Phản ứng của người xem trong nước thế nào, các thành viên của《Đại Nhân Hiệp Nghĩa》cũng không biết, từ sau khi bọn họ bước vào, trong lòng bọn họ cũng chẳng mong đợi gì.
Đối với đạo diễn Vương mà nói, ông cực kỳ mong đoàn phim có thể đoạt giải trở về, tiếc là đối thủ cạnh tranh quá mạnh, địa vị giới điện ảnh và truyền hình của Hoa Quốc bọn họ rất thấp, muốn đạt được một giải cũng quá khó khăn rồi.
Lần này bọn họ được đề cử tổng bốn giải bao gồm giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, kịch bản xuất sắc nhất, tạo hình mỹ thuật xuất sắc nhất, quay phim xuất sắc nhất đã là tốt lắm rồi, cho dù là về tay không cũng không mất mặt.
Không thấy《Tòa thành hoang vu》láng giềng được đề cử mỗi giải biên kịch xuất sắc mà cũng kéo bè kéo lũ sang sao?
Thật ra bọn họ cũng rõ ràng, tác phẩm điện ảnh của Hoa Quốc tại liên hoan phim này, khả năng lớn là bồi thái tử đọc sách*, nhưng có thể được đem ra nước ngoài để ké tí fame, sau này trở về khâu tuyên truyền cũng được lợi không ít.
Nếu trong lúc quảng bá được một thương gia nước ngoài coi trọng, có thể mở rộng được thị trường chiếu phim ra nước ngoài, vậy thì rất tốt.
(*Bồi thái tử đọc sách: Được đề cử như biết trước là không đạt giải)
Công Tây Kiều không được sắp xếp ngồi cùng với mấy người đạo diễn Vương, mà là ngồi cùng đoàn phim《Trang viên màu vàng 2》, ngồi cạnh anh là nam chính Willis.
Thời gian hai người tiếp xúc với nhau không nhiều lắm, nhưng anh nước ngoài đẹp trai này đây lại đối xử vô cùng nhiệt tình với Công Tây Kiều.
Cho nên sau khi ngồi cùng nhau, hai người thường xuyên tán gẫu với nhau.
Ngay cả người quay phim cũng thiên vị hai anh chàng đẹp trai này, cứ lia máy quay về phía bọn họ.
“Kỳ lạ thật, sao ban tổ chức lại sắp xếp cho tiểu Kiều ngồi với người của đoàn phim《Trang viên màu vàng》nhỉ?” Mễ Nguyệt cảm thấy quá khó hiểu, bèn nhỏ giọng hỏi Từ Siêu ngồi bên cạnh.
Theo lý thuyết, vị trí ngồi ở các buổi liên hoan phim rất được chú trọng, bình thường đều là dựa theo địa vị hoặc sẽ dựa theo đoàn phim để sắp xếp chỗ ngồi, chỉ là cho dù là địa vị hay đoàn phim gì, Công Tây Kiều cũng không nên ngồi cùng mấy người của《Trang viên màu vàng 2》mới đúng chứ.
Tuy 《Trang viên màu vàng 2》còn chưa được công chiếu, nhưng xét về đội hình và độ nổi tiếng của phần đầu, dù có thay đổi đạo diễn thì chắc chắn doanh thu phòng vé cũng sẽ không tệ.
Từ Siêu từng được nghe loáng thoáng về tin tức nội bộ, thấy Mễ Nguyệt hỏi đến, liền nói khẽ bên tai cô: “Tiểu Kiều làm khách mời cho bộ phim này, đây là tin tức nội bộ của công ty, cô nhất định đừng để lộ ra.”
Khách mời cho《Trang viên màu vàng》?
Mễ Nguyệt từng đọc qua nguyên tác, lập tức đoán ra được ngay Công Tây Kiều sẽ vào vai nào, đáy mắt lộ ra vài phần khϊếp sợ, vai này mặc dù chỉ xuất hiện vào cuối phần hai, nhưng hai phần sau đó sẽ có tình tiết quan trọng, về phần năm… nó vẫn nằm trong đầu tác giả và chưa được viết ra.
