Chương 20: Bùng nổ doanh thu
Công Tây Kiều tự nhận mình có thể lực không tồi, nhưng khi quay 《 Quốc Nghiệp 》, y lại mệt đến mức vừa nằm xuống là có thể ngủ ngay và luôn.
Cũng bởi vì vào được đoàn phim này, y mới sâu sắc hiểu được cái gì là kỹ thuật biểu diễn thật sự.
Tuy y diễn không tệ, nhưng ở trong đoàn phim này thì có ai diễn kém đâu chứ, diễn chung với những người thuộc phái thực lực, y học được không ít, đây là điều mà hai đoàn phim trước không thể cho y được.
Bởi vì vai diễn của y có không ít đối diễn với vai diễn của Nhϊếp Khải Thành, cho nên ông lão có tính cách đã tốt lại muốn tốt hơn này thường lôi kéo Công Tây Kiều đối diễn tìm cảm giác.
Lúc rảnh không làm gì, Nhϊếp Khải Thành lại thích nấu một ít canh bổ để uống, nhưng đa số đều vào bụng Công Tây Kiều, thế là dưới sự vất vả khi quay phim, Công Tây Kiều không hề ốm đi, ngược lại còn mập thêm nửa ký.
“Ông Nhϊếp, ông đây là coi Tiểu Kiều như cháu nhà mình mà nuôi rồi,” Đạo diễn Vương cùng Nhϊếp Khải Thành ngồi chung với nhau, vừa xem Công Tây Kiều biễu diễn, vừa nói đùa, “Ông nấu cả một nồi, tốt xấu gì cũng chừa cho tui 1 chén chứ.”
“Con nhà người ta còn nhỏ, còn ông bao lớn rồi hả?” Nhϊếp Khải Thành vỗ vỗ bụng nhỏ của đạo diễn Vương, “Tui cảm thấy đứa nhỏ này rất dễ thích nghi, lúc vừa mới vào đoàn phim bắt nhịp chưa tốt lắm, nhưng bây giờ so với ảnh đế ảnh hậu cũng không kém tí nào.”
Đạo diễn Vương nghe vậy cười cười, không biết có phải do Công Tây Kiều có tố chất đặc biệt hấp dẫn người lớn tuổi hay không mà mấy nghệ sĩ lão làng trong đoàn phim mỗi khi nhắc tới Công Tây Kiều đều là khen không dứt miệng, mà ngay cả ông Nhϊếp vốn rất nghiêm khắc với lớp trẻ cũng nói như vậy, có thể thấy được Công Tây Kiều biết đối nhân xử thế.
Nhìn khuôn mặt trắng nõn của Công Tây Kiều, ông Vương thầm lắc đầu, người già đều thích thanh niên trắng trẻo, khuôn mặt này của Công Tây Kiều, cũng đủ để cho người ta yêu thích.
Hiện tại là trời đông giá rét, nhưng trong phim Công Tây Kiều lại phải quay cảnh mùa hè, trừ bỏ ăn mặc mát mẻ ra, vì tránh chuyện khi nói thoại sẽ thở ra khói trắng, nên y phải ngậm 1 khối đá lạnh trong miệng, nhằm giảm bớt nhiệt độ không khí trong mũi miệng.
Quay xong, Tiểu Dao cùng Hà Bằng liền ôm áo bành tô túi chườm nóng xông tới, trợ lý của những nghệ sĩ khác cũng xúm lại tỏ vẻ quan tâm.
“Cám ơn.” Công Tây Kiều dùng đôi tay bị đông cứng ôm cái ly, uống một hớp lớn nước ấm thì mới cảm thấy toàn thân sống lại.
Nghĩ tới còn một cảnh quay mùa hè nữa, Công Tây Kiều thở ra một hơi, sau khi nói cảm ơn với nhóm trợ lý, y ôm túi chườm nóng, bọc áo bành tô đi đến chỗ đạo diễn Vương cùng ông Nhϊếp, bởi vì chỗ bọn họ có lò sưởi điện.
Đạo diễn Vương cùng ông Nhϊếp thấy Công Tây Kiều lạnh tái cả mặt liền đứng dậy nhường vị trí sưởi tốt nhất cho y, ông Nhϊếp đẩy lò sưởi về phía trước, để nó gần Công Tây Kiều hơn, “Đoàn phim quan tâm mấy người già như bác, trước khi vào đã được quay hết cảnh mùa hè, chỉ có thanh niên mấy đứa là phải chịu tội.”
