Edit: Su ???????????? 05/12/2020
Ngày hôm sau hẹn gặp mặt ở nhà hàng cơm Tây.
Tay Nhạc Thanh Dao đặt ở trên bàn, thân trên hơi hơi nghiêng về phía trước, "Anh làm bạn trai trên danh nghĩa của tôi, chủ yếu là làm để truyền thông cùng người trong giới giải trí thấy.
Anh yên tâm, tôi sẽ không can thiệp vào sinh hoạt cá nhân, bao gồm gia đình, tình yêu, tài sản.
Về tình yêu, nếu trong vòng một năm tới, anh gặp được cô gái mình thích, chúng ta có thể kết thúc, hơn nữa sẽ không dây dưa gì nữa."
Tiêu Chính Vũ định thần nhàn hạ mà nhấp một ngụm rượu vang đỏ, "Lăng xê có rất nhiều loại, vì sao lại lựa chọn phương thức này."
Nhạc Thanh Dao cắn cắn môi, "Nếu anh không muốn, tôi cũng sẽ không miễn cưỡng."
Tiêu Chính Vũ hít sâu một hơi, "Tôi chưa nói không muốn."
Nhạc Thanh Dao không xác định mà nhìn hắn, "Vậy anh đồng ý sao?"
Tiêu Chính Vũ không hề hỏi cô nguyên nhân, nâng nâng mắt, đáp: "Thử xem."
Nhạc Thanh Dao nheo lại đôi mắt cười cười, "Vậy đợi lát nữa chúng ta ăn cơm xong, đi dạo phố một lát!"
"Dạo phố?"
Nhạc Thanh Dao cắt một khối bò bít tết bỏ vào trong miệng, "Chính là đi dạo phố, như vậy có thể mau chóng hấp dẫn sự chú ý của paparazzi."
Nhạc Thanh Dao đã đem nghĩ nghĩ kỹ rồi, đầu tiên đương nhiên không thể tùy tiện công khai, chỉ có thể là cố ý cùng Tiêu Chính Vũ có hành động tình cảm, cũng cố ý làm paparazzi chụp được.
Chờ đến khi truyền thông xuất hiện các loại ngôn luận cùng suy đoán, bọn họ mới bắt đầu đứng ra thừa nhận quan hệ.
Kịch bản kiểu này, Nhạc Thanh Dao vẫn tương đối hiểu biết.
Buổi tối đường đi bộ thực náo nhiệt, hai bên cửa hàng lóe chói mắt đèn nê ông.
Cùng Tiêu Chính Vũ sóng vai đi ở trên đường, Nhạc Thanh Dao thường nhìn quanh một bốn phía, quan sát xem có paparazzi chụp ảnh hay không.
Nhìn thấy một tiệm giày, Nhạc Thanh Dao nói với Tiêu Chính Vũ: "Vào xem đi."
Tiêu Chính Vũ chưa từng mua đồ trên phố, quần áo của anh đều là hàng đặt riêng, đây chínhlà là lần đầu tiên đi dạo phố.
Nhạc Thanh Dao quen cửa quen nẻo mà vào tiệm giày, dọc theo kệ để hàng nhìn mặt trên giày.
Tiêu Chính Vũ mặc tây trang bước vào cửa hàng giày nữ, khiến cho nhân viên cửa hàng cùng khách hàng đều chú ý.
Chụm đầu ghé tai mà nói: "Trời ạ, vừa cao lại soái, hơn nữa, xem đồng hồ trên tay anh ta, ít nhất cũng mấy chục vạn."
"99% là cao phú soái, nhưng người phía trước anh ta kia, hẳn là bạn gái rồi."
"Chắc vậy, tôi cảm thấy bạn gái anh ta trông rất quen, giống như đã từng gặp ở đâu đó rồi."
......
Nhạc Thanh Dao chuyên tâm xem giày, cũng không để ý tới người bên cạnh nói như thế nào.
Nhìn trúng một đôi giày cao gót, nhìn nhìn da cùng gót chân, côm đem túi xách trên tay đưa cho Tiêu Chính Vũ, "Anh giúp tôi cầm, tôi thử một chút."
Đối với Tiêu Chính Vũ, Nhạc Thanh Dao trước nay chưa từng khách khí.
Cô ngồi xuống ghế sô pha, thử một đôi giày cao gót màu đen, thực sự vừa chân.
Đi thử vài bước, cũng thực thoải mái.
Người bán hàng lại đây cười nói: "Tiểu thư, đây là mẫu giày cao gót mới nhất trong cửa hàng của chúng tôi, gần nhất bán rất chạy."
Nhạc Thanh Dao nhìn nhìn giá cả, 348 tệ, "Có giảm giá không?"
"Có, chúng ta hiện tại đang đẩy mạnh tiêu thụ, có thể giảm giá 8%."
Bát bát chiết, Nhạc Thanh Dao tính một chút, vẫn hơn 300 tệ.
"Có thể giảm giá 20% sao?"
"Xin lỗi, tiểu thư, cửa hàng chúng tôi không thể giảm hơn."
"Gói lại đi." Nói lời này chính là Tiêu Chính Vũ.
Nhạc Thanh Dao cũng không muốn làm khó xử người bán hàng.
Nhạc Thanh Dao duỗi tay hướng về Tiêu Chính Vũ, "Đưa túi xách cho tôi."
Tiêu Chính Vũ đưa túi cho cô, từ trong ví tiền lấy ra thẻ tín dụng, đưa cho người bán hàng.
Nhạc Thanh Dao mới vừa lấy ra thẻ, nhưng người bán hàng đã đem thẻ của Tiêu Chính Vũ tới quầy thu ngân.
Nhạc Thanh Dao giơ thẻ trên tay muốn nói, "Ta mang theo thẻ mà."
"Dùng của tôi đi."
Nhạc Thanh Dao cảm thấy có chút băn khoăn, "Thực ra, anh đồng ý với tôi 3 điều kiện, có thể không cần vì tôi tiêu tiền."
Tiêu Chính Vũ nhìn cô, "Cùng bạn gái đi dạo phố, để bạn gái quẹt thẻ mà bị paparazzi chụp được, tôi làm sao mà chịu nổi?"
Nhạc Thanh Dao: "......"
Dường như