Editor: Thiên Nhạc
Beta: An Hiên
Lúc mà video quay lại khoảnh khắc Trần Hi ném tiền vào mặt người khác được tung ra thì cô đang ở đoàn làm phim ngồi ăn kẹo Tô Cẩm đưa, anh mặt không cảm xúc đi tới chỗ Trần Hi, sau đó rất tự nhiên rút kịch bản trong tay cô ra rồi đưa cho cô một chiếc máy tính bảng.
Ngay một giây sau, tất cả mọi tế bào trên cơ thể Trần Hi đều nhảy nhót. Cảm giác của cô khi đó chỉ có thể hình dung bằng một câu, đó là: “Không kiềm chế được.”
Góc quay video tốt, đúng chuẩn góc nghiêng 45 độ mà cô thích. Kế tiếp từ đầu đến cuối, video đó đã đưa cô trở về những năm tháng bồng bột tuổi trẻ. Trần Hi vô cùng xấu hổ xem hết video rồi trả lại máy tính bảng cho Tô nam thần đang vô cùng hứng thú.
“Trần Hi.” Lúc này, giọng nói của Tô nam thần không êm tai tí nào. Trần Hi ngẩng đầu lên đáp lại theo phản xạ: “Vâng?”
Tô Cẩm cười mập mờ: “Chúc mừng cô, cô lại giành được vị trí trang nhất rồi.”
Trần Hi: “…” Cô có thể từ chối được không?
Tô nam thần nói không sai, Trần Hi vừa rời khỏi tiêu đề của các tin tức giải trí, những tin đồn về cô còn chưa kịp lắng xuống thì đã không phụ sự mong đợi của mọi người mà quay trở lại vị trí này lần nữa. Lần này cô còn dùng cả súng thật đạn thật, trực tiếp giết người trong chớp mắt.
Đến lúc này Trần Hi chạy trời không khỏi nắng, cô nhận được cuộc gọi của Đỗ Hân đầu tiên.
Đỗ Hân vô cùng kích động, cô ấy mất rất lâu mới bình tĩnh được nhưng vẫn ra vẻ không sao cả mà nói: “Trần Hi, nói cho chị biết đi, sao em giàu thế? Tại sao em lại ném tiền vào mặt người khác? Sao em không cho chị xem video này từ trước? Em biết không, thấy em như thế này chị thực sự rất xúc động. Nếu bây giờ em vẫn giữ tính cách đó thì chúng ta sẽ không đến nỗi phải lăn lộn thế này! Gì mà Đường U Lạc, gì mà Nghiêm Hoài An, cũng chỉ là oan hồn dưới tiền của em thôi…”
Trần Hi đen mặt, cô chẳng nói chẳng rằng thẳng tay cúp máy. Tiếp theo cô nhận được cuộc gọi của Thi Dĩ.
“A ha ha ha ha ha ha ha ha ha...” Tiếng cười từ đầu bên kia truyền đến kéo dài gần một phút.
“Trần Hi, lời của tớ thiêng thật đấy, hôm trước tớ vừa mới nhắc tới chuyện tung hình ảnh uy vũ lúc đó của cậu lên mạng, hôm nay chúng đã bị người khác tung ra rồi. Cậu không biết đâu, tớ cười đến phát điên mất, tớ đọc bình luận trên mạng xong thì không còn sức để nói chuyện nữa luôn. Cậu nhìn mà xem, hồi trước cậu thật lợi hại, đến cả tớ cũng bị cậu dọa. Trước mặt bao nhiêu người mà cậu vẫn không cảm xúc, còn…”
Thế là Thi Dĩ cũng bị cúp điện thoại.
Sau đó đến cả Liễu Khê cũng gọi đến, tuy nhiên cậu ta chỉ nói đúng một câu: “Chị Hi, chị là thần tượng của em.”
Sau đó tất cả những người quen từ nhà sản xuất, đạo diễn đến những người bạn trong giới giải trí đều gọi điện cho cô, tổng kết lại trong một câu chính là: “Vung tiền rất khéo!”
