Lại nói, Giang Phong xong công việc ở Phủ Đường, liền cùng Vương Đại tướng quân sang quân doanh chiêu mộ binh sĩ.
Ngoài hai vệ binh, Giang Phong còn tuyển thêm 50 thống lĩnh, để làm dự bị cho Thần Miếu Cấm vệ.
Giang Phong cũng không quên lấy thêm 5 vị sư gia để về đào tạo làm văn quan, giúp việc cho lão Lâm An.
Còn quản gia, khi An Phú Trấn thăng cấp lên Đại trấn là có thể tự thuê.
Để Vương Đại tướng quân ở lại Lục Hoa Thành luyện binh, lệnh cho số thống lĩnh mới tuyển mộ hộ tống 5 vị sư gia về AN Phú Trấn, rồi sau đó Giang Phong đến chỗ bọn Linh Sơn Bang và Hồng Anh Hội.
Bọn họ đang rất nóng lòng về thôn, nên vừa thấy Giang Phong liền hỏi ngay :
- Viện trưởng đại nhân.
Không biết công việc xong chưa ?
- Viện trưởng đại nhân.
Khi nào chúng ta mới có thể lên đường ?
Giang Phong không đáp ngay mà hỏi :
- Từ đây đến đó bao xa ?
- Viện trưởng đại nhân.
Từ đây đến Hồng An thôn chỉ khoảng 20 dặm đường.
- Viện trưởng đại nhân.
Linh Sơn thôn chỉ cách thành có 15 dặm.
Giang Phong nói :
- Vậy đến Linh Sơn thôn trước.
Quyết định hành trình, Giang Phong đến tế miếu tuyển lấy 4 vị tế tự theo cùng, rồi xa mã lên đường.
Cấm vệ cưỡi ngựa, còn tế tự, thợ mộc thì đi mã xa.
Đường không quá xa, chỉ đi chưa đến 20 phút là đến nơi.
Bọn hào khách đẳng cấp cũng khá cao, tốc độ không tệ lắm, chạy bộ hết tốc lực cũng theo kịp xa mã.
Giữa đoàn xa mã, bọn họ chạy bộ bên cạnh, càng khiến ý muốn học kỵ thuật trỗi dậy bất khả thu thập.
Linh Sơn thôn.
Hoàn cảnh cũng không khác gì các tân thủ thôn.
Toàn thôn chỉ có sáu nóc nhà, ngoài ra còn có thêm một tòa Dược điếm, một Tiệm tạp hóa, và Thôn trưởng thất.
Nhờ có Dược điếm mà thôn dân mới cẩm cự được đến giờ.
Giang Phong phái tế tự đến Dược điếm tiến hành chữa trị cho thôn dân, rồi đến thợ mộc được lệnh xây dựng tế miếu.
Sau khi phân phó xong hết, Giang Phong mới quan sát toàn thôn.
Linh Sơn thôn quá nhỏ đi, đứng ở giữa thôn nhìn qua một lượt là đã có thể quan sát hết.
Nhìn gã Bang chủ Linh Sơn Bang đang đứng cạnh đó, Giang Phong hỏi :
- Toàn thôn dân số bao nhiêu, sao vắng vẻ thế ?
Gã đáp :
- Viện trưởng đại nhân.
Dân số tăng trưởng chậm quá đi.
Trải qua một thời gian cố gắng không ngừng, vậy mà dân số toàn thôn chỉ mới có 22 người.
Hội chủ Hồng Anh Hội đang có mặt liền xen lời :
- Vậy mà còn than van gì nữa.
Bản thôn dân số chỉ mới có 18 người.
Giang Phong mỉm cười, nói :
- Muốn tăng dân số thật nhanh cũng không khó lắm.
Nhiều thì hơi phiền một chút chừng trăm người trở lại thì không thành vấn đề.
Cả hai người đều giật mình, hỏi ngay :
- Làm thế nào vậy Viện trưởng đại nhân ?
Giang Phong nói :
- Binh sĩ cũng được tính vào dân số.
Chỉ cần các ngươi chiêu mộ binh sĩ là dân số sẽ tăng lên ngay.
Chỉ có điều nếu thế thì tỉ lệ quân dân sẽ quá lớn, tuy có thể đảm bảo an toàn cho lãnh địa, nhưng sản xuất không đáp ứng đủ chi tiêu, bội chi là điều tất nhiên.
Bọn họ chỉ nghe đến tuyển mộ binh sĩ mà không để tâm đến chuyện bội chi.
Đối với đại bang hội, tiền bạc không là vấn đề lớn.
Hội chủ Hồng Anh Hội hỏi :
- Viện trưởng đại nhân.
Muốn tuyển một binh sĩ thì phải đến đâu ạ ?
Giang Phong nói :
- Binh sĩ sẽ do dân chúng chuyển chức mà thành.
Ở Giáo trường có thể tuyển mộ binh sĩ.
Chỉ có các trấn thành mới tuyển mộ được.
Nếu các ngươi có quan hệ tốt với vị quan viên nào của triều đình thì có thể nhờ giúp đỡ.
Cả hai đều có vẻ thất vọng, xem ra không ai trong bọn họ nghĩ đến chuyện tạo lập quan hệ với NPC quan viên a.
An Phú Trấn phát triển nhanh được như vậy, phần lớn là nhờ lão Tổng trấn ở Lục Hoa Thành giúp đỡ.
Bọn người hai bang hội nhìn nhau một hồi, rồi một người chợt nghĩ ra, nói :
- Viện trưởng đại nhân.
Ở An Phú Trấn có rất nhiều sĩ binh.
Viện trưởng