Bốn giờ chiều, nơi diễn ra liên hoan phim Kim Diệp đã chật ních phóng viên và nhân viên công tác, các phóng viên do Hoa Quốc cử đi chen chúc giữa một đám phóng viên khác, bị các loại mùi hương khác nhau hun cho tái mặt.
Đào Đại Hữu là phóng viên của kênh Tám đài quốc gia, anh ta và đồng nghiệp nhờ thân phận là phóng viên của đài quốc gia mà được phía ban tổ chức sắp xếp cho một vị trí ghi hình khá tốt, xung quanh anh ta còn có vài phóng viên của các quốc gia khác nữa.
“Anh đến từ Trường Côn Quốc hay Tang Đảo thế?” Ngay cạnh anh ta là một người đồng nghiệp của Mễ Đế Quốc, gương mặt mang theo nụ cười xán lạn, khiến cho Đào Đại Hữu tuy không hài lòng nhưng cũng không thể thể hiện ra.
“Không, tôi đến từ Hoa Quốc.” Đào Đại Hữu nhoẻn miệng cười, gương mặt có chút mệt mỏi.
“À,” Đồng nghiệp Mễ Đế Quốc nhún vai, cố gắng làm cho biểu cảm gương mặt của mình càng trở nên thân thiện hơn nữa, “Tôi rất thích đồ ăn của Hoa Quốc.”
Đào Đại Hữu lại càng thêm khó chịu, tại buổi khai mạc liên hoan phim, tất cả các tác phẩm phim điện ảnh và phim truyền hình của quốc gia bọn họ lại phải dựa vào thức ăn để chứng tỏ sự tồn tại sao?
“Cám ơn,” Nét cười trên gương mặt Đào Đại Hữu muốn cứng đờ.
Người đồng nghiệp đáng thương của Mễ Đế Quốc cũng cảm thấy lời nói của mình hình như có chút không thích hợp lắm, nhưng phim điện ảnh và truyền hình của Hoa Quốc thật sự không có cái gì có thể khen, vắt hết óc để suy nghĩ, đột nhiên người kia cũng nhớ ra hình như ở buổi liên hoan phim này, Kiều cũng được đề cử.
“Quên chúc mừng các anh, nghe nói Kiều đạt được đề cử giải nam chính xuất sắc nhất đó,” Đồng nghiệp Mễ Đế Quốc nhìn về phía Đào Đại Hữu, vẻ mặt thần bí, nói, “Tin này chưa được thông báo đâu, nhưng tôi cảm thấy chắc là anh cần tin này đó.”
Đề cử nam diễn viên xuất sắc nhất?
Kiều? Nam diễn viên xuất sắc nhất?
Tinh thần của Đào Đại Hữu chấn động, phóng viên ngoại quốc này đang nói về Công Tây Kiều sao?
Bởi vì vị thế của lĩnh vực điện ảnh và truyền hình trong nước ở trường quốc tế không cao, nên về mặt thông tin, bọn họ kém hơn một vài quốc gia khác có nền giải trí phát triển hơn.
Nhưng dù sao anh ta cũng là người của đài quốc gia, tin tức chưa được xác nhận cũng không thể tùy tiện đưa tin khiến người ta hoang mang được, vì thế anh ta cũng học theo bộ dáng nhún vai của đồng nghiệp Mễ Đế Quốc: “Cám ơn anh, nếu thật sự Kiều được đề cử, tôi nghĩ fan phim điện ảnh trong nước sẽ rất vui mừng.” Nói xong, trong lòng anh ta có chút cảm khái, đoàn phim《Đại Nhân Hiệp Nghĩa》cũng kín miệng thật, chuyện lớn như thế mà chẳng để lộ ra chút thông tin nào.
Nghe thế, phóng viên của Mễ Đế Quốc cũng nhịn không được mà đồng tình, nhưng mới đạt được đề cử mà đã thỏa mãn, vậy thì người Hoa Quốc cũng dễ thỏa mãn quá rồi.
Ờm, người Hoa Quốc đáng yêu.
