Lại nói, sau khi ra lệnh ‘tiễn khách’, mặc cho sự phẫn nộ của gã quý tử chủ tịch Tập đoàn Tân Sáng Alpha, Giang Phong chỉ cười lạnh, quay trở lại văn phòng, tiếp tục nhấm nháp chung trà, xem như không có chuyện gì xảy ra.
Giang Phong không phải là người nông nổi, mỗi hành động đều có tính toán, có lợi thì mới làm.
Chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn khi nãy, Giang Phong đã quyết định xong phương án giải quyết Tập đoàn Tân Sáng Alpha, nên lúc này mới có thể yên yên ổn ổn, ung dung tiêu sái mà ngồi uống trà.
Lát sau, Lý Minh và Chu Thành song song đi lên, dáng vẻ đầy lo âu.
Hai gã tuy rất bất mãn gã ‘thiếu gia’ kia, dẫn đến ghét cả Tập đoàn Tân Sáng Alpha, nhưng cũng rất lo lắng trước quyết định của Giang Phong.
Đúng ra mà nói thì hai gã đều rất sửng sốt khi thấy Giang Phong quyết định như vậy.
Chu Thanh lo lắng nói :
- Anh … Làm thế có nên không ? Dù gì Tân Sáng Alpha cũng là một Tập đoàn lớn.
Xung đột với bọn họ chúng ta cũng không có lợi gì nha.
Giang Phong đưa mắt nhìn hai người họ, tủm tỉm cười nói :
- Tập đoàn Tân Sáng Alpha tổng giá trị chỉ có chưa đến một nghìn tỷ đồng, thậm chí đó chỉ là giá trị ảo trên thị trường giao dịch chứng khoán, vốn thực tế chẳng có bao nhiêu, chỉ là một tiểu doanh nghiệp.
Giải quyết nó không vấn đề gì.
Hai người cũng nên chuẩn bị phương án tiếp thu nó đi là vừa.
Cả hai giật mình thảng thốt :
- Sao ạ ? Ý anh là …
Giang Phong mỉm cười nói :
- Ta đã bảo nó không xứng đáng tồn tại nữa, tất nhiên nó không có lý do để tiếp tục tồn tại.
Chu Thanh ấp úng hỏi :
- Anh định mua lại ?
Giang Phong lắc đầu :
- Không.
Mua lại làm gì ? Phí tiền vô ích.
Các cậu chuẩn bị tiếp thu những nhân viên có năng lực của nó, đặc biệt là trong lĩnh vực phần mềm, một khi nó diện lâm phá sản.
Sớm chuẩn bị đi.
Kẻo đến lúc đó lại trở tay không kịp.
Đối với Giang Phong, các doanh nghiệp hoạt động trong lĩnh vực công nghệ cao chỉ có nhân tài là đáng giá, còn các xác doanh nghiệp trong mắt Giang Phong không có giá trị gì đáng kể.
Không giống như các doanh nghiệp hoạt động trong lĩnh vực hàng tiêu dùng, thương hiệu đặc biệt quan trọng.
Các doanh nghiệp công nghệ cao, đặc biệt là doanh nghiệp phần mềm, nghiệp vụ chủ yếu là gia công cho các đối tác ở nước ngoài, quan hệ trọng yếu hơn thương hiệu (thật ra thì hàng gia công chẳng bao giờ có thương hiệu).
Chỉ cần xem thử có bao nhiêu phần mềm thông dụng ở Việt Nam có thương hiệu Việt thì đủ biết.
Chu Thanh cũng chưa thật yên tâm, cố hỏi thêm :
- Anh có thể cho bọn em biết anh định làm gì không ?
Giang Phong mỉm cười nói :
- Nghe nói Tân Sáng Alpha có nghiệp vụ chủ yếu là gia công cho các đối tác ở Mỹ, Nhật, và làm đại lý cho các sản phẩm của họ ở Việt Nam, dựa vào đó mà Tập đoàn phát triển rất nhanh.
Nhiệm vụ của cậu là cho người điều tra xem đối tác của nó gồm những doanh nghiệp nào, nghiệp vụ chủ yếu là gì, càng chi tiết càng tốt.
Chu Thanh cả kinh, hỏi :
- Anh định tranh hợp đồng với bọn họ.
Chúng ta có tranh lại không ? Tân Sáng Alpha là một Tập đoàn lớn à nha.
Gần trăm doanh nghiệp của chúng ta tổng hợp lại còn chưa bằng một phần nhỏ của họ nữa là !
Giang Phong cười nói :
- Cậu đừng nhìn vào giá trị ảo của nó trên thị trường giao dịch chứng khoán.
Đó chỉ là giá trị kỳ vọng.
Năng lực thật sự của nó không cao như thế đâu.
Nếu chỉ tính riêng lĩnh vực phần mềm, tổng hợp năng lực các doanh nghiệp của chúng ta chắc chắn không thua bọn họ.
Chu Thanh nói :
- Dù thật sự như thế đi nữa, vậy còn các lĩnh vực khác thì sao ?
Giang Phong mỉm cười nói :
- Ta không tin rằng toàn thể các doanh nghiệp cùng lĩnh vực với bọn họ ở Việt Nam lại không thể tranh được với bọn họ.
Phần nào chúng ta tranh được thì cứ tranh.
Phần nào không đủ khả năng thì nhường lại cho người khác.
Chu Thanh nghe nói mà cứ như đang ở trên mây, ngơ ngác hỏi :
- Ý anh là …
Giang Phong nói :
- Ta có quan hệ với nhiều thế lực ở Âu Mỹ, Nhật Bản, … Ta chỉ cần đánh tiếng bảo các doanh nghiệp của họ đừng hợp tác với Tân Sáng Alpha nữa.
Không có người hợp tác, không tìm được hợp đồng, nó chỉ còn nước phá sản mà thôi.
Đương nhiên, khi cần thiết cũng có thể sử dụng những thủ đoạn không chính quy, nhưng hợp pháp.
Chu Thanh gần như hết còn cảm giác kinh ngạc nữa, chỉ lẩm bẩm :
- Có những thủ đoạn như thế nữa sao ?
Giang Phong mỉm cười nói :
- Cậu là luật sư mà không biết à ?
Nói đến luật pháp thì chính là sở trường của Chu Thanh, cậu ta ngẫm nghĩ giây lát, đoạn hỏi :
- Ý anh muốn nói đến những kẽ hở của luật pháp ?
Giang Phong mỉm cười :
- Không phải.
Ta