Phong Khê Thành.
Trong Phủ Đường, Giang Phong cùng Giang lão và các gia thần trọng yếu tụ họp trên tầng cao nhất của Lâu các, vừa theo dõi quá trình phong thưởng, vừa bàn bạc công việc.
Giang Phong nghe Vương Đại tướng quân báo cáo tổng kết chiến dịch xong, suy nghĩ giây lát, đoạn hỏi Âu Khang Tử :
- Đối với hiệp nghị vừa ký kết, Man tộc có thành tín hay không ?
Âu Khang Tử vốn là tộc trưởng một vọng tộc ở phương nam, quy mô có phần lớn hơn cả Nguyên tộc của lão Nguyên Phương, đương nhiên so với Dung tộc, Miêu tộc, Hà tộc, … thì vẫn chỉ có thể xem là “tiểu” tộc.
Do trong bộ tộc xảy ra dịch bệnh với quy mô lớn, nên y tìm đến Văn Tổ Thần Miếu cầu viện, và rồi sau một hồi nói chuyện riêng với Giang lão, đã trở thành gia thần của Giang Phong.
Xét năng lực của y, Giang Phong đã cho chuyển chức thành Thuyết khách, và được phái đi đến Man đô bàn sự nghị hòa với Man tộc.
Nghe hỏi, Âu Khang Tử cung kính đáp :
- Trình Đại nhân.
Man tộc trong đang có nội loạn, ngoài đang có chiến tranh, tình huống nguy cấp, nên đối với hiệp nghị tỏ ra rất thành tín.
Thuộc hạ tin rằng, ít nhất trong năm tới bọn họ vẫn còn tuân thủ nghiêm chỉnh hiệp nghị.
Giang Phong gật đầu nói :
- Hay lắm.
Việc giao thiệp với Man tộc sẽ giao cho Âu Khang Tử toàn quyền phụ trách.
Cần nhanh chóng thúc đẩy việc thông thương giữa hai vùng.
Man tộc có nhiều loại khoáng mà chúng ta đang cần.
Âu Khang Tử vâng dạ tuân mệnh.
Giang Phong lại nói với Vương Đại tướng quân :
- Chúng ta đã ký kết hòa ước với Man tộc, vậy nên quân sự chiến lược cần chuyển trọng điểm về phía nam.
Vương Đại tướng quân tán thành :
- Đại nhân nói rất phải.
Nên như vậy.
Âu Khang Tử nói :
- Đại nhân.
Để thuộc hạ phái tộc nhân theo Vương Đại tướng quân làm hướng đạo, mở mang về hướng đất Tượng ở Lĩnh Tây.
Vương Đại tướng quân khen phải, nói :
- Đất Tượng có nhiều ngựa hoang và dị thú, tiện cho việc kiến tạo kỵ binh.
Lão là Tiêu Kỵ Đại tướng quân, vẫn luôn hy vọng có thể thống lĩnh kỵ binh xuất chiến, chỉ có điều lãnh địa mới bước đầu tổ kiến quân đội, mọi thứ vẫn còn thiếu thốn, nên lão chỉ đành chỉ huy bộ binh.
Giang Phong gật đầu đồng ý, đoạn lại nói thêm với lão Lâm An :
- Điều động một vạn dân phu cùng đầy đủ vật tư, đại quân tiến đến đâu, xây đường đi đến đó.
Lão Lâm An cung kính tuân mệnh.
Vương Đại tướng quân lại nói :
- Chiến trường Phần Dương cực kỳ thảm liệt.
Không ngờ lần này Kinh tộc đại quân lại tấn công quyết liệt như thế.
Mà lại càng không ngờ Man tộc quân đội chiến đấu cũng rất kiên cường, đặc biệt là các dân gian thế lực.
Dân gian thế lực là tên gọi chung các bang hội do người chơi thành lập.
Trước đây Vương Đại tướng quân cũng như các NPC tướng sĩ khác vẫn xem thường chiến đấu lực của người chơi, vẫn gọi là “bác hôi binh”.
Nhưng lần này bọn họ phải xem lại cách đánh giá của mình.
Người chơi mà bạo phát lên thì cũng rất đáng sợ nha.
Giang lão vốn tiêu tức linh thông, vuốt râu cười nói :
- Huynh đệ họ Hà cảm thấy đây là cơ hội lập đại công, để củng cố thế lực trong triều nên mới hăng hái như thế.
Vì theo hiệp nghị với Man tộc, Giang Phong không thể can thiệp vào chiến sự ở Phần Dương, do đó cũng không quan tâm lắm đến tình hình chiến trường.
Giang Phong bảo lão Lâm An báo cáo tình hình chính sự.
Mọi sự vẫn bình thường.
Lãnh địa vẫn phát triển ổn định và bền vững.
Khi báo cáo xong, lão Lâm An lại nói thêm :
- Đại nhân.
Phục Hy Thần tượng đã được đưa về đến Nguyên Thành.
Thuộc hạ cũng đã cho khởi công xây dựng Phục Hy Tổ Miếu.
Quá trình thi công hơi lâu, phải mất khoảng ba ngày mới xong.
Giang Phong hơi ngạc nhiên, kiến trúc này chắc hẳn phải có gì đó đặc biệt nên cần phải mất đến ba ngày mới thi công xong.
Chứ các kiến trúc khác, kể cả Văn Tổ Thần Miếu, cũng chỉ mất có vài giờ.
Thời gian thi công kéo dài hơn vài chục lần a.
Giang Phong đặt rất nhiều kỳ vọng khi Tổ Miếu hoàn thành.
Giang Phong trầm ngâm giây lát, đoạn nói :
- Công việc mọi người cứ chiếu phép mà làm.
Ngày mai ta sẽ đến Linh Sơn gặp Đại Tôn Sư bàn chút việc.
Bàn bạc xong xuôi, mọi người ai đi lo việc nấy.
Giang Phong đi kiểm tra ngân khố và sổ sách chi tiêu.
Vấn đề tài chính rất quan trọng, do Giang Phong trực tiếp kiểm soát, và lão Lâm An thay mặt quản lý.
Thấy kim tệ trong ngân khố gia tăng đều đặn và ổn định, chứng tỏ lãnh địa phát triển rất tốt, Giang Phong rất hài lòng.
Thu nhập chủ yếu của lãnh địa là từ Tử Long Các và các dịch vụ du ngoạn ở An Phú Trấn, là các nguồn chi tiêu của người chơi (đừng hy vọng thu tiền của hệ thống).
Sau khi chuyển 1000 kim tệ sang tư nhân tài khoản, rồi trực tiếp chuyển khoản, Giang Phong đăng xuất, thoát khỏi trò chơi.
Cởi bỏ đầu khôi, Giang Phong khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Tuy không trực tiếp chiến đấu, nhưng Man đô chiến dịch cũng khiến Giang Phong cảm thấy hơi mệt mỏi.
Chủ yếu là đầu não hoạt động hơi nhiều, nên cảm thấy nhức đầu.
Dù sao thì mọi sự cũng thành công mỹ mãn.
Giang Phong tự thưởng cho mình bằng cách hưởng thụ chút ít.
Đến khi tinh thần đã thoải mái, Giang Phong mới chợt nhớ lại rằng mình có