Vương Phi Hai Mặt Độc Sủng Của Vương

Em gái mưa của Lục Phong? (Phần cuối)


trước sau

Mộ Quỷ Tử lúc này cảm thấy rất nặng nề, bản thân y là đại sư huynh phải có trách nhiệm với các sư huynh muội, nhất là khi sư phụ rời núi, lại còn được Phi Phi nhờ cậy, mong y có thể giải quyết chuyện này trong êm đẹp.

Tuy nhiên bây giờ từ sắc mặt và biểu ngữ của Công Tôn Vân Thanh có thể thấy nàng ta sẽ không bỏ cuộc, không những vậy lại còn muốn đánh Uyển Thanh đến mức thảm bại, đúng là lực bất tòng tâm.

Ngay cả khi Cầm thánh ra mặt Công Tôn Vân Thanh cũng nhất quyết không chịu ngừng thi đấu, giờ đây ý chí "đánh ghen" lại bùng phát, sợ là không có thứ gì có thể ngăn cản được hỏa nộ này.

Nếu đã tới mức này cũng chỉ có thể cố gắng giảm thiểu thương tật xuống thấp nhất có thể, như vậy nếu như sau này Kiếm thánh và Thủy thánh có cãi nhau, cũng có đường lui cho cả hai.

"Ta không cần biết muội làm cái gì ở trên sàn đấu, tuy nhiên phải biết dừng tay đúng lúc, phải kèm chế bản thân mình, nếu như Uyển Thanh gãy tay, trật chân gì đó, Thủy thánh vì chuyện này mà đến hưng sư vấn tội thì ta nghĩ đến cả sư phụ cũng không giúp nổi muội đâu. Ta và Cầm thánh đã nói hết lời, vận mệnh của muội tự muội định đoạt lấy, ta mà nói thêm nữa có khi muội còn ghét luôn cả ta."

Nói rồi Mộ Quỷ Tử quay mặt bỏ đi, không thèm nói thêm gì nữa, trông bộ dạng vô cùng thất vọng.

Vô Khả đợi Mộ Quỷ Tử đi xa rồi mới mở miệng chăm chọc.

"Ngươi nghĩ rằng lão tam sẽ cưới ngươi nếu ngươi giết chết nàng ta sao? Không đâu, ngược lại đệ ấy sẽ cực kì, cực kì hận và không tha thứ cho ngươi vì ngươi đã trực tiếp giết chết vị hôn thê của đệ ấy., ngươi phải suy nghĩ cho thật kĩ a."

Vô Khả trong lời nói ấy vừa chăm chọc Công Tôn Vân Thanh vừa muốn mở một đường sống cho Uyển Ca, y muốn Vân Thanh và Uyển Ca đánh nhau, nhưng y không muốn Uyển Ca phải chết như vậy, càng không muốn Thủy thánh lại gặp chuyện đau buồn nữa.

Công Tôn Vân Thanh ánh mắt sắc đá nhìn Vô Khả, dò xét một chút rồi thản nhiên đáp.

"Bổn tiểu thư hôm nay không có hứng chơi với ngươi, ngươi tốt hơn đừng có bao đồng như vậy, mạng của ả và trái tim của Lục sư huynh ta đều sẽ lấy hết. Người đâu, tiễn khách."

Vô Khả trầm mặt không thèm ai tiễn mà quay lưng lại rời đi, trong lòng lại bỗng dưng nghĩ đến việc gì đó, liền nở một nụ cười hắc ám, miệng lại lẩm bẩm tuy nhiên lại to tiếng như sợ không ai nghe thấy.

"Sư muội nhớ lấy a, ba trăm lần Phổ Tự kinh ta không quên, Liễu sư càng sẽ không quên, muội tốt nhất đừng chơi bẩn, ta sẽ tìm mọi cách để bắt bẻ muội đó."

Sau câu nói đó người đã lặng mất hút, Công Tôn Vân Thanh nhớ đến chuyện này liền sôi máu, lòng bàn tay bất giác siết
chặt, không quên chửi người khác.

"Hàn Tuyết Ly, Liễu Viên Âm và tất cả nội - ngoại đệ tử của bọn họ, toàn là một lũ giả tạo, ngu ngốc. Ta thật sự muốn lột đi bộ mặt ấy của các người, Từ Uyển Thanh nợ này ta sẽ tính toán lên ngươi trước, nhất định."

- --------

"Lúc nãy đệ cố tình?"

Mộ Quỷ Tử ở thư viện đọc sách, vừa tìm sách lại vừa hỏi thẳng vấn đề bản thân đang thắc mắc. Nghe vậy Vô Khả cũng nói thẳng.

"Đúng là đệ cố tình, tuy nhiên đó là do đệ và Vân Thanh suy nghĩ khác nhau, đệ nghĩ rằng Vân Thanh sau khi biết Uyển Thanh là vị hôm thê của Lục sư đệ sẽ vì hảo tình trước kia của cả hai mà chịu buông tha, ai ngờ đâu lại phản tác dụng, đệ chưa từng qua lại với nữ nhân như huynh, làm sao biết được họ sẽ giận, hờn, ghen kia chứ?"

Vô Khả lời nói thành công làm cho Mộ Quỷ Tử tin tưởng, không còn hoài nghi nữa, dù sao con gái tâm trạng không ai biết được, nhất là những hòa thuợng.

Mộ Quỷ Tử không nói gì nữa thì Vô Khả biết ngay bản thân đã qua được, trong lòng tuy vẫn bất an nhưng lại tỏ ra vui vẻ, tươi cười.

"Lần trước huynh còn thiếu đệ ba ngàn lượng, huynh có dám cược nữa không? Nếu huynh thắng ta sẽ xoá đi chuyện đó như chưa từng xảy ra chuyện gì, còn nếu huynh thua thì phải trả cho ta gấp đôi, ưu tiên cho huynh chọn trước luôn."

Mặc dù Vô Khả đang làm bầu không khí thoáng hơn, nhưng Mộ Quỷ Tử vẫn trù ụ cái mặt, thở dài nói.

"Ta chọn Uyển Thanh..."

"Vì sao, huynh biết rõ kết quả rồi mà?"

Vô Khả có chút ngạc nhiên về sự lựa chọn của Mộ Quỷ Tử, nhưng Mộ Quỷ Tử lại rất nghiêm túc.

"Biết là như vậy, tuy nhiên ta lại mong Uyển Thanh sẽ thắng, chỉ có khi muội ấy thắng cuộc, mọi chuyện mới trở lại như lúc ban đầu, ta chọn Uyển Thanh thắng trận này."

Vô Khả cũng không muốn Công Tôn Vân Thanh thắng, tuy nhiên thực lực quá trên lệch rồi, hắn không thể tin tưởng vào một nha đầu vắt mũi chưa sạch được.

"Được, vậy đệ sẽ Vân Thanh, huynh cũng đừng quá lo, Thủy thánh sẽ không để đệ tử của mình gặp chuyện bất trắc gì đâu."

"Hy vọng mọi chuyện sẽ tốt đẹp như những gì đệ nói."

- ----------Lời tác giả -------

Hôm nay là ngày thứ sáu 1k từ

A lại phải đổi tiêu đề rồi, nhưng chịu thôi điểm nhấp là gì thì đặt tên như vậy thôi.

Chương này là chạy đà trận đấu, từ đấu võ trả thù không ngờ lại thành đánh ghen rồi a.

Mai nữa là hết rồi, cũng trùng hợp thay mai là Trung Thu.

- -------Hết Chương 116 -------

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện