Nói đến đây, ánh mắt Hồn Thiên Đế như mơ màng, nhìn kĩ có thể thấy được hai giọt nước mắt long lanh nơi khóe mắt. Chẳng có ai ngốc đến mức không biết được nhân vật chính trong câu chuyện của hắn chính là bản thân của hắn.
Một vị Hồn Đế rơi lệ. Đây là chuyện khiếp sợ bực nào. Khi con người ta lựa chọn trở thành tu sĩ thì đã chấp nhận sẽ gạt bỏ duyên nợ trần thế, kể cả với những người thân nhất. Bởi nếu vướng vào chuyện tình cảm sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới tiền đồ. Chỉ cần thân nhân, bằng hữu có chuyện sẽ biến thành ma chướng ngăn cản bước tiến của ngươi.
Cho nên đám tân sinh ngây người. Một vị Đế cấp cường giả cao cao tại thượng rơi lệ trước mặt chúng. Hóa ra, cho dù là ai thì cũng không thể vứt bỏ được một chữ : Tình .
“Vậy sau đó thế nào thưa Đại Trưởng Lão?” Cún đánh bạo phá tan bầu không khí yên tĩnh. Ngay lập tức vô số ánh mắt ngạc nhiên, khâm phục nhìn nàng sau đó tò mò hướng Hồn Thiên Đế trông lại.
“Sau đó. Sau đó ư? Hắn như điên cuồng tu luyện. Không quản ngày đêm, không ngại gian khổ. Mục tiêu duy nhất của hắn là trở thành cường giả. Trải qua bao nhiêu cơ duyên, bao nhiêu lần vào sinh ra tử hắn cũng được như ý nguyện. Sau hơn hai trăm năm mươi năm, hắn trở thành hồn sĩ tám mươi chín cấp. Cảm thấy đã chạm vào bình cảnh cực lớn, hắn xuất quan.
Có một vị Võ Thánh hậu kì liền thách đấu hắn. Tới chiêu thứ chín, hắn đánh bay vị kia xuống Võ đài. Sau đó, hắn liền đi trả thù cho gia tộc của mình. Một mình hắn điên cuồng đồ sát hơn hai ngàn người của gia tộc kia. Vị lão tổ Võ Đế của gia tộc ấy tức giận xuất hiện muốn diệt sát hắn. Nhưng lão ta đâu biết sự mạnh mẽ của Hồn đấu sĩ . Hắn lấy tu vi cấp tám mươi chín đánh bại Võ Đế sơ kì kia, sau đó tự tay đem đầu hắn đi bái tế vong linh phụ mẫu. Còn gia tộc kia bị một mồi lửa của hắn đốt thành tro bụi.”
Hồn Thiên Đế ngưng lại, khẽ thở dài. Đám tân sinh lại lần nữa há mồm, cằm muốn rớt xuống đất.
Lấy Hồn Thánh tu vi đánh bại, sau đó gi3t chết Võ Đế. Đây là người mạnh mẽ bực nào? Đừng nói là chênh nhau một cảnh giới, lại là cảnh giới cao chót vót. Chỉ cần ngay trong tầm của bọn hắn, một Hậu Thiên sơ kì muốn giết một Luyện khí đỉnh cũng không phải là khó khăn.
Một mình giết sạch một đại gia tộc, thiêu rụi toàn bộ để bái tế cho phụ mẫu, cho gia tộc mình là chuyện khủng khiếp nhường nào. Nhưng không một ai oán trách Hồn Thiên Đế mà lại hết sức cảm thông với hắn. Trong đầu bọn chúng có chung ý nghĩ : Kẻ nào dám đụng vào gia tộc ta, vào thân nhân ta thì ta sẽ giết sạch những người liên quan đến hắn.
“Hẳn các ngươi cũng đoán được kẻ đó chính là ta. Vậy tại sao ta lại kể chuyện của mình cho các ngươi? Bởi vì ta hi vọng các ngươi sẽ không đạp vào vết xe đổ của ta.
Không có gì quí trọng bằng những người tốt với mình. Cái gì cũng nên biết giới hạn của nó. Các ngươi tu luyện để mạnh mẽ. Vậy mạnh mẽ vì mục đích gì? Không phải vì gia tộc, vì thân nhân, bằng hữu các ngươi hay sao? Cho dù các ngươi có là Hồn Đế nhưng bên các ngươi không có ai chia sẻ thì các ngươi làm Hồn Đế để làm gì?” Hồn Thiên Đế đôi mắt mờ mịt khẽ hỏi.
Đầu óc bọn học viên như ầm ầm chấn động. Đúng vậy, mạnh mẽ để vì ai? Không phải vì những người mình yêu thương sao? Mạnh mẽ vô địch để rồi đánh mất tất cả thì mạnh mẽ làm gì, cho ai xem??? Sau này mình phải quan tâm, lo lắng cho những người mình yêu thương hơn mới được.
“Ngoài ra, ta còn muốn nói: Ta kì vọng rất nhiều vào các ngươi. Không ai không thể thành cường giả, chẳng qua các ngươi có thực sự khao khát hay không mà thôi. Ta dù có thể chất tốt, nhưng thành tựu của ta là tự tay ta gây dựng nên. Các ngươi có nhiều tài liệu, có Đạo sư mạnh mẽ chỉ dạy chẳng nhẽ thành tựu lại thua kém ta???
Ta hi vọng, trong những kì đại tái sau này, mà gần nhất là kì tân sinh đại tái sắp tới đây Hồn hoàn phân viện chúng ta sẽ xưng bá toàn bộ ngoại viện. Các ngươi có làm được không?” Hồn Thiên Đế gầm lên hỏi.
Ánh mắt, khuôn mặt của mọi người có mặt trong phòng học sáng rực, nhìn nhau. Sau đó liên tục là tiếng “ Có” vang lên mạnh mẽ. Sự khao khát của bọn chúng được đẩy lên cao độ.
“Tốt lắm. Các ngươi đã nói có thì ta hi vọng các ngươi sẽ làm được. Kể từ nay, mỗi tháng ta sẽ dành ra một ngày để giúp các ngươi giải đáp mọi khó khăn. Các ngươi có đồng ý không?” Hồn Thiên Đế lại ném ra một quả bom cự đại.
“Có” Một lẫn nữa tiếng có vang lên