Cơ nhi sau khi sửng sốt thì lập tức hiểu ra “A~ Hóa ra vương gia là bằng hữu của Tần công tử nha. Yến nhi cô nương đương nhiên ta biết, nàng là người rất tài hoa, nhưng mà bằng hữu kia của ngươi ta sẽ không thích, vừa nghe đã biết người xấu, hừ!” Cơ nhi nghĩ đến việc Yến nhi nói Tần công tử thích xem nữ nhân nhảy múa thì cả người nàng khó chịu, loại nam nhân này thì làm sao tốt được.
“A, nói vậy là sao?” Cửu vương gia kinh ngạc nhìn Cơ nhi.
“Thì không thích là không thích thôi, ngươi nói những người thường tới chỗ này sẽ là nam nhân tốt sao?” Đôi mắt linh hoạt của Cơ nhi mở to nhìn khuôn mặt tuấn tú kia, làm cửu vương gia không dám đối diện nàng mà chỉ có thể dời đi tầm mắt nhìn ca vũ phía dưới, nhưng mà trong lòng cũng không kiềm được mà bối rối, nghĩ thầm tiểu cô nương này thật là can đảm, cho tới giờ cũng không có mấy người dám nhìn thẳng hắn như thế, điều này làm cho hắn có điểm bội phục.
“Khụ khụ, Cơ nhi cũng không thể quơ đũa cả nắm được” Cửu vương gia làm bộ ho khan ổn định tinh thần.
“Ha ha, đương nhiên rồi, không thể dùng một gậy dìm cả thuyền được, Cơ nhi nhìn ra được vương gia không phải người như vậy” Cơ nhi trong nháy mắt tươi cười xán lạn, chăm chú nhìn vào vị vương gia đang thẹn thùng kia.
“A, vì sao? Chuyện này cũng nhìn ra được sao?” Mộ Dung Linh Tuyền rốt cục nhịn không được nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.
“Dĩ nhiên, bởi vì vương gia nhìn qua rất đơn giản, hơn nữa vẫn còn nhỏ tuổi, không giống người sẽ đến đây chơi, cho nên Cơ nhi vừa nhìn thấy thì đã thích, hì hì. Nhưng mà vương gia cũng nghìn vạn lần đừng học cái xấu, nơi thế này ít tới vẫn tốt hơn, bởi vì cho dù nam nhân tốt nếu như thường ra vào kỹ viện cũng thành kẻ thối rữa, Cơ nhi cũng không muốn vương gia biến thành kẻ xấu” Cơ nhi nhìn hắn với vẻ mặt thành khẩn, thật ra đây gọi là lạt mềm buộc chặt.
Mộ Dung Linh Tuyền ngẩn người nhìn nàng không nói gì, hắn là cửu vương gia, tuổi tuy nhỏ thế nhưng hiểu được không ít, cũng không phải người đơn giản như trong miệng Cơ nhi, nhưng mà không biết vì sao khi nghe những lời này của Cơ nhi thì hơi cảm động.
“Thế nào? Chẳng lẽ không đúng? Vương gia, ngươi đừng nói là ngươi cũng đi kỹ viện nha, trời ạ, vậy ngươi còn chưa phát dục(dậy thì) tốt thì đã bị làm hại rồi.” Cơ nhi sau khi giật mình thì chính là tiếc hận, nhưng mà trực giác nàng nói là tiểu thụ tiểu mỹ này không có khả năng.
Mộ Dung Linh Tuyền nhịn không được mà giật giật khóe miệng, đúng lúc này cánh cửa được đẩy ra, người chưa thấy mà tiếng nói đã tới trước “Ai không phát dục hảo đã bị làm hại chứ?”
Cơ nhi ngẩng đầu nhìn thì thấy một nam tử phong độ nhẹ nhàng mặc bạch y, bên hông treo một khối bạch ngọc thượng đẳng, tay cầm cái quạt, sắc mặt trắng nõn, khí chất cao quý, nhưng mà Cơ nhi liếc mắt thì nhận ra sự lỗ mảng ở đáy mắt nam nhân này.
“Tần đại ca, ngươi sao lại qua đây?” Cửu vương gia vẻ mặt đỏ bừng mà nam tử đi vào.
“Cương thi, ngươi bảo hộ vương gia thật tốt nha” Cơ nhi thấy Liễu Tinh Kim theo vào với vẻ mỉa mai thì nhịn không được khinh bỉ hắn.
“Ha ha, cương thi? Tiểu cô nương đang gọi ngươi sao Tinh Kim? Ha ha” Đôi mắt nhỏ nam tử nhìn Cơ nhi thanh thuần hiện lên một tia sáng, sau đó phe phẩy cây quạt cười to mà ngồi xuống.
“Tần công tử, chính là nha đầu vô lễ này lừa dối vương gia” Liễu Tinh Kim hung hăng trừng mắt nhìn Cơ nhi đang liếc hắn.
“Tinh Kim! Ngươi sao lại tính toán như vậy! Cơ nhi chỉ là cô nương ở đây,