Đông Việt là vùng duyên hải phía đông, thường được gọi là “Các lãnh địa Đông Việt Thập tam tộc”, trên thực tế có vô số tiểu bộ tộc phân bố khắp nơi, từ mạn nam sông Giang cho đến tận biên giới Nam Việt, chỉ vì có 13 bộ tộc lớn chiếm vị trí chủ đạo, là đại chư hầu của Kinh triều, nên mới được gọi chung là Đông Việt Thập tam tộc.
Các tiểu bộ tộc ở đây, có NPC bộ tộc, mà cũng có các bộ tộc của người chơi, nhiều không sao kể siết.
Có bộ tộc lập quốc tự trị, nhưng cũng có bộ tộc phụ thuộc vào các bộ tộc lớn hơn, tầm cầu bảo hộ.
Tình hình hỗn loạn vô cùng.
Lãnh địa của Tùng Bình gia tộc nằm ở trung bộ Đông Việt, có một mặt giáp biển, nằm bên bờ một vịnh nhỏ, có thể xây dựng thành hải cảng trong tương lai, vị trí cũng khá đắc địa.
Lãnh địa đã kiến quốc.
Quốc danh là Thiên Diệp, do Akihiro làm quốc chủ.
Tuy xưng là quốc, nhưng Tùng Bình lãnh địa rất nhỏ, chỉ là một tiểu trấn với hơn nghìn NPC cư dân, và khoảng 60 người chơi, chiếm diện tích 100 dặm vuông (10x10 dặm, tức 4x4 kilômét), chỉ là phụ dung quốc chứ chưa thành được chư hầu quốc.
Lãnh thổ của Thiên Diệp quốc hiện chỉ có Thiên Diệp trấn và các vùng đất ngoại vi bao quanh nó.
Giang Phong theo bọn Akihiro đến làm khách ở Thiên Diệp quốc.
Trong lần tranh đoạt bảo tàng ở Vũ Di Sơn, bọn họ chiếm hữu được vài kiện trang bị, trong đó có 1 kiện hoàng kim trang bị, chiếm ước hơn 1/3 giá trị bảo tàng.
Do đó cả bọn đều hưng phấn, thỉnh Giang Phong đến lãnh địa làm khách, tăng gia cảm tình.
Sau cuộc tranh bảo, nhờ vào phù chú mà chiếm được thượng phong, giành được đại bộ phận bảo tàng (gần 2/3 số bảo vật còn lại do hơn chục thế lực phân chia), bọn họ càng thâm khắc nhận thức thực lực của Giang Phong – thâm sâu khó lường, bất khả vi địch.
Thiên Diệp trấn, tuy nằm ở vị trí khá tốt, thuận lợi phát triển trong tương lai, nhưng hiện tại không hề mang lại chút ưu thế nào cho cư dân bản trấn.
Nếu nằm cạnh sông hồ thì còn có thể phát triển ngư nghiệp, đánh bắt cá dùng làm thức ăn.
Nhưng chỉ với quy mô của tiểu trấn, ngư dân không thể nào ra biển đánh bắt cá được, lại do nằm cạnh bờ biển nên nông nghiệp rất kém phát triển.
Lương thực mà cư dân trong trấn sử dụng hầu như đều được mua từ nơi khác, rồi vận chuyển đến đây.
Hơn nữa, Thiên Diệp trấn bị các lãnh địa khác bao quanh, đường thông thương với nội địa hoàn toàn bị các lãnh địa phụ cận khống chế, có thể bị cắt đứt bất cứ lúc nào.
Nếu quan hệ với các thế lực trong vùng trở nên xấu đi, Thiên Diệp trấn sẽ hoàn toàn bị cô lập.
Có lẽ vì vậy mà trong trấn tích trữ rất nhiều lương thực, và duy trì một lực lượng quân sự khá đông đảo.
Tiểu trấn chỉ có thể chiêu mộ dân binh và sĩ binh.
Thiên Diệp trấn chỉ chiêu mộ toàn là sĩ binh, tổng quân số lên đến 400, chiếm đến hơn 1/3 tổng dân số của bản trấn, các chức vụ đội trưởng, thống lĩnh do những người chơi có quan chức đảm nhiệm.
Như vậy, với tỷ lệ quân dân vượt quá 1 : 2, Thiên Diệp trấn có thể xem là quân sự trọng trấn, thu nhập không có gì đáng kể, hoàn toàn do bọn Akihiro xuất tiền duy trì.
Giang Phong đối bọn Akihiro không có cảm tình gì nhiều, nên cũng không mấy quan tâm đến tình hình của Thiên Diệp trấn, chỉ theo Mizu du ngoạn quanh vùng.
Do biết Giang Phong thích du ngoạn, Mizu tự nguyện làm hướng dẫn viên.
Tại đây, nhóm của Giang Phong tăng thêm hai thành viên nữa : Nori và Masashi, bạn thân của Mizu.
Cả ba đều là fan của Giang Phong và là thành viên tích cực của “Thiếu Quân Ái Mộ Hội”, nên luôn tạo cơ hội để thân cận Giang Phong.
Hôm nay, bọn Giang Phong đi săn trên một ngọn núi trong vùng, đi săn chứ không phải sát quái luyện cấp.
Giang Phong, Mizu, Nori và Masashi mỗi người sử dụng một cây cung, đương nhiên là bảo cung, vốn là vũ khí tùy thân của Thần Miếu Cấm vệ, bọn Giang Phong lấy dùng tạm.
Bốn người truy đuổi dã thú, dùng cung tên để săn bắn, chủ yếu là vui chơi giải trí, chứ phổ thông quái chẳng mang lại cho Giang Phong bao nhiêu kinh nghiệm trị.
Sau khi thám hiểm Thúy Vi địa cung, sát tử Thạch Tượng Thần, Giang Phong được thêm gần 7 triệu kinh nghiệm trị, thăng lên đến cấp 59.
Sau đó đến trận chiến ở bến An Phong, đại quân của Giang Phong tiêu diệt hơn 4 vạn rưỡi Bắc quân, trong đó có gần 2 vạn kỵ binh (cả kỵ sĩ và chiến mã đều cho kinh nghiệm), cung cấp cho Giang Phong hơn 20 triệu kinh nghiệm trị nữa.
Tiếp đó là các chiến dịch ở Dĩnh Xuyên.
Hiện giờ Giang Phong đã đạt cấp 67, muốn thăng lên cấp 68, cần phải có 4.255.000 kinh nghiệm trị, không phải sát phổ thông quái mà có được, còn sát siêu quái hay BOSS, bọn Mizu có thể gặp nguy hiểm.
Hơn nữa, dù có thăng cấp, đối “thần giai” cũng không có tác dụng gì nhiều.
Hạ vị thần 40 cấp vẫn mạnh hơn phàm nhân 80 cấp.
Giống như ở Thúy Vi địa cung, Bán thần quái mạnh hơn Thạch tượng Nguyên soái 65 cấp vậy.
Vận động một hồi, bọn Giang Phong dừng chân trên một dốc