Cơ nhi thấy Tinh Kim vào lập tức quan tâm hỏi “Tinh Kim ngươi không sao chứ? Thoát khỏi bọn họ chưa?”
” Liễu huynh, thật ngại quá, làm phiền huynh” Khuôn mặt tái nhợt của Tư Đồ Dật tỏ vẻ cảm kích.
” Tư Đồ huynh, sao ngươi lại dẫn người của Long Khiếu Thiên tới đây, thế này chẳng phải hại Cơ nhi sao? Có việc thì trực tiếp tìm tại hạ là được!” Giọng điệu Liễu Tinh Kim cứng nhắc, sắc mặt lạnh hơn băng.
” Tinh Kim sao lại nói thế được, lần trước nhờ có Tư Đồ ca ca cứu giúp chứ không thì ta đã sớm bị Long Khiếu Thiên dằn vặt cho chết, có ân phải báo đáp, đạo lý này ngươi cũng không hiểu sao?” Cơ nhi lập tức la hắn, lòng dạ người này thật sắt đá, Tư Đồ Dật bị thương nặng thế này rồi.
” Không, không phải, thật sự là bất đắc dĩ không thoát được, mới nghĩ tới Liễu huynh” Vẻ mặt Tư Đồ Dật càng xấu hổ.
“Ý ta không phải vậy, chỉ là không muốn Long Khiếu Thiên biết Cơ nhi đã về Phiêu Vũ Viện, Tư Đồ huynh có việc tại hạ nhất định sẽ giúp, cứu tại hạ một mạng, Tinh Kim đương nhiên sẽ hoàn trả” Cơ mặt Liễu Tinh Kim hơi run run.
“Được rồi, ta biết Tinh Kim đang quan tâm Tư Đồ ca ca, huynh đừng tính toán với hắn, Tinh Kim, kim sang dược của ngươi đâu?” Cơ nhi sợ hai người xấu hổ, lập tức chuyển chủ đề.
“Cơ nhi, ngươi đi nghỉ ngơi đi, ta sẽ coi chừng Tư Đồ huynh” Liễu Tinh Kim lấy ra một bình bạch ngọc, đi tới bên giường nhìn kỹ vết thương của Tư Đồ Dật “Đao chém vào không nhẹ, đã thấy đầu khớp xương rồi” Liễu Tinh Kim nhíu mày.
“Không, ta còn chưa biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì” Cơ nhi không muốn đi.
“Cơ nhi, đã khuya rồi, ngày mai lại nói tiếp, đi ngủ đi” Tư Đồ Dật mỉm cười nhìn nàng, mấy tháng không gặp, nàng càng thêm thuần khiết quyến rũ.
“Ài được rồi, giao cho ngươi đấy Tinh Kim, ngươi đừng khi dễ Tư Đồ ca ca nha” Cơ nhi trừng mắt Tinh Kim, quay sang cười với Tư Đồ Dật rồi mới chậm rãi rời khỏi, nàng biết hai đại nam nhân này nhất định nói ra suy nghĩ của mình.
Sáng sớm hôm sau, Cơ nhi mặc bộ đồ luyện công bó sát người màu xanh biển ra khỏi phòng, tóc đen xả ra, nhẹ nhàng khoan khoái động lòng người.
“Tinh Kim, ngươi đang đợi ta sao?” Cơ nhi thấy Liễu Tinh Kim đứng ngay cửa phòng, không khỏi khó hiểu hỏi.
Liễu Tinh Kim nhìn vóc người xinh đẹp lồi lõm của nàng, đột nhiên nghĩ đến việc xấu hổ tối hôm qua, khuôn mặt bánh mật liền đỏ ửng, dời ánh mắt trả lời “Ta, ta muốn đi Phu Tử miếu ở thành đông, ngươi tuyệt đối không được chạy ra ngoài nghe chưa?”
“Ngươi đi Phu Tử miếu làm gì? Là chuyện của Tư Đồ ca ca sao?” Cơ nhi giơ tay chỉnh sửa quần áo, vừa nhìn Liễu Tinh Kim hỏi lại.
Ánh mắt Tinh Kim lóe lên không dám nhìn, vì động tác này của nàng càng khiến vóc người mê hoặc càng rõ hơn, hắn cũng không biết vì sao mà cả người trở nên khô nóng khó chịu.
“Đúng vậy, hắn và Nhan Nguyệt âm thầm phá huỷ hai cửa hàng gỗ của Long Khiếu Thiên, tối hôm qua đi cái thứ ba thì bị Long Khiếu Thiên mai phục, cho nên mới bị truy sát, hai người hẹn rằng nếu chạy trốn được thì gặp mặt ở Phu Tử miếu tại thành đông, Tư Đồ huynh bị thương