Không thể phủ nhận, tuy vị phóng viên Mễ Đế Quốc này tỏ ra thân thiện, nhưng anh ta vẫn toát ra một cảm giác gì đó ưu việt khó tả.
Ai kêu Hoa Quốc có tiền, giàu có quá khiến nhiều người ghen ghét làm chi? Cho nên có thể nhận được chút đồng tình của Hoa Quốc, trong lòng bọn họ vẫn có chút sảng khoái.
Lần này đề cử giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất có nghệ sĩ của Hoa Quốc thật ra là chuyện khiến người ta bất ngờ.
Nhưng những phóng viên biết chuyện này cũng không quan tâm lắm.
Mọi người đều biết, thi họa của Kiều xuất chúng, là một nhà thi họa vĩ đại.
Nhưng một nhà thi họa vĩ đại cũng không có nghĩa là diễn viên giỏi, bọn họ cũng không coi trọng diễn xuất của Kiều lắm.
Quan trọng hơn là, anh muốn dựa vào vai chính của một bô phim kiếm hiệp mà lấy giải ảnh đế? Chuyện này cũng quá buồn cười rồi, bây giờ mấy loại phim võ hiệp này cũng không còn phổ biến, chẳng ai tin người Hoa Quốc có võ nghệ cao cường, có thể múa kiếm vung côn nữa rồi.
Đương nhiên, dù sao thì người Hoa Quốc cũng rất giàu, phóng viên Mễ Đế Quốc vừa quay đầu đã thấy chiếc xe vệ tinh được dán dấu hiệu của Hoa Quốc.
Biết rõ là sẽ không đoạt giải, vậy mà vẫn muốn đưa tin trực tiếp, chủ yếu là để cho vui thôi, người Hoa Quốc vĩ đại thật!
Rất nhiều nghệ sĩ đã đến sân ngoài từ rất sớm, quen hay không quen gì thì cũng kéo nhau chụp ảnh chung, bày ra vẻ thân thiết.
Công Tây Kiều được xem như là nghệ sĩ Hoa Quốc được hoan nghênh nhất tại hiện trường, bời vì từ sau khi anh xuất hiện, có không ít nghệ sĩ nước ngoài đến chủ động xin chụp ảnh chung với anh, trai xinh gái đẹp chủ động xúm lại quanh Công Tây Kiều, cuối cùng cũng khiến cho phóng viên Hoa Quốc có cảm giác tự hào.
Vào lúc Công Tây Kiều và các nghệ sĩ khác chụp ảnh chung, một nghệ sĩ nữ Hoa Quốc mặc một bộ váy đuôi cá đi đến, cười nói với Công Tây Kiều: “Kiều thiếu.” Sau đó liền dính chặt bên cạnh Công Tây Kiều, nhân cơ hội để xuất hiện trong ảnh cùng với các nghệ sĩ quốc tế nổi tiếng khác.
Thật ra, Công Tây Kiều hoàn toàn không biết nghệ sĩ nữ ăn diện xinh đẹp này là ai, sau đó anh lại phát hiện có vài phóng viên trong nước đang cố gắng chụp cô nghệ sĩ này, anh cũng thầm hiểu, đám phóng viên này có thể là do cô nghệ sĩ này kéo đến.
Chụp ảnh xong, Công Tây Kiều gật đầu với cô nghệ sĩ không biết tên này, cô ta vẫn còn muốn dính lấy anh, nhưng kết quả là bị Từ Siêu và Mễ Nguyệt giả vờ chụp ảnh mà chắn lại.
Lúc này, ở trong nước đã là nửa đêm, kênh Tám đài quốc gia phát sóng trực tiếp sớm hơn nửa tiếng, nên một số cú đêm xem TV liền thấy được một nghệ sĩ nữ mặt dày nào đó đến cọ nhiệt Công Tây Kiều, rồi tạo dáng chụp ảnh chung với các tên tuổi quốc tế.
