Đi đâu đây? Một mình Mặc Vũ đi trên dãy hành lang, Hoa Vô Ngân đưa nàng tới nơi quỷ quái này rồi biến bất. Thiệt tình, đi một chuyến tới thanh lâu mà cái gì cũng đều rắc rối, dự đoán ngày mai khắp kinh thành sẽ truyền đi một tin tức nóng hổi: Một người phụ nữ đanh đá đuổi theo chồng tới tận thanh lâu, lại còn bị đùa giỡn ngay tại đó. Thôi, mau trở về đi thôi.
Định đi ra nhưng lúc này nàng cũng không biết nên theo lối nào, bỗng nàng giật mình, có tiếng nam nhân thở hổn hển, tiếng rên rỉ của nữ nhân, một chút âm thanh truyền tới tai nàng. Nàng là phụ nữ hiện đại, không biết bên trong đang có chuyện gì mới gọi là lạ.
“Lạc, đồng ý với thiếp, vĩnh viễn đừng bỏ thiếp.”
“Vân nhi, kiếp này Lý Vân Lạc ta chỉ yêu có một mình nàng.”
Nàng kinh ngạc đứng ở đây, vẻ mặt ngưng trọng, là bọn họ, trượng phu và tỷ tỷ của nàng, thúc tẩu thông dâm?
Ha ha, Mặc Vũ a Mặc Vũ, mi đang nghĩ cái gì vậy, hai người họ vốn là một đôi, ở cùng một chỗ thì có gì là sai. Mặc Vũ lắc đầu bất lực. Lý Vân Lạc, chắc bây giờ ngươi đang rất hạnh phúc, nhưng cách lén lút như vậy ngươi có thực sự muốn không?
“Ha, ta biết nàng không đuổi được ta mà, thời gian một nén hương đã hết!” Không biết Hoa Vô Ngân đã xuất hiện từ lúc nào. Nhưng hắn lập tức thấy hối hận, cứng đơ người không biết nên làm cái gì bây giờ. Tiếng động truyền vào trong phòng lại càng lớn hơn nữa, mà khuôn mặt của tiểu mỹ nhân bên cạnh trở nên đỏ bừng, biểu cảm thật kỳ lạ, là xấu hổ? Khổ sở? Hay đau lòng?
“Ai?” Giọng nói trầm thấp của một người từ trong phòng truyền ra.
Hai người còn chưa kịp phản ứng thì đã bị bắt được.
Lý Vân Lạc thấy Mặc Vũ thì kinh ngạc, nhưng nhanh chóng biến mất, thay vào đó là sự phẫn nộ.
“Ngươi tới đây làm gì?” Lá gan của cô ta càng lúc càng lớn, khó khăn lắm mới thuyết phục Hoàng thượng cho cô ta về phủ dưỡng bệnh cho khỏe, không ngờ lại đến tận đây, nhưng khi nhìn thấy nam nhân bên người nàng thì lập tức nét mặt trở nên cợt nhả: “Sao, ái phi cũng đang yêu đương vụng trộm như bản vương ư? Hay là cảm thấy mình phòng đơn gối chiếc cô đơn quá?”
Ái phi? Nàng là thê tử của hắn, lại còn là một Vương phi? Hoa Vô Ngân quả thật không thể tin được những lời mình vừa nghe thấy.
“Nàng là thê tử của hắn?” Hắn nghi hoặc hỏi nàng.
“Sao, cô ta vẫn chưa nói với ngươi cô ta là nữ nhân của Lý Vân Lạc ta sao? Hừ! Tiện nhân!” Nói xong thì tát Mặc Vũ một