng như vậy.” Cửu vương gia sắc mặt đại quẫn, xấu hổ tránh sang một bước.
“Ha ha ha, tiểu cô nương, ngươi làm vương gia sợ rồi, tiểu vương gia nhà ta vẫn là…” Tần công tử nhìn hai người mà cười ha hả.
“Tần đại ca” Cửu vương gia lập tức ngắt lời Tần công tử, vừa rồi còn sợ Cơ nhi hỏi vấn đề này, không nghĩ tới hắn lại đề cập tiếp.
“Ha ha, Cơ nhi biết vương gia rất tinh khiết, không hề giống Tần công tử hoa tràng lão thủ*” Cơ nhi nhìn Tần công tử với ánh mắt xuyên thấu sắc sảo.
*Hoa tràng lão thủ: người rất sành sỏi trong việc ăn chơi chốn lầu xanh.
“Há, tiểu cô nương sao lại biết tại hạ là hoa tràng lão thủ chứ?” Tần công tử sửng sốt rồi tò mò hỏi.
“Việc này còn cần giải thích sao? Ánh mắt của ngươi đã sớm bán đứng ngươi, được rồi, Tần công tử, Yến nhi cô nương là người đẹp có tâm địa tốt, nếu ngươi không thật nghiêm túc thì Cơ nhi mong ngươi đừng trêu chọc nàng nữa” Cơ nhi đột nhiên nói rất nghiêm túc, đây cũng vì trong trí nhớ trước kia lúc Họa Mi khi dễ nàng thì Yến nhi thường hay xuất hiện, mà bởi vì sự cao ngạo lạnh lùng mà Họa Mi hơi sợ nàng, cho nên nhiều lần giúp Cơ nhi thoát khỏi rắc rối.
Bầu không khí trở nên khá yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng hát bên dưới vọng lên, Mộ Dung Linh Tuyền kinh ngạc nhìn nàng, mà khuôn mặt tuấn tú của Tần công tử trầm xuống hẳn.
“Tiểu cô nương, hình như ngươi đang quản hơi nhiều đấy” Âm thanh Tần công tử trở nên lãnh đạm hẳn.
“Đương nhiên không phải, kẻ khác mê ai trêu đùa ai ta không quản nhưng Yến nhi cô nương thì khác, nàng vẫn giữ mình trong sạch chờ đợi phu quân của nàng, Tần công tử, ta nghĩ ngươi không hề muốn trở thành phu quân của nàng, cho nên xin ngươi đừng tổn thương nàng.” Cơ nhi không hề sợ hãi nhìn thẳng vào ánh mắt Tần công tử đang trở nên hung ác nham hiểm.
“Làm càn! Tiểu nha đầu, ngươi quả thật quản hơi nhiều việc nhỉ, vậy nếu bản công tử không thể đùa giỡn Yến nhi, vậy thì chuyển sang ngươi đi” Tần công tử rất tức giận vì bị Cơ nhi hạ thấp quá đáng , đứng dậy vươn tay nắm cái cằm nhỏ nhắn của Cơ nhi, hai tròng mắt bạo ngược long sòng sọc.
“Ba” một tiếng vang lớn, chỉ thấy Cơ nhi tức giận tới kích động mà tát Tần công tử một cái “Đừng tưởng rằng ngươi có mấy đồng tiền dơ bẩn mà có thể làm xằng làm bậy, chân thành khuyên ngươi, ngươi đừng đưa ra khuôn mặt không biết xấu hổ, không lẽ ở đây không có vương pháp sao?”
Giây tiếp theo đã thấy lợi kiếm(kiếm sắc bén) của Liễu Tinh Kim ở cạnh Cơ nhi gáy ngọc.
“Tinh Kim, giết nàng!” Tần công tử tức giận đến phát run, lập tức hạ lệnh.
“Dừng tay!” Cửu vương gia kinh hãi chứng kiến một màn này, hắn không ngờ là Cơ nhi lớn mật đến mức này. Chính hắn cũng không muốn đắc tội vị