Mộc Tu giường cung, thét lên: "Đánh hết sức nào!"
Thư Di cầm kiếm dốc toàn lực đánh tới, đối phương cũng đồng thời kiểm soát mỗi mũi tên bắn ra trúng mục tiêu. Tốc độ so với Thư Di cũng chẳng kém bao nhiêu.
Cẩm thạch đỏ gắn trên mũi tên cứ va chạm mạnh thì sẽ nổ tung tiêu hủy cả một vùng nhỏ. Phải cực kỳ cẩn thận mới không để chúng chạm vào người.
Mộc Tu giống như có sức mạnh tạo ra nguồn mũi tên vô tận. Từ mỗi lần một cây đã chuyển sang bắn ba cây cùng lúc. Đòn tấn công trọng kích tạo ra các vụ nổ liên tiếp, khiến cả một vùng toàn khói bụi mịt mù.
Bước chân Thư Di gia tốc trong làn mưa công kích, tránh né chướng ngại rồi chậm rãi áp sát Mộc Tu. Không xa sau lưng có một đàn con rối đang nối đuôi nhau tràn đến, đều bị A Ngu yểm trợ đánh bay.
Thư Di tin tưởng giao phía sau mình cho A Ngu. Toàn bộ chú ý đều tập trung lên một mục tiêu duy nhất. Tức tốc điều động linh khí trong người, bọc lên một tầng lôi điện cường thế công kích địch thủ.
Dường như sau khi đánh bại thần khí, nàng đã mạnh lên. Giới hạn sử dụng của các loại nguyên tố không chỉ đột phá, mà còn luyện được thêm cách điều khiển lôi điện.
Thư Di giống như có thể thấy mọi thứ đối diện đang mờ dần đi và chuyển động rất chậm. Lợi dụng đặc tính của mỗi nguyên tố, vừa tích trữ vừa ra chiêu. Phân giải các tinh chất trong nguyên tố đạt đến cực hạn của nó. Thao túng linh khí sinh thành xung quanh đều biến thành vũ khí, giống như những viên đạn bắn tới, phá tan mũi tên đỏ của Mộc Tu ngay trên không trung. Mỗi một kích đều khủng bố đến đáng sợ.
Hô hấp Mộc Tu ngưng lại, theo bản năng đề cao cảnh giác gấp nhiều lần. Trừng lớn mắt nhìn nữ tử càng ngày càng đến gần.
Dùng mọi thứ do thiên đạo tạo ra thảo phạt thiên đạo. Một kẻ tầm thường được ban cho cơ hội lại muốn chống đối thần! Hắn tuyệt đối không cho phép.
Nam nhân tinh linh bị khí thế cường đại lấn áp, mãnh liệt ho vài tiếng, cơn tức giận bộc phát. Dùng toàn bộ linh lực bọc hai đầu cung tên nhọn hoắt, quật về hướng người đang lao tới.
Thư Di đánh ra một chưởng lôi kích, khiến cây cung trong tay hắn tan thành tro bụi.
Mộc Tu biểu tình khát máu đến cuồng dại, tay tao thành trảo hướng tới đan điền của bản thân. Rõ ràng hắn có ý muốn tự bạo, để Thư Di phải chôn chung.
Thư Di dùng linh khí hộ thể, sẵn sàng đánh ngất đối phương.
Giữa lúc tình thế giằng co căng thẳng đến tột đỉnh, từ đâu lại vang lên tiếng nói
: "Chơi thế đủ rồi."
Thanh âm kia ngọt ngào lại mang theo cường lực khủng khiếp. Từng chữ như đè nặng lên thần trí người nghe, trấn áp cơ thể không thể di chuyển.
Thư Di khó khăn ngẩng đầu, vừa lúc thấy Tát Lị một thân hồng y lỏng lẻo đáp xuống.
Tà áo hắn phiêu dật trong gió, bộ dáng lả lướt yêu nghiệt. Môi đỏ cong cong, đôi mắt híp lại hướng phía Mộc Tu ban bố mệnh lệnh: "Chủ nhân gọi ngươi trở về." Kế đó cũng chẳng buồn quan tâm câu trả lời của Mộc Tu, thẳng tay ném ra một lá bùa.
Thư Di nhận thức được gì đó, muốn nhấc chân chạy tới. Đáng tiếc uy lực của Tát Lị lại giống như định nàng tại chỗ, không thể di chuyển. Lá bùa chạm vào người Mộc Tu lập tức mở ra một trận pháp dịch chuyển màu đen, nháy mắt đem hắn biến mất tại chỗ.
Đáng ngờ hơn là Tát Lị, thực lực sâu không lường được, còn cả một loạt hành động đáng ngờ dẫn dắt họ đến tình cảnh hiện tại. Rõ ràng cùng một nhóm với Mộc Tu, phục vụ dưới trướng vị mà bọn chúng gọi là chủ nhân kia.
Thư Di nghiến răng nghiến lợi nhìn cả hai tinh linh lần lượt biến mất trước mắt mà chẳng thể làm gì. Định thân phá, cơ thể lập tức thoát lực muốn khụy xuống. Nhưng nữ tử vẫn gắng hết sức gượng dậy, tạm thời thuốc bột trong túi trữ vật rắc lên vết thương đau xót. Quay đầu muốn hộ trợ A Ngu rồi cùng đi tìm nhóm Thanh Mai Thiên Ẩn.
Cũng thật trùng hợp, chẳng cần phải tìm lâu. Từ xa Thư Di đã thấy một hình bóng quen thuộc đang từ từ tiến lại bên này.
Thư Di vội vàng chạy đến ôm chầm lấy Thanh Mai Thiên Ẩn, lo lắng hỏi han tình hình của những người còn lại.
Cảm giác lạ lùng đột nhiên bủa vậy lấy nàng.
Thư Di đầu óc trống rỗng cúi đầu.
Thứ nàng đang nắm lấy