Editor: Đẹ
Beta: An Hiên
Trần Hi quay lại chỗ của mình định nghiêm chỉnh ngồi đọc kịch bản, không muốn gây thêm rắc rối nào nữa.
Chẳng qua rắc rối vẫn cứ tự tìm đến cô, cộng thêm lời phát biểu của Tần Kha nên Trần Hi vô duyên vô cớ bị liên lụy.
Nhờ đám phóng viên nhiều chuyện mà trên diễn đàn lẫn tin tức đều miêu tả cô chính là hồ ly tinh dụ dỗ Tô Cẩm, còn có chỗ viết rằng cô là kẻ thứ ba chuyên nghiệp, hoặc là người phụ nữ chuyên đi đào góc tường nhà người khác.
Trần Hi: “…”
Trong nội tâm Trần Hi chỉ muốn sụp đổ, Đỗ Hân cũng cảm thấy thất vọng trước hành động của cô. Đám người trên mạng đang mắng chửi cô đến mức không còn từ gì để diễn đạt. Trần Hi có cảm giác mình nên làm gì đó để cứu vớt lại chút hình tượng. Cho dù bản thân bị tổn thất nhưng dù sao Tô Cẩm và bộ phim vẫn còn đó, ngộ nhỡ doanh thu bị liên lụy thì cũng không phải điều hay ho.
Cùng lúc Trần Hi muốn làm gì đó, một người trong cuộc - Tô nam thần không chút e dè lên tiếng.
Đầu tiên anh lên Weibo đăng một bài viết: “Quan hệ giữa tôi và Tần Kha là bạn bè, hiện tại không thay đổi, về sau cũng vậy. Hy vọng truyền thông đừng dây dưa quá nhiều.”
Sau đó cộng đồng mạng nổ tung, giới truyền thông bỏ qua chủ đề kẻ thứ ba của Trần Hi để điều tra xem rốt cuộc Tô Cẩm và Tần Kha có quan hệ gì.
Phía bên này, Trần Hi thở phào nhẹ nhõm. Còn bên kia, Tô Cẩm đang tham gia họp báo.
Phóng viên một, “Xin hỏi anh Tô có điều gì muốn nói về Tần Kha và Trần Hi không?”
Tô Cẩm mỉm cười đáp, “Tôi và Tần Kha chỉ là bạn bè, cảm ơn.”
Phóng viên một nhanh chóng nắm lấy điểm quan trọng, hỏi, “Vậy còn Trần Hi thì sao? Có phải trong lúc quay bộ phim Mộng Trang Chu, hai người nảy sinh tình cảm không? Còn có lời đồn rằng trong lúc quay phim anh cũng đã từng bênh vực Trần Hi, đây có phải là sự thật không?”
Tô Cẩm đáp lời, “Trần Hi là một diễn viên, tôi cũng vậy. Khả năng nảy sinh tình cảm trong lúc quay phim không cao. Về lời đồn tôi bênh vực cô ấy, quả thật là tôi bị oan rồi. Mọi người đều nói rằng không có việc gì là Trần Hi không làm được, nếu vậy thì tại sao tôi còn phải giúp đỡ cô ấy chứ? Chỉ cần phất tay một cái là cô ấy có thể giải quyết được phải không?”
Tô Cẩm dùng sự hóm hỉnh để xoay chuyển tình thế, phóng viên thứ hai tiếp tục, “Đây là lần đầu tiên anh lên tiếng đính chính về quan hệ “Cẩm Tần”, xin hỏi việc này có liên quan gì đến Trần Hi không?”
“Tôi đã từng nói về chuyện của mình và Tần Kha không chỉ một lần, chẳng qua không ai tin cả, tôi cũng không có cách nào. Với tư cách là nhân vật nữ chính trong bộ phim, Trần Hi lại bị bêu xấu như vậy thì làm sao có thể đi diễn được nữa, phải tẩy trắng hay sao?” Một lần nữa Tô Cẩm lại kín đáo chuyển hướng sang chuyện khác.
Phóng viên thứ ba thấy không có tin tức nào đáng để bùng nổ, vội vàng ném con át chủ bài ra, “Trên mạng đồn đại rằng vì bị Trần Hi quyến rũ nên anh mới lên giường với cô ấy. Xin hỏi có phải Trần Hi không biết giữ chừng mực, giỏi dùng thủ đoạn dụ dỗ như lời đồn không?”
Chủ đề vừa nêu ra, hiện trường bỗng im bặt. Sau đó, tất cả đèn flash và máy ảnh đều chĩa vào người anh. Phóng viên nào cũng nín thở chờ đợi, chỉ sợ mình sẽ bỏ qua tin tức động trời nào đó.
Tô Cẩm nhướng mày, vẻ mặt khó đoán, nói, “Trên trường quay cô ấy luôn không để ý đến tôi, đợi đến khi nào cô ấy chủ động quyến rũ thì lúc ấy tôi sẽ trả lời vấn đề này. Xin cảm ơn.”
Sau đó, bảo vệ che chắn Tô Cẩm đưa anh ra ngoài. Vẻ mặt của anh trước khi rời khỏi bục cũng có vẻ không được tốt cho lắm, nói với Mạnh Thành Đức đang theo sau, “Người phóng viên cuối cùng kia, về sau đừng để cô ta xuất hiện trước mặt em. Tốt nhất là không để tin tức về em lên bìa tạp chí đó.”
Mạnh Thành Đức vội vàng gật đầu, tiện tay ghi lại tên của tạp chí đó.
Với cái danh thần thoại bất bại trong ngành giải trí, những