Sau khi giải thích bài thi, kỳ nghỉ đông chính thức bắt đầu.
Tan học, Tần An Nhiên đi bộ về nhà, đến đầu ngõ, đột nhiên nhìn thấy một người phụ nữ trung niên đứng trước mặt nam sinh
Là Hứa Giác cùng mẹ Uông Thục Lan
Uông Thục Lan vóc dáng không cao,hình thể hơi gầy,môi mỏng,mắt xếch,mặc quần áo rất thanh lịch nhưng lại có cảm giác xa cách với người khác. Vật liệu may mặc trên người thoạt nhìn cũng rất quý báu, xung quanh có bức tường loang lổ,sinh ra cảm giác xa cách mãnh liệt
Tần An Nhiên đã có khoảng thời gian dài không gặp cô ấy,nhưng vẫn là liếc mắt một cái liền nhận ra
"Dì Uông" Tần An Nhiên cười đi tới, chủ động chào hỏi.
"An Nhiên." Uông Thục Lan nhìn thấy cô liền cười đáp lại, vẻ mặt có chút mệt mỏi.
"Dì là tới thăm bà nội sao?"
"Ừ,sau đó dì có chuyện tìm cháu"
"Cháu sao ạ?" Tần An Nhiên khó hiểu,cùng mẹ Hứa Giác quan hệ cũng không gần gũi,có thể có chuyện gì?
Uông Thục Lan vừa cười vừa nói:" An Nhiên,dì mời con giúp Hứa Giác học bổ túc,con xem được chứ?"
Tần An Nhiên không dự đoán được cô ấy đưa ra yêu cầu này,sửng sốt một chút,nhất thời không có nói
Uông Thục Lan lại nói tiếp:"Hứa Giác vào thi cuối kì hơn được 600, sợ rằng thằng bé thậm chí sẽ không thể vượt qua bài kiểm tra nếu điều này tiếp tục,con thành tích tốt,giúp thằng bé,được chứ?"
Kỳ thực,nếu đổi là người khác trong lớp,Tần An Nhiên sẽ vui vẻ đáp ứng,dù sao làm lớp trưởng,cô cũng có nghĩa vụ giúp các bạn học bổ trợ
Nhưng là Hứa Giác......
Cậu là chính mình không nghĩ học,cho dù cô có tâm giúp cậu,chỉ sợ cũng không tài cán vì lực
Uông Thục Lan thấy Tần An Nhiên do dự,lại nói tiếp:"Đương nhiên,đây là chiếm thời gian của con,cho nên dì cũng sẽ trả thù lao tương ứng cho con"
"Dạ?"
"Con mỗi tuần một tuần ba buổi giúp thằng bé học bổ túc,hoặc xem nó làm bài tập về nhà,dì sẽ trả 100NDT mỗi giờ,con xem thế nào?"
"Dì,người không cần như vậy...."Tần An Nhiên ngược lại ngượng ngùng hơn
"Không có việc gì,các con học sinh trung học thời gian vốn dĩ rất quý giá,cũng không thể làm công việc của trở nên vô ích,số tiền ít ỏi này cũng không tính là gì cả"
Tần An Nhiên tính toán một chút,ba lần một tuần học bổ túc,nếu mỗi lần là 3 giờ,thì sẽ là 900 một tuần,bọn họ nghỉ đông khoảng chừng 3 tuần,thì phải là 2700NDT
Đây là số tiền lớn đối với cô.Nếu cô có số tiền này, sau này cô muốn mua chút gì đó,là có thể không cần dùng đến tiền của gia đình
Cái này gọi là có tiền có thể xui ma khiến quỷ a. Vì thế Tần An Nhiên gật gật đầu,đồng ý
"Vậy là tốt,mỗi tuần dì sẽ Hứa Giác đến nhà bà nội ba lần, không cần phiền con đi đâu xa." Thấy cô đồng ý, Uông Thục Lan mỉm cười.
