Phong Khê Thành.
Đúng chín giờ, Phủ Đường bắt đầu mở cửa làm việc.
Hàng vạn người chơi đủ mọi thành phần tập hợp tại Đại quảng trường phía trước đại môn Phủ Đường, chờ xem Quan Phủ luận công ban thưởng.
Ngay từ tối qua, Quan Phủ đã thiết lập rất nhiều bàn đăng ký ở khắp nơi trong thành, để tiếp nhận người chơi đến dâng công.
Người chơi mang thủ cấp địch quân, chiến lợi phẩm, … đến dâng nộp, Quan Phủ sẽ ghi tên vào Công bạ (sổ ghi công).
Vì người chơi tham chiến quá đông, nên Phủ Đường không đủ chỗ để tiếp nhận tất cả mọi người.
Phủ Đường mở cửa.
Chính sự Tổng quản Lâm An thân tự bước ra trước đại môn, hướng về đông đảo anh hùng hào kiệt, lớn tiếng nói :
- Kính cáo chư vị anh hùng hào kiệt.
Chư vị đã cống hiến sức mình trong Man đô chiến dịch, Phủ Đường không quên công lao của chư vị.
Giờ đây sẽ tiến hành lễ phong thưởng cho 100 vị anh hùng có công huân lớn nhất.
Những người còn lại sẽ được lần lượt tưởng thưởng theo thứ tự.
Danh sách được sắp xếp theo nhân danh, hiện đã dán trên các bảng thông báo trong thành.
Chư vị có thể đến xem.
Đưa mắt nhìn quanh toàn trường một lượt, lão lại hắng giọng nói tiếp :
- Thật đáng tiếc, trong chiến dịch lần này, không có vị anh hùng nào lập được công huân trác việt, vì thế Phủ Đường không thể phát đặc thù tưởng lệ.
Các vị đại nhân cũng rất lấy làm tiếc.
Mọi người hiểu ngay lão muốn nói đến chuyện gì, ai nấy liên tưởng đến Kiến Quốc Lệnh, cũng cảm thấy rất đáng tiếc.
Để người chơi thuộc Man tộc trận dinh, theo quan niệm của mọi người là phe bại trận, lại kiến lập quốc gia trước thì thật là mất mặt quần hùng.
Chúng ta đây dù gì cũng đường đường là những người chiến thắng kia mà.
Lão Lâm An im lặng một lúc, đủ thời gian cho mọi người suy tưởng, rồi mới lại nói thêm :
- Thế nhưng, vật phẩm đã định phát ra thì không nên thu hồi, nếu không sẽ là điềm không tốt.
Các vị đại nhân quyết định, không thể xét theo công huân thì có thể xét theo cống hiến.
Đầu giờ chiều nay, sau khi tiến hành phong thưởng cho chư vị anh hùng xong, mời những vị nào có ý định cống hiến tài vật vào trong Phủ Đường đăng ký.
Điều kiện để tham gia : thân giới tối thiếu 1000 kim tệ.
Người nào đề xuất mức cống hiến cao nhất sẽ được tưởng lệ Kiến Quốc Lệnh.
Đây cũng là một hình thức khác của bán đấu giá.
Nhưng thay từ “đấu giá” bằng “cống hiến” cho có vẻ trang trọng hơn.
Những vị long đầu thủ lĩnh các đại bang hội tài đại khí thô thì hoan hỉ trong lòng, chuẩn bị tranh phách, à không, cống hiến.
Đối với bọn họ, tiền là chuyện nhỏ, danh là chuyện lớn.
Hơn nữa, ai nấy cũng đều biết rằng người kiến quốc đầu tiên chắc chắn có đặc thù tưởng lệ.
Còn đối với quảng đại quần chúng, không có đủ tài lực để tham gia, thì cũng rất hứng khởi, bởi đây là cơ hội cho người chơi thuộc phe bọn họ tham gia tranh giành vị trí người kiến quốc đầu tiên, giành lấy danh hiệu Thiên hạ Đệ nhất Tiểu quốc, bởi người chơi có kiến quốc lúc này cũng chỉ là tiểu quốc.
Có điều tiểu quốc dù sao cũng là quốc.
Tuyên bố xong, lão Lâm An lui vào trong, mặc cho cảnh ồn ào náo nhiệt bên ngoài.
Sau đó, một viên văn quan tay cầm quyển trục (ghi danh sách) trịnh trọng bước ra, cao giọng hô :
- Thỉnh chư vị lưu ý.
Thỉnh chư vị lưu ý.
Quần hào dần yên lặng, khí phân dần yên tĩnh.
Viên văn quan mới mở quyển trục, cao giọng đọc :
- Đệ nhất đại công, Linh Sơn gia chủ Chu Linh Sơn, thỉnh tiến lên phía trước.
(Hình Linh Sơn Bang chủ)
Linh Sơn Bang chủ rời hàng, đi lên chỗ ngay trước đại môn, Viên văn quan lại nói :
- Linh Sơn gia chủ trong chiến dịch vừa rồi đã sát tử Man binh 98, dân binh 246, loạn dân 12, hoàn thành nhiệm vụ công chiếm Tây Xương Trấn và hiến Tây Xương Trấn cho Phủ Đường, đồng thời còn dâng nộp chiến lợi phẩm 81 kiện phi chiến lược vật tư.
Chiến dịch công huân đạt 4746 điểm, chiếm đầu Công bạ.
Đặc biệt tưởng lệ “Tướng lệnh”.
Nói xong liền trịnh trọng giao tưởng phẩm cho Linh Sơn Bang chủ.
Đợi gã trang bị xong, viên văn quan lại nói thêm :
- Linh Sơn gia chủ tấn thăng Thiên tướng quân, hàm tùng tam phẩm, được phép thống lĩnh một vệ sĩ binh, được phép tuyển một đoàn sĩ binh làm thân binh.
Những thông tin phụ thêm này khiến quần hào chấn kinh, còn Linh Sơn Bang chủ thì cực kỳ hứng khởi.
Không những thăng lên Thiên tướng quân, hàm tam phẩm, mà còn có hơn trăm thân binh nữa (chính xác là 111 người).
Sau phút hưng phấn, Linh Sơn Bang chủ chợt nghĩ đến một chuyện, liền hỏi :
- Đại nhân.
Thân binh là thế nào ạ ?
Gã đã trở thành Tướng quân rồi, viên văn quan đối gã có phần nhã nhặn hơn, liền giải thích :
- Tướng quân được phép thống lĩnh một vệ sĩ binh tiến hành tác chiến.
Thế nhưng, điều động quân đội là quân quốc trọng sự, không thể tùy tiện.
Quân đội bình thường ở trong Quân doanh, khi có chiến sự mới được điều động.
Còn thân binh là hộ vệ của Tướng quân, có thể tùy ý mang theo đến mọi nơi,