Không ít fan phim điện ảnh trong nước có chút há hốc mồm, nghệ sĩ nữ ăn diện lòe loẹt này là ai? Không phải lần này chỉ có hai bộ trong nước được đề cử thôi sao, vị này từ đâu ra đây?
Ngay sau khi Công Tây Kiều vừa thoát khỏi nghệ sĩ nữ kỳ lạ kia, anh liền thấy một người có dáng vẻ nghiêm túc, hơi béo đi về phía mình.
“A, Kiều, rốt cuộc chúng ta cũng gặp lại nhau, cậu khỏe không?” Đạo diễn Phillip, cũng là đạo diễn lần trước mời anh đến làm khách mời của đoàn phim《Trang viên màu vàng》, vị đạo diễn này sau khi nhìn thấy Công Tây Kiều trong đám người, liền lộ ra một nụ cười tươi, thân thiết mà đến trao Công Tây Kiều một cái ôm.
“Tôi khỏe, đạo diễn Phillip.” Công Tây Kiều cũng chú ý đến nam nữ chính của《Trang viên màu vàng》đang đứng cách đó không xa, vì thế nói, “Xem ra tối nay đoàn phim của ngài thế nào cũng sẽ thắng lợi trở về.”
“Hy vọng là thế,” Phillip bày ra dáng vẻ phó mặc cho số phận, “Nhưng kết quả vẫn chưa được công bố, ai biết được liệu sẽ có chuyện gì bất ngờ xảy ra không?”
Sớm đã có phóng viên trong nước chú ý đến cuộc nói chuyện của đạo diễn Phillip và Công Tây Kiều, đương nhiên đài quốc gia sẽ không bỏ qua hình ảnh này, thông qua vệ tinh mà phát trực tiếp về nước.
Đám cú đêm ngồi trước TV có chút cảm khái, hồi xưa mấy nghệ sĩ ra nước ngoài đa số đều là tự chơi một mình, hoặc là mình chủ động đến bắt chuyện cùng người khác, còn bây giờ, cuối cùng thì nghệ sĩ của nước mình cũng được người có tiếng chủ động đến bắt chuyện.
Không hổ là Kiều thiếu, mị lực ba trăm sáu mươi độ không góc chết, người nước ngoài cũng không cưỡng lại được.
Người ngồi trước TV vẫn còn cảm khái, lúc bọn họ nhìn lên TV, thấy nam nữ chính của《Trang viên màu vàng》đang đi về phía Công Tây Kiều, sau đó còn cực kỳ thân thiết nói chuyện với Công Tây Kiều, thoạt nhìn qua cứ ngỡ như bạn vậy.
Đm đm đm, Kiều thiếu ngầu quá!
Công Tây Kiều như cá gặp nước, còn Đỗ Tâm Vũ thì lại có chút không thoải mái, cô ta dựa vào thân phận người phát ngôn khu vực của một sản phẩm, vất vả lắm mới nhận được thư mời của liên hoan phim Kim Diệp, cho dù là Công Tây Kiều không biết cô ta, nhưng dù sao cũng là người cùng một nước, ít nhất phải nể mặt cô ta, cho cô ta chụp ké chung nhiều nhiều mới đúng chứ.
Nào ngờ nhân khí của vị Kiều thiếu này ở nước ngoài cao như thế, cô ta chen chúc mãi cũng không tiếp cận nổi, lại còn có người cố ý cản trở cô ta nữa.
Càng đáng giận hơn là, lúc cô ta đang nghĩ Công Tây Kiều không quan tâm đến nghệ sĩ của nước mình, ngay sau đó, anh lại kéo nghệ sĩ và các nhà sản xuất của《Đại Nhân Hiệp Nghĩa》đến chụp ảnh chúng, chỉ có mỗi cô ta cô đơn không ai chụp chung thôi.
Trong lòng nghẹn khuất nhưng cô ta lại chẳng dám lộ ra nửa phần cảm xúc, ngược lại cố gắng nở ra một nụ cười hoàn mỹ, rồi vẫy tay về phía các phóng viên, giả vờ như có người đang chụp ảnh cô ta vậy, nhưng mắt