"Vâng ạ"
"Kia,dì lần này đến chính là vì việc này,dì sẽ về trước đây" Nói rồi Uông Thục Lan hướng tới hẻm Khẩu Bắc mà đi
"Dì không vào nhà ngồi sao ạ?" Tần An Nhiên bỗng nhiên ý thức được bọn họ đứng đây nói chuyện,cũng không có mời nhau vào nhà
"Dì sẽ không đi vào làm phiền mọi người,xe của ba Hứa Giác còn chờ bên ngoài,lần sau đến sẽ vào thăm ba mẹ con"
Nói xong,Uông Thục Lan vội vã rời đi
Cứ như vậy,học bổ túc liền được quyết định đến đây,một tuần ba lần,ở nhà bà nội Hứa
Kỳ thật,Tần An Nhiên cảm thấy Hứa Giác sẽ không đồng ý,cái bộ dáng kia của cậu,như thế nào có thể ngoan ngoãn cùng cô học tập? Nhưng cô không nghĩ tới,Hứa Giác thế mà lại thật sự đồng ý rồi
Hai người đã thống nhất thời gian và học lần đầu vào thứ 3 tuần này. Bởi vì buổi sáng cùng ngày hôm đó Tần An Nhiên có cuộc thi viết văn,cho nên thời gian được quyết định vào buổi chiều
Cuộc thi viết văn do Cục Giáo dục thành phố tổ chức, mỗi năm một lần, mỗi lớp cử hai người tham gia, và lớp 11 chính là Tần An Nhiên cùng Tống Thư Giai
Đề bài viết văn khó hơn cô nghĩ,được trích từ các bài luận cổ, hơi tối nghĩ,toàn bộ dựa vào sự hiểu biết của cá nhân. Tần An Nhiên suy nghĩ 20 phút trước khi viết, và hoàn thành từ cuối cùng trước một giây chuông reo. Mỗi lần cô sáng tác văn, cô sẽ cảm thấy nó có trôi chảy hay không, nhưng lần này, rõ ràng là viết thật sự ngắc ngứ,có thể cùng đề viết văn và sự hiểu biết có liên quan
Nhưng là thế nào đi nữa,bài thi vẫn là thu lại
Trên đường trở về,Tần An Nhiên đi cùng Tống Thư Giai,hai người một mực trao đổi đề văn lần này,cảm thấy có sự chênh lệch trong sự hiểu biết về đề văn lần này. Cô cảm thấy được sự hiểu biết về bài văn của Tống Thư Giai mới là chính xác,sự hiểu biết của chính mình có phải hay không lệch lạc? Nếu như vậy,là có thể không ổn rồi
"Kỳ thật,có thể không có đáp án chính xác,nhìn ngang thành lĩnh sườn thành phong (mình để nguyên convert đoạn này sẽ thấy hay hơn),góc nhìn của mỗi người sẽ khác nhau" Tống Thư Giai thấy thần sắc cô khác thường,liền nói xoa dịu
"Nhưng người viết câu hỏi vẫn phải có suy xét nhất định, viết theo phương hướng nào..." Tần An Nhiên nghĩ
"Không sao,viết văn chỉ cần vo tròn cho kín kẽ,cách đặt câu lưu loát,sẽ không xảy ra vấn đề gì quá lớn"Tống Thư Giai an ủi nói
"Hơn nữa đều đã viết xong,không nên yêu cầu nhiều thêm "Tống Thư Giai bổ sung
"Ừ"Tần An Nhiên gật đầu,trước mắt chỉ có thể nghĩ như vậy
Hai người bất tri bất giác đi đến con hẻm nơi Tần An Nhiên ở, nhưng vì chưa nói xong trước ngõ tiếp tục trao đổi
Bỗng nhiên,một thanh âm cắt ngang bọn họ nói chuyện
" A,các người còn muốn tán gẫu bao lâu a?"
Hai người nhìn đến,là Hứa Giác,cậu mang túi sách,đứng ở vị trí trong ngõ,vẻ mặt không kiên nhẫn nhìn bọn họ nói chuyện
"Làm sao vậy?"Tần An Nhiên không rõ nên hỏi
"Ngăn tôi phơi nắng"
"......"
