\- Đứng lại. Đừng đi theo ta
Ly Duẫn dừng bước khẽ nói. Bạch Tử Du vẫn cứng đầu theo sát cô.
\- Nàng là nương tử của bản vương. Ta lo cho nàng.
\- Vết cắn nhỏ nhoi ấy không khiến ta chết được. Ngươi đi đi.
\- Tỷ tỷ...
A Uyên nhoài người lên ôm chặt cổ cô. Mắt nha đầu nhoèn nước,sưng đỏ lên vì khóc do quá sợ hãi. Vai cô cũng bất chợt run theo.
Nàng ấy không được khỏe sao? Bạch Tử Du thầm nghĩ. Hay là do độc của bọ cạp đã phát tác.
Không nghĩ quá nhiều,Bạch Tử Du đi nhanh về phía cô,ôm ghì cô vào lòng. Ngực của hắn dần ướt không hiểu lí do vì sao.
Bạch Tử Du khó hiểu buông cô ra. Ly Duẫn khóc. Cô khóc trong im lặng. Vẻ mặt thì tuyệt vọng như kẻ đang đến bên bờ vực của cái chết. Môi cô run run muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
\- A Uyên \- Lục Lương gọi từ đằng sau \- Muội ở đâu?
Ly Duẫn nhất thời buông lỏng tay. A Uyên dễ dàng tiếp đất dưới sự nâng đỡ của Bạch Tử Du. Nha đầu chạy đi một lát , ngoái đầu đứng nhìn hồi lâu rồi lại chạy tiếp.
\- Tỷ tỷ nhất định sẽ không sao. Thúc thúc nói sẽ chăm sóc cho tỷ ấy. A Uyên không được khóc. Khóc thì tỷ tỷ sẽ buồn. Tỷ tỷ cũng khóc.
A Uyên vừa đi vừa nói. Nha đầu cắm cúi tìm đến nơi có tiếng gọi của Lục Lương
\- A Uyên,muội đây rồi. Muội làm ca ca rất lo,có biết không?
\- Muội không sao. Tỷ tỷ rất tốt với muội. Híc. Hì..
A Uyên gãi đầu cười gượng. Lục Lương đau lòng bế nha đầu lên dỗ dành. Dù rất lo cho Ly Duẫn nhưng trước mắt phải đưa A Uyên về phòng trước. Khi nãy hắn nhìn thấy cô rơi nước mắt. Hi vọng là hắn nhìn nhầm.
Quay trở lại chỗ của Bạch Tử Du và Ly Duẫn
Phải mất một khoảng thời gian cô mới có thể bình tĩnh lại. Khóc xong ,mệt,cô thiếp đi trong vòng tay của Bạch Tử Du.
Cô nép vào lòng hắn như một con mèo nhỏ cần sự bao bọc. Khóe mắt cô sưng đỏ. Điều gì đã khiến một nữ nhân ngoan cường ,giết người không ghê tay phải rơi lệ.
\- Nàng khóc. Bản vương rất đau,Ly Nhi. Ta sẽ khiến những người bất kính với nàng phải trả giá. Ngoan ngoãn tỉnh lại và trở về bới bản vương
Bạch Tử Du thì thầm bên tai cô. Hắn đưa cô về thư phòng của Cao Lãng,cẩn thận cho người canh gác và biến mất.
Ở một nơi khác
\- Trương huynh,huynh có thấy không? Vị vương phi ấy thật bá đạo. Nữ