Nếu vai diễn khách mời của Công Tây Kiều ở phần hai này được các fan điện ảnh hoan nghênh, vậy hai bộ sau chắc chắn sẽ không đổi diễn viên, không phải Công Tây Kiều đã bắt đầu vượt ra khỏi biên giới rồi đấy chứ?!
Liên hoan phim được bắt đầu trong sự khϊếp sợ của Mễ Nguyệt, người Tây Âu đùa giỡn cởi mở hơn người Hoa Quốc nhiều, có đôi khi Công Tây Kiều hoàn toàn không hiểu trò đùa của họ, nhưng từ đầu tới cuối, lúc những người khác phá ra cười, anh cũng sẽ lộ ra ý cười.
Thái độ thân thiện, duy trì dáng vẻ phong nhã truyền thừa mấy ngàn năm nay của người Hoa Quốc.
Mỗi khi anh cười, không ít khán giả nữ ngoại quốc chịu không nổi mà ôm ngực, đúng là người đàn ông khiến người ta động tâm một cách dễ dàng mà.
Thậm chí có khán giả nữ còn cởi mở hơn, tìm được ảnh chụp của Công Tây Kiều trên mạng, sau đó còn đăng lên facebook, phóng khoáng hỏi: Anh đẹp trai, hẹn không?
Có vài cư dân mạng của Hoa Quốc bình thường không sử dụng facebook mấy cũng phải chạy lên facebook để lại bình luận: Không hẹn, bọn tôi không cho hẹn, Kiều thiếu là của bọn tôi.
Ở hiện trường liên hoan phim đang trao đến giải biên kịch xuất sắc nhất, năm bộ phim được đề cử xuất hiện ngắn gọn theo thứ tự trên màn hình lớn.
Khi chiếu đến《Tranh viên màu vàng 2》, trên màn hình là cảnh nam chính Garcia đang đứng bên hồ, trên mặt hồ có hình bóng thần tiên bồng bềnh trôi.
Tuy cảnh này chỉ xuất hiện thoáng qua nhưng hình ảnh mỹ lệ tuyệt trần này cũng đủ hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.
“Giải biên kịch xuất sắc nhất thuộc về…” Người trao giải cố tình tạm ngừng một lát, sau đó nhìn về phía mọi người, “Chúc mừng đoàn phim《Trang viên màu vàng 2》.”
Trên mặt Công Tây Kiều lộ ra biểu cảm vui mừng, nhiệt liệt vỗ tay, biểu đạt đầy đủ lời chúc của mình.
《Trang viên màu vàng 2》nhân được giải biên kịch xuất sắc nhất, cũng đồng nghĩa với việc《Tòa thành hoang vu》chỉ có thể tay không trở về, cũng may là bọn họ không ôm nhiều hi vọng, cho nên cũng không thất vọng lắm.
Giải biên kịch xuất sắc được trao chưa được bao lâu thì đã đến giải kịch bản xuất sắc nhất.
Biên kịch chính của《Đại Nhân Hiệp Nghĩa》cũng là đạo diễn Vương, cho nên đạo diễn Vương cũng rất coi trọng giải này.
“Tấm lòng của hiệp khách, không phải dùng võ công để phân thắng bại.” Trên màn hình lớn, một công tử mặc cẩm y hoa phục đứng giữa các quần hùng, ánh mắt trong treo nhưng kiên định, giống hệt như ngọn đèn có thể soi sáng lòng người.
“Kiều, cậu mặc đồ cổ trang đẹp quá,” Willis nói với ngữ khí chân thành, “Người cổ đại của Hoa Quốc đều mặc như thế đúng không?”
“Phong cách thì gần giống nhau, nhưng chất liệu vải, màu sắc, chi tiết và phụ kiện thì phải được chú ý kỹ, thân phận không giống nhau thì quyền lợi được mặc đồ cũng không giống nhau.” Công Tây Kiều thấp giọng trả lời một câu, lực chú ý lại đặc trên sân khấu.
“Oh Woa, đây thật sự là một bộ…” Người trao giải nhún vai, “Có kịch bản rất đáng được ca ngợi, chúc mừng《Đại Nhân Hiệp Nghĩa》!”
Nghe thấy mấy lời của người trao giải, nụ cười trên mặt Công Tây Kiều lập tức còn rạng rỡ hơn nữa, thậm chí không kiềm chế được cảm xúc mà còn vỗ tay mạnh hơn, liên tục nhìn về phía đạo diễn Vương.