“Tụi cháu còn trẻ, chịu lạnh xem như là rèn luyện thân thể, bác Nhϊếp không nên giành cơ hội hiếm có này với tụi cháu,” Công Tây Kiều kéo kéo áo bành tô trên người, “Loại chuyện tốt này cứ để lớp trẻ tụi cháu đảm nhận thôi.”
Nhϊếp Khải Thành bị y chọc cười, sau đó nói: “Thanh niên có tinh thần thế này là rất tốt, để bác bảo trợ lý đưa tới canh xua lạnh, hương vị không ngon lắm, nhưng hiệu quả không tồi đâu, cháu phải nhớ uống đấy nhé.”
Sau đó Công Tây Kiều bị nhét một chén canh có mùi quái dị, cũng không biết có phải là do tác dụng tâm lý hay không, y thật sự cảm thấy tứ chi dần dần ấm áp lên.
Lương Vũ Mạnh ngồi tránh gió ở trong góc phòng, uống vài hớp trà nóng xong, lại nhìn Công Tây Kiều, giọng điệu phức tạp nói với trợ lý: “Trẻ tuổi thật là tốt.”
“Anh Lương đang ở độ tuổi tốt nhất của đàn ông, sao đột nhiên lại nói lời này ?” Trợ lý đổi ly trà cho hắn, theo tầm mắt của Lương Vũ Mạnh nhìn qua, nói nhỏ, “Thanh niên trẻ người non dạ, có hương vị đàn ông gì đâu chứ.”
Lương Vũ Mạnh lắc lắc đầu, như có điều suy nghĩ nói: “Làm đàn anh, tôi rất thích người mới có tiềm lực.” Hắn có thể đi đến ngày hôm nay, chỉ dựa vào diễn xuất thôi là không được.
Tuy trong đoàn phim quan hệ của hắn cùng với Công Tây Kiều chỉ có thể tính là không tệ lắm, nhưng kiểu người như vậy, giao hảo sẽ hữu dụng hơn là đắc tội.
Dựa vào tư lịch nông cạn có thể đi vào đoàn phim này, còn được bậc tiền bối yêu thích, đây là điều không phải là dựa vào tuổi trẻ cùng hoà nhã là có thể làm được.
Trợ lý ngẩn người, lập tức gật gật đầu, cười nói: “Kiều thiếu quả thật rất cố gắng vươn lên, khiến người khác yêu thích.”
Con người càng đi lên chỗ cao thì càng sẽ biết cách cư xử, Công Tây Kiều làm newbie tươi non, nhưng ở trong đoàn phim lại không bị khinh thị hay chèn ép, không quản thật lòng hay là giả ý, bề ngoài các vị tiền bối đều tương đối chiếu cố y.
Mà những người này một người so với một người càng khiêm tốn hơn, chưa bao giờ tỏ ra mình là tai to mặt lớn.
Nhìn nhóm người tai to mặt lớn cư xử như người một nhà, Công Tây Kiều thầm cảm khái, người có thể đi đến chỗ cao, chỉ số EQ đều không thấp, nếu không thì có kỹ thuật diễn có hay cỡ nào hoặc là có khuôn mặt xinh đẹp cũng vô dụng thôi.
Bên này đoàn phim 《 Quốc Nghiệp 》còn đang chiêng trống rùm beng quay phim, bên kia đoàn phim 《 Anh họ đại nhân 》đã qua kiểm duyệt đang liên lạc với các rạp chiếu, dự định là khoảng đầu xuân năm sau trước tết âm lịch 20 ngày sẽ ra rạp.
《 Anh họ đại nhân 》 được đầu tư không cao, lại là thể loại phim thần tượng đô thị được nhóm tri thức yêu thích, tuy nam nữ chính cùng với nam hai không phải rất nổi tiếng, nhưng ít nhiều vẫn có nhân khí, cho nên bên đầu tư không lo lắng sẽ bị lỗ vốn, nhưng cũng không kì vọng quá cao vào doanh thu phòng vé, nếu không phải Công Tây Kiều đầu tư thêm vào thì hậu kì cùng PR của bộ phim sẽ bị giảm bớt.
Nhưng khiến nhiều người bất ngờ là khi bộ phim ra rạp