Trần Hi không quên hỏi trời cao, kiếp trước cô đã đắc tội với thần thánh phương nào để rồi phải nhận lấy kết cục ngày hôm nay vậy?
Video ngắn ngủi về Trần Hi bị phát tán trên mạng và tràn lan với tốc độ nhanh như virus, hơn nữa còn được sao chép rộng rãi, không có cách nào ngăn chặn được.
Đến ngày thứ hai, số người xem đã lên tới chín chữ số, không những thế, mấy câu nói của cô còn trở thành một phần của ngôn ngữ mạng.
“Cô nhiều tiền lắm à? Không lấy tiền ra không có nghĩa là tôi không có!”
Còn có câu: “Du học sinh thì làm sao? Du học sinh cũng có trực thăng, cẩn thận tôi lái đến dọa chết cô.”
Còn câu: “Đừng có lôi túi xách của cô ra khoe, đối với tôi cũng chỉ là đồ bỏ đi mà thôi.”
Và cả câu: “Kính nhờ các cô gái hãy để ý đến bạn trai mình, không nên gọi anh ta đến kí túc xá nữ vì thực sự tiền phạt rất đắt.”
Câu cuối cùng là: “Cô đừng động vào tôi, cẩn thận tôi ném tiền vào mặt cô đấy.”
Trần Hi lướt xuống dưới xem, cô cảm thấy tất cả đều không ổn. Sau đó cô đọc bình luận trong tuyệt vọng, kết quả khiến cô câm nín, đúng là khó lường trước được điều gì.
Thế mà phía bên dưới đều có cùng một kiểu nhận xét:
“Trần Hi ngầu thật đấy, nhìn cách vung tiền là biết cô ấy thường xuyên luyện tập rồi.”
“Chị Trần Hi oai quá, chị có thể vung tiền vào mặt em được không, em muốn đi mua chiếc túi mà chị định vứt đi ý.”
“Tôi muốn biết gia thế của Trần Hi, không hiểu ai bao nuôi cô ta mà khiến cô ta lộng hành lâu như thế nhỉ?”
“Cô ta thành công không phải không có lý do, mọi người nhìn đi, cô ta có nhiều tiền, còn biết quyến rũ bạn trai của cô hoa khôi kia, không hổ là chuyên gia đào mỏ, tôi cảm thấy xấu hổ.”
“Vậy câu hỏi đặt ra là: Cô ta không chịu đưa tiền cho Nghiêm Hoài An à? Sao tự nhiên cô ta lại bị đá nhỉ?”
“…”
Trần Hi lần lượt lướt xuống từng bình luận một, cô phát hiện ra mọi người đều tập trung vào một vấn đề khác, mà họ cũng chỉ giễu cợt về nó chứ không có ý bôi đen. Trần Hi cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Nếu cô biết trước mọi chuyện sẽ thế này, cô thà tự tung ra clip bôi nhọ mình còn hơn ngồi chờ người khác bôi đen.
Các fan là những người khó hiểu nhất trên đời, bọn họ không theo một khuôn mẫu cố định, cũng không bị kiểm soát trong bất kì giới hạn nào. Nhưng họ luôn có khả năng đánh hơi được đủ loại tin tức, không vắng mặt ở bất cứ chỗ nào, nơi đâu cũng thấy tai mắt của họ.
Tình cảm của họ cũng khó nắm bắt nhất, có thể trong giây phút này họ nói mình thích những chàng trai cao lớn oai phong, giây tiếp theo họ lại chuyển sang nói mấy cậu trai nhỏ tuổi mới ngon miệng. Tâm trạng của họ luôn không ổn định, khó đoán trước được điều gì.
Mọi người hùa theo những tin tức về Trần Hi, dù cô đóng phim rất nghiêm chỉnh, không đi đường tắt, không dụ dỗ các đạo diễn, lúc nói chuyện cũng khá lễ phép, không kiêu ngạo vênh váo nhưng fans không chịu khoan dung với cô, truyền