Ly Duẫn tựa người vào thành cửa sổ,đưa tay ra hứng lấy giọt nước đang lay động trên phiến lá. Cô khẽ cười,trông vô cùng thanh thản
\- Vương phi..Người còn yếu. Người muốn làm chuyện gì thì nói chúng nô tỳ. Nếu không Vương tiểu thư sẽ trách phạt chúng thần
Một nha đầu tâm 13\-14 tuổi hoảng hốt chạy đến kéo cô về giường. Ngày hôm qua cô làm hoàng cung Liễu quốc hú hồn một phen. Chẳng còn kè nào dám đắc tội với cô cả.
\- Tuyết Y,muội thế nào rồi?
\- Tỳ nữ bái kiến Vương tiểu thư
\- Được rồi,lui ra ngoài.
Vương Tố Tố khẽ giọng ra lệnh. Căn phòng chỉ còn lại hai người.
Nàng nắm lấy tay cô giơ lên giơ xuống rồi thở phào một cái:
\- Dọa ta chết rồi. Muội đấy,có bệnh thì phải nói cho ta biết
\- Đa tạ tỷ..Tố Tố, xin lỗi..tay tỷ
\- Không sao. Kể cả bàn tay có đứt lìa ta vẫn có khả năng mỗi lại được. Vết thương này không đáng kể
Ly Duẫn khẽ gật đầu. Dáng vẻ có chút đáng thương, thỉnh thoảng lại ngước lên nhìn Vương Tố Tố làm nàng không nhịn được mà bật cười
Tố Tố khoác lấy vai cô kéo cả người đứng dậy:
\- Được rồi. Bạch Tử Du,tướng công của muội không có ở đây dỗ muội đâu. Y và Lương ca còn đang bận nói chuyện với Trương vương. Hôm nay là lễ cầu duyên của Liễu quốc. Chúng ta mặc kệ đám nam nhân cùng nhau xuống phố nào.
\- Tỷ còn ghẹo ta. Ta đâu có yêu thích gì Bạch Tử Du. Ngược lại là tỷ. Cẩn thận Hàm Lục Lương lại bị nữ tử khác nhìn phải
\- Nếu ta nói muội là nữ nhân huynh ấy nhìn trúng thì thế nào?
\- Nhìn thì nhìn. Ta cùng lắm được Hàm Lục Lương nhìn dưới con mắt của một quân cờ mạnh. Ta căn bản không thích nam nhân. Nếu là tỷ thì ta sẽ suy nghĩ lại.
\- Lại dám trêu bổn tiểu thư,nha đầu thối
Vương Tố Tố vừa vung tay giáng xuống thì Ly Duẫn đã nhanh hơn một bước,vượt lên phía trước.
Cô vừa chạy vừa quay lại trêu tức nàng ,cười rất thống khoái :
\- Tỷ muốn làm gì ta? Tỷ muốn làm gì ta? Sao tỷ không làm gì ta?
\- Nha đầu thối,giỏi thì đứng lại cho ta
Vương Tố Tố vượt lên cố gắng túm lấy vạt áo của Ly Duẫn. Cô nghiêng người tránh sang một bên. Suýt soát,hú hồn chim én
\- Tỷ muốn làm gì ta? Tỷ muốn làm gì ta? Sao tỷ không làm gì ta? Aaaaaaaa.
Ly Duẫn cố tình nhắc lại câu nói trước đó một lần nữa. Vương Tố Tố