Rất nhanh ngày Chiến Vương phủ đón dâu liền phải tới.Cũng là ngày Tề nhị thiếu gia Tề Diên rước tân nương tử vào cửa.Trong Tô gia một mảnh vui mừng.Rốt cục có thể tiễn vị tôn đại phật này đi, Tô trường Phong cuối cùng cũng xả ra được hết nỗi uốt nghẹn bị kìm nén suốt thời gian qua.Tô phu nhân và Tô Ngọc liên cũng như trút được gánh nặng.Mành lụa đỏ bay phất phới. Chữ hỉ đỏ dán khắp cửa phòng tân hôn. Hỉ phòng đỏ tươi một mảnh. Triệu Như Yên đầu óc choáng váng ngồi trên giường hỉ. Nàng cứ cảm thấy có gì đó không ổn.Từ lúc khi gặp một đội rước dâu khác kia, đột nhiên kiệu của nàng run lên lảo đảo, làm nàng nghiêng ngã đầu bị va chạm vào thành kiệu khiến cho nàng bị choáng váng đầu óc, hôn mê một lúc, đến nay trong đầu vẫn còn có chút mơ hồ. Nàng đã gắng gượng chống cự đến lúc làm xong lễ bái đường liền có chút không chịu nổi."Hương nhi, Linh nhi…"Nàng cố gọi thêm lần nữa. Nãy giờ nàng đã gọi hai nha hoàn hồi môn của mình mấy lần vẫn không thấy ai đáp lời. Nàng bắt đầu có dự cảm không tốt. Đầu nàng càng ngày càng nặng, mí mắt cũng nặng trĩu. Trước khi hai mắt nàng hoàn toàn nhắm chặt, chỉ kịp nhìn thấy một thân hỉ phục màu đỏ bước chân lảo đảo tiến về phía nàng.Một lúc sau, trong hỉ phòng bắt đầu phát ra tiếng ồ ồ thở dốc của nam nhân, cùng âm thanh nỉ non rên rỉ của nữ nhân, Tử Cầm và Tử Vũ làm nhiệm vụ đứng canh gác ở bên ngoài, có chút mặt đỏ tai hồng, không dám nhìn ngẩng mặt nhìn sang nhau, sợ đối phương nhìn ra vẻ lúng túng xấu hổ của mình.Hai nàng vẫn còn là khuê nữ a~.Chủ tử vậy mà ra lệnh cho các nàng phải canh chừng ở ngoài tân phòng cho đến khi có người của vương phủ tiến đến mới được rời đi.Phải đứng ở đây nghe những âm thanh ái muội này đến bao giờ a~.Hai nàng khóc không ra nước mắt.Trong Chiến Vương phủ.Tân phòng được đặt ở một toà viện không lớn lắm, nằm ở vị trí phía tây của vương phủ. Phía bắc là viện của Chiến vương, phía nam là nơi ở của bảy vị mỹ nhân được tặng cho Chiến vương. Phía đông là hoa viên rộng lớn.Trong tân phòng, Tô Nguyệt Như mặc hỉ phục ngồi trên giường được một lúc liền cảm thấy có chút mệt, nàng ghé người dựa lưng ra sau chợp mắt một chút.Hai nha hoàn đứng bên cạnh thấy thế cũng có chút sốt ruột. Một người liền tiến đến gần nàng nhẹ giọng hỏi. " Tiểu thư, người thấy mệt rồi sao? Người có đói bụng không, hay Linh nhi lấy chút gì cho người ăn trước đi được không?".Hai người này chính là hai nha hoàn hồi môn Linh nhi và Hương nhi của Triệu tiểu thư Triệu Như Yên.Linh nhi vừa bưng đĩa điểm tâm trên bàn lên thì bên ngoài có người tiến đến. Là Chương đại quản gia của vương phủ đến truyền lời của Vương gia.Chương quản gia đứng ngoài tân phòng cao giọng nói cho người trong phòng nghe."Trắc Vương phi, Vương gia lệnh cho nô tài chuyển