Chiếc xe cấp cứu khựng lại nhanh trước cổng bệnh viện
Một bóng dáng cao to trên lưng là Hàn Thiên khuôn mặt trắng bệt đang nằm bất tỉnh trên người anh
Vương Gia Uy có thể cảm nhận được hô hấp của Hàn Thiên càng khó khăn hơn máu trên miệng vết thương chảy ra càng một nhiều
Anh lo lắng không từ bước xông thẳng vào phòng cấp cứu
Trước hàng ngàn ánh mắt anh vẫn không chút tia dao động chỉ hoàn toàn hất hoảng trước tình trạng của Hàn Thiên
" Cao Trí "
Anh thất thanh hét lớn tiếng kêu gọi Cao Trí
Bây giờ trong đầu anh đầy rẫy sự lo sợ và bối rối , anh không biết nếu Hàn Thiên có chuyện thì Tần Nhi sẽ ra sao ? Anh phải ăn nói sao với hai người bọn họ ?
" Mau đưa Hàn Thiên vào ca "
Nghe xong anh lùi chân chạy nhanh vào khoa phòng mổ đặt nhẹ nhàng thân thể đầy rướng máu xuống ca giường
Khuôn mặt của Hàn Thiên bây giờ trở nên trắng bệch đi , một nửa áo sơ mi đã nhuộm một màu đỏ của máu
" Uy cậu mau ra ngoài "
Anh thấp thỏm không tinh thần mà lảo đảo từng bước ra ngoài
Bước ra đập vào mắt anh là Tần Nhi , Vương Tôn và hai người anh em
" Uy anh của em sao rồi "
" Uy Thiên cậu ta không sao chứ "
" Anh hai Thiên anh ấy nặng hay không "
" Uy nói mau đi "
Trong đầu anh bây giờ rương rướng ập đến những tiếng hỏi tiếng rì rào nói chính ra từ khi bước ra là một người trống rỗng màn nhĩ trở nên nặng trĩu
Tần Nhi đứng phía đối diện cảm nhận được sự khác thường của anh
Mà trong lòng đau xót từng cơn , chỉ qua một đêm mà anh đã tiều tuỵ thế này
Cô bước nhanh đến ôm anh vào lòng của mình , vòng tay lên đầu anh đặt xuống vai mình
Lúc sống với anh chưa từng thấy anh như bây giờ cô cũng hiểu rõ anh như vậy là vì gì
" Anh đừng tự trách nữa được không ? Thiên anh ấy sẽ không sao ? "
Tần Nhi hiểu rõ Hàn Thiên không chỉ quan trọng với anh cũng rất quan trọng với cô
Nhưng cô tin rằng anh trai mình sẽ vượ qua ải này
Điều duy nhất cô đau lòng là nhìn thấy anh đau khổ mất hết tinh thần như thế này đây không phải là phong độ tính cách của anh thường ngày
Cho nên có đau cô cũng phải thật mạnh mẽ kiên định để làm chổ dựa cho anh , trấn an tinh thần cho anh vì cô thấy rằng bây giờ anh tiều tuỵ bao nhiêu thì tim cô nhói bấy nhiu
Thấy cửa phòng cấp cứu mở ra nhìn thấy Cao Trí bước ra , tất cả mọi người lập tức dồn nhanh trước mặt anh ta
" Yên tâm Hàn Thiên đã qua nguy hiểm vì vết thương mất máu nhiều cho nên ít nhất tới ngày thứ hai cậu ta mới tỉnh "
" Cảm ơn "
Ai nấy cũng đồng thanh thở phào nhẹ nhỏm trước tình hình của Hàn Thiên
Tần Nhi cũng trở nên thoải mái hơn không còn lo lắng nữa
Nhưng cô vẫn không cười nổi vì anh bây giờ vẫn chưa thoát khỏi chuyện vừa rồi
" Tần Tần là do anh đúng không em "
" Anh nói bậy chuyện gì vậy đó không phải do anh mà là do tên khốn Thương Cương Hoằng "
Anh bây giờ mới lấy lại ít nhiều tinh thần nhưng trong lòng vẫn nặng trĩu không biết xuất phát từ đâu
" Anh nghe rõ cho em , em không trách anh cũng không