Tần An Nhiên nhìn vị trí của bọn họ và Hứa Giác, căn bản là hai người bọn họ chắn không đến cậu, bản thân đang đứng trong bóng tối của con hẻm, phơi mình mặt trời cái quỷ!
"Cậu nơi nào có nắng mặt trời?" Tần An Nhiên không nhin được nói
"Vậy ngăn tôi ngắm trăng"
"......."
Loại này không đầu không đuôi,không hề ăn khớp trong lời nói,cô lại nhưng không biết như thế nào phản bác cậu
"Chạy nhanh về nhà ăn cơm đi" Hứa Giác hơi có chút mất kiên nhẫn thúc giục nói " Tôi còn muốn học bù"
Tần An Nhiên thực không nói gì,người này khi nào thì yêu học tập như vậy,huống chi....
"Chúng ta ước định thời gian không phải buổi chiều sao?"" Cô hỏi
"Là buổi chiều"Hứa Giác đúng lý hợp tình "Cơm trưa ăn chậm thì làm chậm trễ thời gian buổi chiều?"
"........"
Tần An Nhiên cảm thấy tú tài gan dạ gặp được binh(有种秀才遇到兵)
#Lời editor: 秀才遇到兵,有理说不清" mình có tìm hiểu thì đây là câu đầy đủ hơn,hán việt là Tú tài ngộ đáo binh, hữu lí thuyết bất thanh. Tú tài là những người chỉ những người đọc sách,"binh" chỉ những người chưa từng học,có thể không biết nhân vật lớn,....
Một bên Tống Thư Giai nói:" Học bù?Cậu giúp hắn học bù?"
"Ừ,mẹ cậu ấy bảo tớ giúp cậu ấy học bổ túc" Tần An Nhiên quay đầu lại
"Vậy sao? Cậu đồng ý?"
"Tớ vốn không nghĩ đồng ý,nhưng mẹ cậu ấy cho nhiều lắm"
"........"
Tống Thư Giai cũng không nói gì nữa,hai người cuối cùng nói tạm biệt,Tần An Nhiên hướng tới ngõ nhõ Hứa Giác đứng đi qua
Hai người sóng vai đi đến hướng nhà ngang
"Cậu thích chính là loại như này nữ tính bạch diện thư sinh?" Hứa Giác mở miệng nói trước,hừ lạnh một câu,ngữ khí khinh thường
Tần An Nhiên nghĩ thầm rằng:chỉ đơn thuần nhìn diện mạo và khí chất qua lời nói,cậu bộ dạng trả nợ so với bộ dạng người ta thanh tú,không biết xấu hổ còn đi chê bai người khác?
Nhưng cô cái gì cũng chưa nói ra
Nghĩ đến cô ngầm thừa nhận,Hứa Giác tiến lên một bước,nhanh nhìn chằm chằm cô,lại xác nhận nói:"Cậu thực sự thích cậu ta?""
"Cậu tán gẫu vớ vẩn gì vậy?" Tần An Nhiên một phen đẩy cậu ra" Chúng ta là bạn bè"
"Bạn bè"Hứa Giác bĩu môi,ngữ khí chế nhạo
"Bạn bè thì sao?Nếu thái độ cậu tốt một chút,chúng ta cũng có thể là bạn bè"
"Ai muốn làm bạn bè với cậu?" Hứa Giác hừ một tiếng
"Cậu -----" Tần An Nhiên quay đầu trừng mắt nhìn cậu một cái,lại quay đầu đi. Quên đi,lười cùng hắn so đo. Cậu chướng mắt cô,cô còn không nguyện ý cùng cậu làm bạn bè đâu
Về đến cửa nhà,Tần An Nhiên không cùng cậu nói tạm biệt,liền trực tiếp mở cửa đi vào
"Đừng quên hai giờ buổi chiều" Hứa Giác ở sau người nhắc nhở
"Tôi biết,cậu đem sách vở chuẩn bị cho tốt,đừng chơi game,tôi chính là tính