lời; tối nay Vương gia không thể đến chỗ của Ngài, bảo Ngài không cần đợi".Nói xong không đợi người trong phòng trả lời, liền nhanh chóng rời đi.Chiến vương hoàn toàn không cho hữu thừa tướng chút mặt mũi nào.Bởi vì Trắc Phi cũng là thiếp nên Chiến vương phủ không treo lụa đỏ, giăng đèn kết hoa, không tổ chức tiệc riệu đãi khách.Toàn bộ đều làm như cách một thiếp thất vào cửa giống như nhà bình thường.Cho nên lúc hỉ kiệu được đưa vào Chiến Vương phủ là đưa vào bằng cửa sau.Hương nhi cùng Linh nhi nghe quản gia truyền lời xong, có chút buồn bã, đau lòng nhìn tiểu thư.Linh nhi đặt đĩa bánh xuống trên bàn nhẹ giọng nói, "Tiểu thư, đêm nay Vương gia sẽ không tới, vậy để nô tỳ giúp ngài gỡ mũ phượng xuống trước cho nhẹ đầu".Nói xong liền đưa tay ra vén khăn hỉ lên.Tay Linh nhi run lên, lui người ra phía sau té trên mặt đất, trợn mắt khiếp sợ nhìn dung nhan xa lạ trước mặt. Ngón tay chỉ vào mặt Tô Nguyệt Như lắp bắp, "Ngươi…ngươi…ngươi là ai? Tiểu thư nhà ta đâu?".Hương nhi đứng một bên khiếp sợ nhìn Tô Nguyệt Như, một lúc sau lao ra khỏi tân phòng gào to gọi người đến."Người đâu?""Người đâu? Mau đến đây!."Tiếng gào của Hương nhi làm kinh động rất nhiều người. Hộ vệ, nha hoàn, ma ma, quản gia trong phủ gần đó thi nhau kéo đến.Hai nha hoàn Hương nhi và Linh nhi khóc lóc ầm ĩ lên, tra hỏi Tô Nguyệt Như, " Ngươi nói mau. Ngươi đã đem tiểu thư chúng ta đi đâu? Tiểu thư chúng ta bây giờ thế nào rồi?"" Ngươi nhanh giao tiểu thư ra đây."" Tiểu thư chúng ta là Trắc vương phi của Chiến vương, được đích thân hoàng thượng chỉ hôn. Nếu ngươi dám làm tiểu thư chúng ta bị chút tổn thương gì, ngươi sẽ chết không toàn thây."Tô Nguyệt Như lạnh nhạt nhìn hai người đang ồn ào trước mặt không nói một lời.Chương quản gia nhìn tình cảnh trước mặt đã hiểu ra được đôi phần, hắn quan sát Tô Nguyệt Như thấy sắc mặt nàng không tốt, có chút nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt như là người mắc bệnh nặng.Hắn không làm khó nàng lâu. Sau khi hỏi ra được mấy vấn đề chủ chốt liền để nàng nghỉ ngơi. Cho người canh giữ trước cửa phòng nàng rồi nhanh chóng đi tìm Tần Liệt."Vương gia, nô tài có việc cần bẩm báo.""Vào đi".Tần Liệt vẫn ở trong thư phòng xử lý công vụ.Chương quản gia tiến vào thư phòng có chút không biết bắt đầu từ đâu."Có chuyện gì nói nhanh." Tần Liệt thúc giục."Bẩm Vương gia, Trắc Vương phi mới vào cửa hôm nay có chút bị nhầm lẫn.""Cái gì nhầm lẫn?"." Là…là người bị nhầm lẫn!"Tần liệt nhíu mày. " Ngươi nói rõ xem."" Bẩm vương gia, nô tài cũng không rõ đã xảy ra chuyện gì, nhưng người hiện tại trong tân phòng không phải là nữ nhi của Triệu thừa tướng đại nhân, mà là Tô tiểu thư của Tô đại nhân Tô Nguyệt Như, hôm nay phải gả vào Tề gia".Lông mày Tần Liệt nhíu lại rồi lại giãn