Máy quay cũng ghi lại hình ảnh chân thực của anh, ai bảo người nổi tiếng nhất đoàn phim《Đại Nhân Hiệp Nghĩa》là anh cơ chứ.
Đạo diễn Vương nhận lấy cúp, cám ơn một loạt người xong, sau đó nói: “Giải này đối với tôi mà nó, đó là niềm vui ngoài sự trông đợi, chiếc cúp này không chỉ thuộc về một mình tôi mà phải thuộc về cả trợ lý biên kịch của tôi và người bạn nhỏ Công Tây Kiều nữa, bọn họ là người đã làm cho kịch bản của tôi càng thêm sống động hoàn mỹ.” Ông giơ giơ cái cúp trên tay, “Tóm lại, cám ơn mọi người.”
Ông làm đạo diễn bao nhiêu năm nay, thật không ngờ cuối cùng lại mang về được giải kịch bản xuât sắc nhất chứ không phải là giải đạo diễn xuất sắc, coi như là mèo mù vớ được cá rán.
Lúc đạo diễn Vương xuống sân khấu, hiện trường lại bùng nổ một tràn pháo tay.
Mọi người trong đoàn phim《Đại Nhân Hiệp Nghĩa》vô cùng vui mừng, cuối cùng không phải tay không mà về, bọn họ về nước cũng có thể gọi là nở mày nở mặt rồi.
Từ lúc liên hoan phim Kim Diệp được tổ chức cho đến nay, giới điện ảnh và truyền hình của Hoa Quốc tổng cộng cũng chỉ mới nhận được mười bảy giải, trong đó có rất nhiều giải không có giá trị cao.
Cho nên lần này bọn họ được đề cử bốn giải, lại cầm được giải kịch bản xuất sắc nhất về, quả thật là vượt sự mong đợi của họ.
Về ba giải khác, bọn họ cũng không có suy nghĩ đến chuyện sẽ giành được giải.
Quả nhiên giải tạo hình mỹ thuật xuất sắc nhất và quay phim xuất sắc nhất đã bị bộ điện ảnh khác giành lây, bây giờ công dụng duy nhất của《Đại Nhân Hiệp Nghĩa》trên danh sách đề cử là để kéo lại chút cảm giác tồn tại.
Hai giải này không có cơ hội đạt giải, vậy thì giải nam chính xuất sắc nhất lại càng không có khả năng đạt giải, cho nên lúc ban tổ chứ chuẩn bị trao giải nam chính xuất sắc nhất, cả đoàn phim《Đại Nhân Hiệp Nghĩa》đều cực kỳ bình tĩnh, ngay cả Công Tây Kiều là người có liên quan mà cũng rất bình tĩnh, camera quay cận cảnh anh mà cũng không tìm thấy được mốt chút dấu vết của việc giả vờ bình tĩnh.
Vì thế những người ngồi trước TV lại cảm khái, không hổ là nam thần của một quốc gia có nền văn minh lâu đời, khí chất thật sự không giống người bình thường.
Người đến người đi, từng bông tuyết lớn rơi lả tả, một thanh niên mặc áo choàng lông ngồi trên một con ngựa trắng, ngọc quan tinh xảo nổi bật trên mái tóc đen mượt.
Đột nhiên thanh niên cầm lấy dây cương, dừng ngựa, sau đó chậm rãi ngẩng đầu.
Một bông tuyết rơi lên mắt thanh niên, đôi mắt thanh niên khẽ run, bông tuyết này nhanh chóng hóa thành nước, chảy xuống từ khóe mắt thanh niên.
Cảnh quay cận cảnh này thật sự rất đẹp, đẹp đến mức khiến cho người ta tưởng chừng như đang chìm đắm trong đôi mắt này.
Willis ngồi cạnh Công Tây Kiều thậm chí còn quay đầu nhìn vào mắt Công Tây Kiều, vẻ đầy thán phục.
“Năm người này thật sự quá xuất sắc, khiến cho người ta thật khó xử,” Juliana là một trong những người trao giải cho giải nam chính xuất sắc này, ánh mắt cô nhìn lấy người trao giải nam