Màn đêm buông xuống, Giang Phong đứng tại bãi cỏ trước Nghênh Phong Các, hai tay chắp sau lưng, ánh mắt ngước nhìn về phía tinh không, thần thái thanh thản thoải mái.
Bầu trời đêm không trăng, vạn ánh tinh quang lấp lánh tạo nên dải tinh hà tráng lệ.
Đứng phía sau Giang Phong là Lương Tuấn Long.
Cậu ta nguyên bản là cảnh vệ được phái đến bảo vệ Giang Phong, nhưng rồi dần dần đã trở thành tư nhân trợ lý.
Chỉ có Triệu Anh Khoa là vẫn còn giữ đúng chức trách bổn phận của mình.
Chỉ là nhìn thấy Giang Phong thần thái ung dung thoải mái như thế, có vẻ chẳng xem sự việc mà Lương Tuấn Long nhận thấy rất quan trọng vào đâu cả, Lương Tuấn Long không nhịn được, buột miệng hỏi :
- Anh ơi ! Việc này nên xử lý thế nào ạ ?
Giang Phong quay lại nhìn Lương Tuấn Long một lượt, mỉm cười hỏi :
- Cậu nhận thấy nên xử lý thế nào cho phải ?
Lương Tuấn Long cười khổ nói :
- Chiếu lệ thì tự nhiên tăng cường điều tra, nhất võng đả tẫn, toàn diện xử lý, không để sót một ai, nói theo người xưa thì mãn môn tru diệt, kê khuyển bất lưu.
Giang Phong mỉm cười hỏi :
- Vậy còn đến đây hỏi ta làm chi ? Chẳng lẽ lần này làm thế không ổn hay sao ?
Lương Tuấn Long nói :
- Làm thế không ổn thật đấy ạ ! Đối tượng lần này ngoài tư doanh còn có quốc doanh nữa, công tư liên hợp đối phó chúng ta, mà bọn họ còn có người chống lưng nữa.
Ô dù khá to.
Bọn em thấy nên để anh quyết định cách xử lý.
Giang Phong ngẫm nghĩ giây lát, hỏi :
- Ô dù to không thành vấn đề.
Quan trọng là trong hệ thống hay ngoài hệ thống ?
Lương Tuấn Long nói :
- Ngoài hệ thống ạ.
Nếu là các anh em trong hệ thống tất nhiên không bao giờ sinh sự thị phi như thế.
Trong hệ thống tức là chỉ những người trong thể hệ của bọn Lương Tuấn Long.
Nếu là người ngoài hệ thống, địa vị cao thế nào, đối Giang Phong cũng không thành vấn đề, vẫn có cách xử lý thích hợp.
Giang Phong mỉm cười nói :
- Được rồi.
Trước giờ chúng ta phụng hành tôn chỉ : nước sông không phạm nước giếng, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là chúng ta có thể bỏ qua cho những kẻ dám nhắm vào chúng ta mà sinh sự.
Bọn chúng đã liên kết lại đối phó chúng ta, thì chúng ta cũng có thể liên kết với các đồng minh của chúng ta đối phó bọn chúng.
Thử xem đồng minh của ai có trọng lượng hơn ?
Lương Tuấn Long hỏi :
- Ý anh muốn nói là chiếu lệ xử lý ? Bất quá theo điều tra của bọn em, kẻ đứng sau bọn chúng không chỉ có một người, có kẻ ở trong này, mà cũng có kẻ ở ngoài ấy.
Chứ nếu chỉ có bọn chúng thì em đã sớm xử lý rồi.
Xem sự việc lần này, chắc chắn là những kẻ đứng sau đó đã cố ý chỉ đạo bọn chúng làm như thế.
Giang Phong hỏi :
- Điều đó cũng chẳng có vấn đề gì nha.
Cứ chiếu lệ hành sự.
Cậu còn lo ngại điều chi chứ ?
Lương Tuấn Long nói :
- Em sợ ảnh hưởng đến công việc sau này.
Dù gì thì chúng ta vẫn còn làm ăn lâu dài, nháo cương quá cũng không ổn ạ.
Em sợ thái độ của các vị ở trên đối với chúng ta không hay.
Giang Phong nói :
- Ta chỉ quan tâm thái độ của các vị ở trong hệ thống mà thôi, còn ngoài hệ thống thì không cần quan tâm làm gì.
Miễn sao chúng ta không làm điều gì phạm pháp, bọn họ có muốn làm khó chúng ta cũng cần phải cân nhắc hậu quả.
Chúng ta không phải là bình dân bách tính.
Thấy Lương Tuấn Long ra chiều suy nghĩ, Giang Phong lại nói tiếp :
- Cậu cũng quá đề cao địa vị và năng lực của bọn họ rồi đấy.
Qua những lần thanh lý trước đây, những vị có năng lực không dễ gì mạo muội xúc động đến chúng ta đâu.
Những kẻ mạo đầu đó chỉ là ở biên duyên mà thôi, có thanh lý cũng vô quan đại cục.
Cậu cứ chiếu theo lần xử lý vụ việc Tân Sáng Alpha mà làm.
Lương Tuấn Long gật đầu nói :
- Vâng ạ.
Em biết phải làm thế nào rồi.
Từ lúc theo Giang Phong làm việc, Lương Tuấn Long đã không còn ‘thuần khiết’ như trước kia nữa.
Giang Phong muốn ‘giết gà dọa khỉ’, cậu ta tự nhiên biết cách sắp xếp sao cho thỏa đáng.
Không cần làm gì phi pháp, chỉ khéo léo tận dụng luật pháp mà thôi, tối đa thì lách luật một chút, cũng không phải là vấn đề gì lớn.
Lách luật cũng không phải là phạm luật.
Nếu không đã không xuất hiện nghề luật sư.
Giây lát, Lương Tuấn Long lại nói tiếp :
- Việc xây dựng khu công nghiệp, bọn em với phía tỉnh đã thương lượng xong rồi, dự án đã hoàn tất, chỉ còn chờ anh phê duyệt nữa là đã có thể tiến hành.
Giang Phong khẽ gật đầu nói :
- Dự án đó ta đã xem rồi, không có vấn đề gì, chỉ có điều quy mô hơi lớn, đến 500 hécta.
Có thích hợp không ?
Lương Tuấn Long nói :
- Bọn họ định tận dụng thanh vọng của