Sau giờ ngọ, Tần Chân hưng phấn mà đi vào tiểu viện, Cơ nhi không thể làm gì khác ngoài việc cùng hắn đi du hồ, mà Liễu Tinh Kim một thân băng lãnh theo sát phía sau nàng.
Hồ Minh Nguyệt ở Dương Châu được núi Thanh Sơn vây quanh, hồ nước xanh biếc, cảnh sắc tuyệt vời, là nơi du ngoạn nổi danh tại Dương Châu.
Bên hồ có hàng cây với những bông hoa đỏ thắm thơm nức mũi, dòng người nối liền không dứt trên con đường nhỏ bằng đá, trên mặt hồ có tốp năm tốp ba thuyền hoa cỡ lớn cùng với vô số thuyền nhỏ nhìn thật đẹp mắt, khiến cho Cơ nhi dù không tình nguyện đi ra ngoài cũng rất thích mắt, tâm tình tốt hẳn lên.
” Cơ nhi, thích chỗ này không?” Tần Chân đầu đội ngọc quan màu tím, quần áo đẹp đẽ quý giá sắc tím, cây quạt trên tay nhẹ lay động, khuôn mặt tuấn lãng, phong độ nhẹ nhàng khiến du khách nữ ném sang ánh mắt ái mộ, nhưng mà trong mắt Tần Chân lúc này chỉ có Cơ nhi một thân xanh nhạt tay áo viền thiên thanh, tóc dài thẳng tắp chỉ có một cây ngọc trâm xanh biếc lại lại có vẻ thanh thuần tú lệ vô cùng.
“Vâng, ở đây đẹp quá, không ngờ Dương Châu cũng có chỗ thế này, hi hi” Cơ nhi xoay đầu nhìn chung quanh, nhưng không hề nhìn Tần Chân.
“Nếu như Cơ nhi thích thì Tần đại ca có thể mang nàng tới đây mỗi ngày” Tần Chân lấy lòng nói.
” Ha ha, địa phương dù đẹp thế nào thì tới nhiều lần cũng sẽ nhàm chàn, nữ nhân cũng giống như vậy, đạo lý này lẽ nào Tần đại ca cũng không hiểu sao?” Cơ nhi không quên châm chọc hắn.
“Cơ nhi, cái miệng nhỏ của nàng tạm tha Tần đại ca đi” Tần Chân cười khổ, trong lòng hắn hiện tại chỉ nghĩ tới mình nàng thôi nha.
“Ha ha, Tần đại ca, đó là thuyền hoa sao?” Cơ nhi cũng không làm tới, lập tức che miệng cười khẽ, sau đó ngón tay chỉ thuyền lớn trên mặt hồ hỏi.
“Đúng vậy, Cơ nhi muốn đi lên ngồi không?” mắt Tần Chân lập tức sáng ngời.
“Trên đó không phải có cô nương sao? Không phải chỉ có nam nhân có tài mới lên được sao?” Cơ nhi kinh ngạc nói.
“Là có cô nương, nhưng mà không quan trọng, Cơ nhi muốn đi thì Tần đại ca có thể bao hết, A Cửu, còn không mau đi!” Tần Chân không đợi Cơ nhi gật đầu, kêu thị vệ cao to của hắn đi bao thuyền.
“vậy có phải tốn rất nhiều tiền không?” Cơ nhi ngạc nhiên hỏi.
“Ha ha, tiền không là vấn đề, chỉ cần Cơ nhi thích” Tần Chân rốt cục có nhân cơ hội kéo tay Cơ nhi đi tới thuyền hoa.
Khóe miệng Cơ nhi bỗng nhếch lên, nam tử tuấn tú lại nhiều tiền hào phóng như vầy chỉ sợ là nữ nhân đều bị hắn lừa, trách không được trong phủ thê thiếp thành đàn, đoán chừng có nhiều người là tự đưa mình tới cửa rồi.
“ Tần đại ca là Quốc cữu gia đương nhiên có nhiều tiền, đáng thương ta đây kỹ viện cô nương, ai, thật sự là đồng nghiệp bất đồng mệnh a” Cơ nhi u oán nhìn hắn một cái thấp đầu thở dài.
“Cơ nhi thiếu tiền sao? Tinh Kim, chuyện gì đang xảy ra?!” Tần Chân lập tức tức giận hỏi Liễu Tinh Kim.
Liễu Tinh Kim vốn không hiểu ý Cơ nhi, nàng không có tiền thì ai có tiền đây, Vương gia cũng để lại không ít tiền, sao giờ lại thanh nghèo khổ.
“Ha ha, Tần đại ca mắng Tinh Kim làm gì, hắn cũng không có tiền, ai, Vương gia cũng không phải của Cơ nhi, Cơ nhi sẽ tự mình kiếm tiền thôi” Cơ nhi liền nói tiếp, không cho Tinh Kim trả lời.
“Cơ nhi không cần sốt ruột, Tần đại ca bây giờ có ngân phiếu một vạn hai (10200), nàng cầm trước đi, lát trở về Tần đại ca sẽ đi tiền trang lấy thêm, nàng đừng làm mình quá mệt mỏi” Tần Chân liền thương tiếc lấy tập ngân phiếu trong lòng ra.
“A, Tần đại ca, không cần không cần, Cơ nhi làm sao mặt dày lấy tiền của ngươi được, Cơ nhi cũng không phải nữ nhân của ngươi, vầy không được đâu” Cơ nhi giả bộ hoảng sợ đẩy tay hắn ra.
“Cơ nhi đang nói gì thế, nàng gọi ta Tần đại ca, Tần đại ca làm sao để nàng chịu khổ chứ, như thế không phải càng khiến Tần đại ca xấu hổ sao? Tinh Kim, còn không cầm lấy!” Tần Chân vẫn làm bộ tức giận.
Liễu Tinh Kim cố nhịn cười nhìn Cơ nhi diễn xuất vẻ vô tội, chỉ có thể