Tật Phong nuốt nước mắt vào trong bụng, vạn phần khẩn cầu chủ nhân hắn mau mau trở về.
Điều duy nhất khiến Tật Phong cảm thấy vui mừng là, tấu chương trình lên đều sẽ được đưa đi xử lý tốt rồi trả lại, điều này làm một Hoàng Đế giả như hắn tương đối an tâm một chút, không đến nỗi khiến cả đất nước cũng hỗn loạn.
Tật Phong là một Hoàng Đế giả, không có chút kɦoáı ƈảʍ khi được nắm giữ quyền lực, nếu có chỉ là nơm nớp lo sợ cùng kinh hoảng, không phải là hắn chi phối quyền lực, mà là hắn bị quyền lực chi phối, cũng không biết vì sao lại có nhiều người muốn ngồi lên vị trí này như vậy, nếu là hắn, có cho hắn cũng không thèm! Nhưng không thể để ai biết a, mệnh lệnh của chủ nhân không thể không nghe.
Nghĩ đến chủ nhân, Tật Phong không khỏi lo lắng, người chủ nhân này đột nhiên rời đi, cũng không hề thông báo cho bất kì ai, lưu lại một phong thư liền đi, ngay cả Ảnh Vệ cũng không mang theo, chủ nhân đến cùng có biết hiện tại mình là Hoàng Đế hay không, bên ngoài phần lớn là địch nhân muốn mưu đồ gây rối, kẻ ở trong chỗ tối ngầm tính toán, đếm không xuể!
Tật Phong lần thứ 108 thở dài, hắn cảm giác đầu mình cũng sắp trọc rồi, quả thực là quá hại tâm, cái tuổi này mà trên vai đã phải gánh vác trọng trách không nên có a! Tật Phong bắt đầu suy nghĩ sâu sắc, chủ nhân hắn là từ khi nào thì bắt đầu trở nên biến ảo vô thường như thế? Tựa hồ là từ năm năm trước, sau khi trở lại trong tầm mắt mọi người, lúc một lần nữa đứng lên đi lại.
Từ đó về sau, những thuộc hạ trung thành như bọn họ cũng nhìn không thấu, ngay cả hắn tự nhận là thủ hạ đi theo Vương gia thời gian dài nhất cũng nhìn không thấu, chỉ biết nghe theo mệnh lệnh, mà sau khi chủ nhân lên ngôi, hắn cùng với Ảnh Vệ liền triệt để chuyển thành thế lực ngầm, không để ở bề ngoài, chuyên môn xử lý những chuyện không ai biết, nhất là những người Không nghe lời, bằng không vị trí này chủ nhân cũng không an lòng mà ngồi.
Hoàng Đế thay đổi, thần tử phần lớn là muốn mưu đồ gây rối, mà Tần Triệt có thể an ổn không lo leo lên đế vị như thế, thì chắc chắn trong âm thầm cũng là gió tanh mưa máu, thi thể bị xử lí cũng đủ để lấp kín một ngọn núi, có điều, không có ai biết tất cả những thứ này, ngay cả Hàn Phỉ cũng chưa hề nghĩ tới dưới vẻ mặt bất động của Tần Triệt, là sự tuyệt tình cùng ngoan độc.
Tật Phong chưa từng hối hận trên tay mình dính đầy máu tanh, từ ngày đó, mạng hắn được chủ nhân cứu, vậy một đời này, hắn đều sẽ không oán không hối ra sức, đương nhiên, nếu như ra sức mà không bao gồm làm một Hoàng Đế giả, hắn sẽ càng vui vẻ!
Tật Phong thu thập hôm tấu chương hôm nay, giao cho Ảnh Vệ, liền uể oải ngồi trên ghế, những tấu chương trọng yếu đều sẽ bị suốt đêm đưa đến địa điểm chủ nhân ước định, mỗi một lần địa điểm cũng khác nhau, bọn họ cũng đều biết, chủ nhân không muốn họ theo tới, không thể để cho ai biết.
Có điều vui mừng là phương thức như vậy cũng đủ để chứng minh chủ nhân không có chuyện gì, coi như chủ nhân ra ngoài nghỉ ngơi mấy ngày, Tật Phong chỉ có thể an ủi mình như thế.
Đang lúc Tật Phong nhắm mắt dưỡng thần, có tiếng cửa vang lên, Tật Phong giật mình một cái, vội vã chỉnh lại dáng vẻ, giật nhẹ lớp da trên mặt, ho khan một tiếng hỏi: "Chuyện gì?"
"Hoàng Thượng, đêm đã khuya, cần phải đi ngủ."
Sắc mặt Tật Phong lập tức khổ sở, nói: "Không cần, trẫm hôm nay nghỉ ngơi ở tẩm cung."
"Vâng, Hoàng Thượng."
Người ngoài đi rồi, Tật Phong liền xụi lơ xuống, còn muốn thị tẩm? Đừng hòng mơ tới, những nữ nhân trong hậu cung kia không có một ai là dễ đối phó, tuy chủ nhân tại vị cũng không lập xuống phi tử gì, nhưng hậu cung cũng không thể hoàn toàn không có ai, những mỹ nhân tú nữ tiến cống tới cũng được an bài trong hậu cung, mong đợi Hoàng Đế mất đi Hoàng hậu tới thị tẩm, một bước lên trời.
Nói đến Hàn cô nương, trong lòng Tật Phong lại càng tiếc hận, là người chứng kiến đoạn tình cảm chủ nhân trải qua, Tật Phong cảm thấy, thiên hạ này người duy