Bên trong căn phòng tiếng nam nữ đang cười đùa vui vẻ một lúc sao thì chỉ còn lại những tiếng rên rỉ nghe đến đỏ cả tai, hai người đã có một đêm triền miên bên cạnh nhau, buổi sáng Lý Chấn Kiệt đã thức dậy trước Tư Nhuệ, anh đi ra bên ngoài tiếp tục làm việc, đến lúc cô tỉnh giấc chỉ còn một mình ở trong căn phòng, Tư Nhuệ ngồi dậy cầm lấy quần áo đã bị Lý Chấn Kiệt ném xuống sàn không thương tiếc, cô đi xung quanh tìm tất cả những món đồ mình đã mặc ngày hôm qua, anh tiện tay ném lung tung khắp cả căn phòng.
Sau khi thay đồ xong Tư Nhuệ đi ra bên ngoài, thư ký đang trình bày lịch trình ngày hôm nay cho Lý Chấn Kiệt nghe, vừa nhìn thấy Tư Nhuệ cô thư kí liền sượng người lại, Tư Nhuệ cũng cảm thấy xấu hổ, sợ cô ấy sẽ suy nghĩ không hay về hai người, nhưng cô đã ở đây suốt cả đêm qua, bây giờ mà đi ra khỏi công ty chắc chắn sẽ không tránh được ánh mắt của nhân viên.
Cô thư ký vội vàng đi ra bên ngoài không làm phiền hai người nữa, Tư Nhuệ giận dỗi trách móc Lý Chấn Kiệt.
“ Tất cả là tại anh hết đấy, bây giờ mà đi ra chắc chắn mọi người sẽ bàn tán mất.
”
Lý Chấn Kiệt đi đến ôm lấy Tư Nhuệ cưng chiều nói.
“ Em đã là vợ của anh thì nghe những lời nói người ta làm gì, anh thấy chẳng có gì quan trọng cả.
”
Hai người cứ âu yếm nhau không rời đột nhiên cửa phòng mở ra Tư Nhuệ giật mình liền đẩy Lý Chấn Kiệt ra, là Lý Chấn Phong anh ấy bước vào như người mất hồn đôi mắt thâm quầng trên gương mặt là sự mệt mỏi, Lý Chấn Phong xem như không ai tồn tại trong căn phòng chỉ đem sấp tài liệu ném lên bàn của Lý Chấn Kiệt.
“ Xem rồi kí tên giúp em.
”
Lý Chấn Kiệt liền chỉ trích em trai.
“ Sao vào mà không gõ cửa có biết là bất lịch sự lắm không hả.
”
Lý Chấn Phong thở dài quay lưng đi ra bên ngoài.
“ Em không thấy gì đâu cứ tự nhiên đi.
”
Nói rồi lặng lẽ đi ra bên ngoài, Tư Nhuệ và Lý Chấn Kiệt nhìn nhau khó hiểu.
“ Cậu ấy bị làm sao vậy cứ như người mất hồn, đôi mắt còn thâm quầng nữa chắc là do mất ngủ.
”
Lý Chấn Kiệt thở ra một hơi lắc đầu nói.
“ Cũng vì tình yêu mà thôi, em nhìn Chấn Phong đi, không một chút sức sống khi xảy ra mâu thuẫn với vợ của mình, em có muốn anh giống như thế không, anh nghĩ chắc chắn là em sẽ đau lòng lắm, nên đừng bao giờ giận dỗi anh nữa.
”
Tư Nhuệ bĩu môi nhìn anh nói.
“ Em sẽ giận để cho anh thảm hơn cậu ấy nữa, thôi em về đây chăm chỉ làm việc đấy.
”
Đột nhiên Lý Chấn Kiệt đưa má bên phải mình rồi tiến lại gần Tư Nhuệ.
“ Hôn anh một cái đi rồi về.
”
Tư Nhuệ thở dài lắc đầu trước sự trẻ con của Lý Chấn Kiệt, cô hôn lướt qua má của anh một cái.
“ Em về đây.
”
Lý Chấn Kiệt kéo tay Tư Nhuệ lại.
“ Anh chưa cảm nhận được, em có hôn không vậy.
”
Tư Nhuệ đẩy Lý Chấn Kiệt ra.
“ Đang trong giờ làm việc đấy, anh nghiêm chỉnh chút đi, đừng có đùa nữa.
”
Lý Chấn Kiệt vẫn cứ làm nũng lôi kéo Tư Nhuệ buộc cô phải hôn mình mới cho cô về, Tư Nhuệ phải thơm vào má của Lý Chấn Kiệt hai cái anh mới để cô