Lục Tiểu Vân và Ôn Lâm đang ngồi trên sofa vừa đút nhau ăn trái cây vừa xem chương trình tết xuân, lúc Ôn Phi trưng gương mặt lờ đờ bước vào dọa hai người nhảy lên một cái, Lục Tiểu Vân mở miệng: “Không phải con ở bên ngoài chơi với Dĩ Phồn sao? Sao lại về nhanh như vậy chứ?”
Ôn Lâm vỗ bả vai Lục Tiểu Vân, lắc đầu, nhìn biểu cảm của Ôn Phi đã biết hai người cãi nhau rồi.
Khúc Dĩ Phồn tựa vào ghế dài, nhìn lên những ngôi sao trên bầu trời nhưng một ngôi sao cũng không thấy, đột nhiên trong lòng không thể an tĩnh được, giống như có những gợn sóng nổi lên trên mặt biển yên lặng vậy, anh lấy điện thoại di động ra gửi cho Ôn Phi một tin nhắn, Ôn Phi không trả lời lại.
Cho đến bây giờ, Khúc Dĩ Phồn chưa bao giờ nghĩ mình và Ôn Phi sẽ giận dỗi mấy ngày, đến tận ngày mười bốn tháng hai ngày ấy.
Vừa sáng sớm Khúc Dĩ Phồn đã quần áo chỉnh tề sang gõ cửa nhà Ôn Phi, Ôn Lâm ra mở cửa, dù sao cũng có quan hệ thông gia với nhà Khúc Hoài Chính, mà tiệc đính hôn cũng tổ chức tại biệt thự của Khúc Hoài Chính, bất luận như thế nào cả nhà Ôn Lâm cũng phải đều có mặt.
Khúc Dĩ Phồn đưa hai mắt nhìn chung quanh nhưng cũng không thấy Ôn Phi, Lục Tiểu Vân chỉ chỉ trên lầu, nhỏ giọng nói: “Còn đang trên lầu, mấy ngày nay cũng không chịu đi ra ngoài.
”
Khúc Dĩ Phồn mỉm cười, theo Lục Tiểu Vân cùng nhau lên lầu, Lục Tiểu Vân đứng trước cửa phòng Ôn Phi, hỏi: “Anh họ của Dĩ Phồn đính hôn, con có đi hay không vậy?”
Ở bên trong Ôn Phi vọng ra: “Không đi!”
Lục Tiểu Vân nhún vai, Khúc Dĩ Phồn cười bất đắc dĩ, gõ cửa một cái: “Đi ra ngoài đi, anh dẫn em đi chơi này.
”
Ôn Phi nói: “Không phải em nói với anh em đang giận à? Cơn giận của em vẫn còn chưa nguôi đâu, chờ em hết giận rồi anh lại dẫn em ra ngoài chơi.
”
Khúc Dĩ Phồn nói: “Nghe nói tiệc đính hôn của Phương Đằng sẽ mời rất nhiều người, còn có không ít mỹ nữ! ”
Trong nháy mắt cửa phòng của Ôn Phi bị đẩy ra, Khúc Dĩ Phồn liền nhìn gương mặt gần trong gang tấc kia, gần như sắp dán lên mặt của anh, cặp kia mắt to hung hăng nhìn anh chằm chằm: “Khúc Dĩ Phồn, em cho anh biết em không để yên cho anh đâu! Chờ hết hôm nay anh thử suy nghĩ lại xem lời nói vào đêm ba mươi tết của anh có vấn