"Vương gia, từ khi người cho thái tử theo học lớp nữ công gia chánh thì thái tử vẫn luôn cư xử như thế là tốt hay xấu ạ?
Đằng Cảnh đứng bên ngoài quan sát khá lâu, khác với vẻ mặt lo lắng của các cung nữ thì Đằng Cảnh trông có vẻ khá hài lòng với điều này.
Điều này là tốt không hề xấu, chứng tỏ việc thái tử đã trưởng thành hoàn thành những việc nhỏ trước sau này sẽ là những việc lớn! - Đằng Cảnh luyên thuyên.
Vâng ạ! - Hành lễ.
Thái tử cũng không cần các người hầu nữ nữa, từ nay về sau sẽ có người bên vương phủ chăm sóc thái tử các ngươi lui về cung chính đi! - Đằng Cảnh phẩy tay.
Nhưng chúng nô tỳ được lệnh từ hoàng hậu nương nương luôn bên cạnh hỗ trợ Khánh công công chăm sóc thái tử! - Mọi người tỏ vẻ khó hiểu.
Bây giờ thái tử không cần người hầu nữ nữa, những việc chăm sóc cá nhân thái tử đã tự làm được, việc bảo vệ cũng đã có người bên vương phủ đảm nhận.
Ta sẽ báo lại với nương của các ngươi sau, giờ thì thu xếp đồ trở về đi! - Đằng Cảnh lạnh lùng nói.
Thưa! vâng ạ! - Gương mặt tiếc nuối.
Những gương mặt buồn bã rời đi nhưng có ai thấy được sự phấn khích hiện lên rõ trên mặt của Đằng Cảnh đại vương.
Đúng như kế hoạch, thưa chủ nhân! - A Tịnh nham hiểm.
Ừm, nơi đây từ trước đến nay không có nữ nhân và sau này cũng thế, ngoài vương phi và những người thân cận của nàng ấy thì không để bất kỳ người nào nữa ở đây! - Đằng Cảnh vừa đi vừa nói.
Vương gia đã tính đến việc ra phủ mới chưa ạ? Nơi đó đã xây dựng khá lâu nhưng vẫn chưa được diện kiến nữ chủ nhân! - A Tịnh đi theo.
Sau hội nghị lần này chúng ta chuyển đi, giờ nơi đây đã đông đúc hơn và ấm áp hơn trước nhiều rồi! Khi ta đi vương phủ này sẽ tặng cho tam vương gia, đệ ấy đã cực khổ rất nhiều! Vương phủ này cùng với số tài sản trong đây sẽ là quà cưới của tam vương gia! - Tâm tình thoải mái.
Vậy còn ngũ vương gia, chủ nhân đã có dự định sẽ tặng gì ạ? - A Tịnh thắc mắc.
Tên đó tiền vàng nhiều không đếm xuể, vì hắn là ngũ đệ của ta nên sẽ tặng quà cho Phỉ Lan! - Đằng Cảnh tỏ vẻ hài lòng về quyết định của mình.
Nếu Đằng Khương Phong nghe được câu này chắc cậu ấy sẽ đau lòng lắm.
Bản thân lúc nào cũng lo lắng từng chút