Lý Chấn Kiệt đột nhiên túm lấy eo của Tư Nhuệ kéo cô ngồi lên đùi mình, Tư Nhuệ khó chịu đẩy anh ra hờn dỗi nói.
" Anh đang làm cho đồ của tôi ướt nữa đấy, buông ra.
"
Lý Chấn Kiệt vẫn không chịu buông ra anh cứ xem Tư Nhuệ như một bảo bối giữ bên mình, hai người cứ giằn co qua lại đến khi vượt ra khỏi mép giường ngã nhào xuống sàn nhà, Lý Chấn Kiệt vội vàng ôm đầu của Tư Nhuệ lại để cô không bị va chạm bị thương, Hai người choáng váng sau cú ngã vừa rồi, Tư Nhuệ tức giận đánh vào ngực của anh một cái thật mạnh.
" Lúc nào cũng đùa giỡn quá trớn.
"
Lý Chấn Kiệt bắt đầu giở trò chọc cô, anh kêu lên một tiếng.
" Đau quá cánh tay của anh không cử động được nữa rồi.
"
Tư Nhuệ liền lo lắng đỡ anh ngồi dậy.
" Có sao không?"
Lý Chấn Kiệt nhăn mặt cố gắng tỏ ra là mình đau đớn.
" Đau lắm cũng chỉ vì đỡ em nên anh mới bị như thế em phải chịu trách nhiệm với anh.
"
Tư Nhuệ từ từ nâng cánh tay của Lý Chấn Kiệt lên, anh càng hét lớn, khiến cô càng thêm lo sợ.
" Bây giờ phải đến bệnh viện kiểm tra thôi.
"
Cô cúi người xuống đỡ Lý Chấn Kiệt, anh cố tình ôm chặt lấy Tư Nhuệ, cô còn chưa kịp bước đi Lý Chấn Kiệt đã đẩy hai người rơi tự do xuống giường, anh nằm đè lên người của Tư Nhuệ, cô ngại ngùng quay sang nơi khác hờn dỗi nói.
" Thì ra là anh giả vờ, tôi đã lo lắng dư thừa rồi.
"
Bỗng nhiên anh trầm giọng đưa tay nhẹ nhàng xoay mặt của Tư Nhuệ lại để cô đối diện với mình, hai người đã không còn một khoảng cách nào nữa, Tư Nhuệ có thể cảm nhận được mùi hương nam tính trên cơ thể của anh, cả hơi ấm quen thuộc.
" Tư Nhuệ à anh xin lỗi đừng đối xử với anh lạnh lùng như thế nữa có được không, anh đã vạch rõ ranh giới với cô ta rồi, nếu em không thích thì chúng ta dọn ra sống riêng đi có được không.
"
" Những lời xin lỗi đó anh đã nói rất nhiều lần rồi, lúc nào cũng hứa rồi vẫn như thế mà tiếp diễn.
" _ Tư Nhuệ đã không còn tin vào những lời nói chỉ nói trên đầu môi còn thực hiện được hay không cô vẫn chưa nhìn thấy được.
Lý Chấn Kiệt đột nhiên nằm xuống đè lên người của Tư Nhuệ, đầu của anh vùi vào hõm cổ của cô, Tư Nhuệ đẩy Lý Chấn Kiệt ra khó chịu nói.
" Nặng quá mau đứng lên đi.
"
Đột nhiên anh lại sâu lắng đến lạ thường.
" Tư Nhuệ tại sao em lại cứng lòng đến như thế, có biết là anh đau lòng lắm không hả.
"
Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên là chuông điện thoại của Lý Chấn Kiệt anh không chịu đứng lên vẫn giữ nguyên tư thế đó mà bật điện thoại lên xem là ai, bà nội đang lo lắng nên gọi điện xem anh đang ở đâu, Lý Chấn Kiệt liền bắt máy lên nghe.
" Con đang ở đâu bên ngoài đang mưa rất lớn