Sau khi thu được hơn 4000 kim tệ, Giang Phong vô cùng hoan hỉ.
Nhưng chợt nghĩ đến một chuyện, Giang Phong lại thở dài, nói :
- Lão ca.
Tối qua ở An Phú Trấn diễn ra một trận kịch chiến vô cùng thảm liệt, làm náo động cả trấn, nếu như không nhờ có Giang lão tiên sinh xuất thủ, quan quân khó mà trấn áp được.
Quân đội ở An Phú Trấn yếu quá.
Lão ca có thể giúp đệ chiêu mộ thêm binh sĩ không ?
Lão Tổng trấn gật đầu đồng cảm :
- Phải đó.
Bọn bạo dân này rất ưa sinh sự.
Bản thành có hơn 3000 binh sĩ mà giữ gìn trật tự còn có vẻ cật lực.
Ta định ít hôm nữa sẽ tăng quân đội lên 5000.
Huynh đệ chiêu mộ thêm binh sĩ cũng phải.
Đoạn lão đưa cho Giang Phong một thanh lệnh bài có khắc 4 chữ “Lục Hoa quân lệnh”, nói :
- Huynh đệ mang nó đến Giáo trường mà chiêu mộ binh sĩ.
Bản thành hiện là châu thành, có thể chiêu mộ cao nhất là thống lĩnh.
Có lệnh bài này, chi phí chiêu mộ là giá gốc, do đó huynh đệ sẽ không được giảm 8% đâu đấy.
Quân đội trong “Vương Mệnh” phân thành tuần đinh, dân binh, sĩ binh, đội trưởng, thống lĩnh, tướng quân, đại tướng quân, nguyên soái, đại nguyên soái.
Theo quy định, Hương chỉ có thể chiêu mộ tuần đinh, có vài dân binh chỉ huy.
Tiểu trấn có thể chiêu mộ dân binh, có vài sĩ binh làm chỉ huy.
Hương trấn có thể chiêu mộ sĩ binh, có vài đội trưởng chỉ huy.
Đại trấn chiêu mộ được đến đội trưởng, có vài thống lĩnh chỉ huy.
Châu thành có thể chiêu mộ thống lĩnh, có vài tướng quân chỉ huy, …
Chiêu mộ binh sĩ tốn rất nhiều tiền.
Được tính giá gốc là tuyệt quá rồi.
Giang Phong nhận lệnh bài, gật đầu nói :
- Đệ đi ngay nhé.
Việc đấu giá nhờ lão ca trông coi giúp cho.
Lão Tổng trấn nói :
- Được rồi.
Huynh đệ nếu có việc gì gấp thì có thể về trấn ngay cũng được.
Việc ở đây để ta lo liệu cho, không xảy ra chuyện gì đâu.
Khi xong rồi ta sẽ chuyển tiền ngay cho huynh đệ.
Nhưng nhớ là chiều nay chúng ta khởi công xây dựng tế miếu đấy nhé.
- Vâng.
Để đệ hồi trấn điều động tế tự lên đây, và chuẩn bị một số đặc thù vật liệu, rồi mới có thể khởi công được.
Đặc thù vật liệu mà Giang Phong nói chính là tinh thiết, tinh đồng, … phải luyện chế mới có.
Do đó chỉ có Giang Phong mới có thể xây dựng được những đặc thù kiến trúc này.
Nói xong, Giang Phong rời Phủ Đường, đi đến Giáo trường chiêu mộ binh sĩ.
Lúc này, ở đại quảng trường đã bắt đầu loạt đấu giá thứ hai, gồm các loại bạch ngân trang bị.
Đầu tiên là bộ ba nón – áo – giày mà mọi người rất quen thuộc.
- Chư vị.
Tiếp theo đây là những trang bị chỉ thích hợp với chư vi phiêu phiêu công tử, anh tư tiêu sái, tuấn tú phong lưu.
Trang bị lên, đã tuấn tú sẽ càng thêm tuấn tú, sẽ càng nổi bật khí chất phi phàm.
Vâng.
Tiếp theo chính là bộ ba bạch ngân trang bị : Tử Kim Quan – Thiên Tàm Y – Lưu Vân Hài.
Giá khởi điểm 30 kim tệ.
Mỗi lần tăng giá không được ít hơn 1 kim tệ.
Bắt đầu.
- 50 kim tệ.
- 80 kim tệ.
- 100 kim tệ
…
Bộ ba này đã được nhiều người nhắm đến rất lâu rồi, do đó khi lão sư gia vừa hô bắt đầu là mọi người lập tức báo giá.
Cạnh tranh cũng rất khích liệt.
- 300 kim tệ.
- 400 kim tệ.
Một bộ ba kiện trang bị giá 400 kim tệ đã là rất cao, nhưng sau lượt đấu giá danh ngạch gia nhập Phi Điểu Hội, mọi người thấy cũng bình thường, không còn ngạc nhiên sửng sốt nữa.
Người có tiền phải khác.
Thấy không ai báo giá cao hơn, lão sư gia liền hô :
- Có ai báo giá cao hơn không ? 400 kim tệ lần thứ nhất.
- 400 kim tệ lần thứ hai.
Còn ai báo giá cao hơn không ?
- 400 kim tệ lần …
- 401 kim tệ.
Lần này toàn trường hoa nhiên.
Không phải vì báo giá cao, mà vì chỉ gia có 1 kim tệ, mức thấp nhất.
Nhiều người còn nhìn về hướng báo giá với ánh mắt xem thường.
- Hứ, 410 kim tệ.
- 411 kim tệ.
- Thật quá đáng mà.
Định chọc giận ta phải không.
Hứ.
420 kim tệ.
Toàn trường lại yên ắng giây lát, không ai báo giá nữa, lão sư gia đành lên tiếng :
- 420 kim tệ lần thứ nhất.
Có ai báo giá cao hơn không ?
- 420 kim tệ lần thứ hai.
Có ai báo giá cao hơn nữa không ?
- 420 kim tệ lần … thứ … ba.
Đấu giá thành công.
Lần này tuy lão có kéo dài giọng, nhưng cũng không ai báo giá.
Cuối cùng một người chơi ở bao gian trên Bách Hoa Lâu đã mua được với giá 420 kim tệ.
Đến