Sau khi ăn tối, Giang Phong bắt đầu chỉnh hợp lại những thông tin cần biết, để có kế hoạch thích hợp cho các hoạt động sắp tới.
Đối với những thông tin trong ‘Vương Mệnh’, Lý Minh phụ trách thu thập và báo cáo lại với Giang Phong.
Bọn Lương Tuấn Long, Chu Thanh phụ trách các sản nghiệp của Giang Phong bên ngoài.
Còn Lý Minh chuyên trách kinh doanh trong game.
Ngoài ra, về mặt chơi game, trong bọn họ chỉ có Lý Minh đáng kể là tư thâm nhân sĩ.
Ngay cả Giang Phong cũng chỉ là tiểu bạch, không có thâm niên chơi game, chỉ mới chơi mà thôi.
Và do tính chất công việc, Lý Minh thu thập thông tin về game thuận tiện hơn bọn Giang Phong nhiều.
Vấn đề Giang Phong quan tâm là tình hình chiến sự giữa các đại thế lực của người chơi trong game với nhau.
Có chiến sự thì Giang Phong mới có thể thu được nhiều tiền.
Thần Thánh quốc của Giang Phong là nguồn cung cấp vật tư chiến tranh quan trọng cho các thế lực của người chơi.
Ở trong game, Giang Phong chỉ có thể tiếp xúc với các thông tin thượng tầng, tức là từ các tôn chủ quốc, các đại môn phái; còn thông tin từ người chơi thì rất ít.
Do đó Lý Minh mới phải phụ trách thu thập thông tin cho Giang Phong.
Hiện tại, nhiều tiểu quốc của người chơi đã phát triển đến mức hầu quốc, thậm chí một số đã đạt đến mức độ công quốc, đã có thể xem là “đại” quốc.
Trong game, vương quốc và công quốc được xem là đại hình quốc gia; hầu quốc và bá quốc là trung hình quốc gia; tử quốc và nam quốc là tiểu hình quốc gia; dưới nữa là phụ dung quốc, tức vi hình quốc gia, quá nhỏ, không đáng kể.
Theo thống kê của Lý Minh, hiện có 3 công quốc lớn là Hán quốc ở lưu vực Hán thủy, Đại Sở quốc ở thượng nguồn Hoài thủy, và Linh Sơn quốc ở lưu vực Chiết Giang.
Trong đó Hán quốc ở phía tây nam Hán – Hoài lĩnh địa, còn Đại Sở quốc thì ở phía đông bắc.
Hai đại công quốc này đang trong tình trạng chiến tranh, hầu thống nhất khu vực Hán – Hoài, để phát triển thành vương quốc.
Chỉ cần tiêu diệt được đối thủ, thôn tính được quốc thổ của đối phương là sẽ đủ điều kiện về diện tích để trở thành vương quốc.
Những điều kiện khác thì không quá khó để hoàn thành, chỉ riêng điều kiện về lĩnh thổ là hơi phiền, bởi đất đai chỉ có bao nhiêu đó thôi, phải thôn tính lân bang mới mở mang được quốc thổ.
Riêng Linh Sơn quốc ở khu vực Đông Việt, tuy cũng thôn tính dần các tiểu quốc lân cận, nhưng không thường xuyên nổ ra đại hình chiến sự, chủ trương hòa bình phát triển, lặng lẽ phát tài.
Bọn họ cũng là một trong những nguồn cung cấp vật tư chiến tranh cho các thế lực khác, chỉ không có quy mô bằng Thần Thánh quốc của Giang Phong mà thôi.
Ngoài ra, ở khu vực Đông Việt không chỉ có Linh Sơn quốc nhất gia độc đại.
Hoa Hoa quốc ở phía nam cũng là một đại thế lực, liên kết với những tiểu thế lực khác xung quanh cùng Linh Sơn quốc phân đình kháng lễ.
Do đó, thế lực của Linh Sơn quốc bị hạn chế ở phía bắc Chiết Giang.
Còn bên kia sông thì bách hoa tranh minh.
Giang Phong không quan tâm lắm tin tức về Đông Việt, bởi nơi đó được xem là vùng ảnh hưởng của Kinh triều, không thể nào phát sinh đại chiến loạn được.
Chỉ có Hán – Hoài lĩnh địa là khu vực “tam bất quản”; Kinh triều, Bắc triều và Đông Hải Liên minh kiềm chế nhau (Viêm triều quá yếu, từ sau “Bình Nguyên chiến dịch” thường bị tự động bỏ qua), nên đã trở thành thiên hạ của người chơi, cũng là nơi loạn lạc thường xuyên và khốc liệt nhất.
Do vậy, Giang Phong cũng quan tâm nơi đó nhất.
Khách hàng là thượng đế mà.
Phải hiểu rõ tình hình, hiểu rõ nhu cầu của bọn họ thì việc làm ăn mới hiệu quả được.
Giang Phong đang mở mang sản nghiệp bên ngoài, nên cần rất nhiều hiện kim.
Giang Phong xem qua tiến trình phát triển của Hán quốc và Đại Sở quốc, nhận thấy bọn họ phát triển rất nhanh, quốc thổ mở rộng chủ yếu bằng chiến tranh, thôn tín lân bang, diệt quốc vô số.
Trên lĩnh thổ hiện tại của bọn họ, trước đây từng tồn tại hàng trăm tiểu quốc lớn nhỏ, và rồi lần lượt bị Hán quốc và Đại Sở quốc chinh phục.
Giang Phong còn nhìn thấy phía sau hai nước đó có bóng dáng của các đại thế lực, đại tài đoàn.
Ở hai nước đó, quyền lực không hoàn toàn nằm trong tay quốc quân, mà do một hội đồng lĩnh đạo chi phối, hai vị quốc quân chỉ là chủ tịch hội đồng, không có nhiều quyền lực.
Nghiên cứu một hồi, Giang Phong cau mày hỏi Lý Minh :
- Ở đây chỉ có tư liệu về quá trình phát triển của bọn họ thôi.
Còn chỗ dựa của bọn họ thì thế nào ? Trong game và cả bên ngoài.
Chẳng lẽ không có chút thông tin nào ư ?
Lý Minh nghĩ ngợi hồi lâu, rồi mới nói :
- Thưa anh.
Ở trong game, nghe đồn Hán quốc có ít nhiều liên hệ với Bắc triều, còn Đại Sở quốc thì được Đông Hải liên minh hậu thuẫn.
Chỉ có điều