Vương Phi Hai Mặt Độc Sủng Của Vương

Em gái mưa của Lục Phong? (Phần cuối - 2)


trước sau

[,Sáng sớm hôm sau]

Chiều hôm qua Mộ Quỷ Tử tới Cầm linh phong nói cho Thiên Phi Phi biết về chuyện Công Tôn Vân Thanh cứng đầu, ngang bướng dù thế nào cũng không chịu từ bỏ trận đấu.

Trước khi trở về Mộ Quỷ Tử đã nhắc tới việc có thể khuyên Uyển Thanh chịu thua, rồi tìm đại một lý do gì đó kiểu như bị bệnh, nội thương chưa khỏi...v...v...để cho Thủy linh phong không mất mặt là được.

Thiên Phi Phi sau đó cũng đắng đo suy nghĩ, cuối cùng đi tìm Cầm thánh hỏi ý, Cầm thánh cũng cảm thấy việc này có vẻ khả thi hơn, cứ nói là bị thương chưa khỏi là được, như vậy là vẹn cả đôi đường.

Thế là đợi cho đến khi trời sáng, Cầm thánh đã tới Thủy linh phong bàn bạc chuyện này với sư tỷ của mình, Thủy thánh nghe sư muội của mình thao thao bất tuyệt một hồi cũng cảm thấy cái này có thể sài được, chẳng qua là....

"Đa tạ ý tốt của muội, có đều có lẽ đã làm muội cất công một chuyến rồi."

Cầm thánh thở dài, biết thế nào Thủy thánh cũng sẽ nói như vậy liền đáp.

"Ta biết là tỷ không muốn chịu thua, không muốn làm mất thể diện của mình, tuy nhiên tỷ cũng phải nghĩ cho Uyển Ca, nếu như xảy ra chuyện gì với nó, tỷ nhất định cũng sẽ rất đau lòng."

"Ta không phải là không muốn, mà là Uyển Ca nhất quyết không chịu thua, còn đòi một sống một chết với Vân Thanh ấy nữa."

Cầm thánh khá bất ngờ trước lời này của Thủy thánh, không thể tin được Uyển Ca vậy mà lại...phải nói là dũng cảm hay là gan lì đây? Sao mà lại giống nam nhân tóc trắng nào đó thế không biết, đúng là...

"Tỷ đã nói chuyện với con bé chưa? Có nói cho nó biết âm mưu của Vân Thanh?"

Thủy thánh lắc đầu, ánh mắt tỏ rõ sự mệt mỏi, giọng nói trầm lặng.

"Những gì cần nói ta đã nói hết rồi, cái không cần nói ta cũng đã úp mở, cơ mà nha đầu này lại không nghe, nói là muốn đòi cho ta một cái thể diện."

Cầm thánh nghe vậy dở khóc dở cười, đúng là gà con ham đá, một đứa thì muốn trả thù, một người thì muốn thể diện, coi người lớn là cái gì, nếu đã như vậy thì cũng không thể làm được gì nữa, chỉ có thể ngăn cản đúng lúc để tránh việc lỡ tay, cố ý.

"Hazzzz nếu đã như vậy, ta cứ để cho hai đứa nó đánh, đánh tới xuất đầu mẻ trán thì tự nhiên sẽ dừng thôi."

Thủy thánh không nói gì thêm chỉ tự dự tính trong lòng, trận này có thể thua nhưng bà sẽ không để cho Công Tôn Vân Thanh đó muốn làm gì thì làm a.

- ---------

Uyển Ca trong lòng đang tập thể dục, Tiểu Hoa vẫn còn
đang ngủ say, nàng vừa tập lại vừa thì thầm.

"Lát nữa ta đi tìm sư phụ xác định rõ ý kiến của mình, những chuyện khác giao lại cho ngươi."

Giọng nói bên trong nàng vang lên lạnh nhạt.

"Ngươi yên tâm đi, ta sẽ tùy cơ ứng biến, miễn sao không đánh cho ả ta mất nửa cái mạng là được chứ gì? Về vụ nói chuyện với sư phụ thì miễn đi cũng được, dù sao sư phụ cũng đã biết được ý của chúng ta rồi mà?"

Tinh lắc đầu đáp.

"Ừ ta tin ngươi có thể giữ được bình tĩnh, không ham chiến mà tự làm khổ mình. Sư phụ đã lo lắng cho chúng ta rất nhiều, dẫu có thế nào cũng phải nói cho người biết để người an tâm phần nào, với lại ta vẫn muốn hỏi người một vài thứ."

Trời lúc này đã sáng hết một vùng rộng lớn, Nguyệt khẽ ngáp dài một hơi vừa nói.

"Nếu như sư phụ muốn thì đã nói cho ngươi biết rồi, ngươi cũng đừng quá cố chấp như vậy, mỗi một người đều có một bí mật của riêng mình, ngươi không nên tùy tiện xen vào nếu người đó không cho phép, như vậy sẽ không tốt đâu, thậm chí có lúc sẽ khiến cho người đó bực mình nữa đó."

Tinh trầm mặt, chu cái miệng nhỏ, rõ ràng là không muốn từ bỏ ý muốn kia, nếu như làm thế khiến sư phụ không vui thì nàng không hỏi nữa là được chứ gì.

"Ta hiểu rồi, ngươi cứ an tâm thắng trận này là được rồi, còn những chuyện gì tùy duyên đi."

Nguyệt mỉm cười nhẹ rồi chìm vào giấc ngủ, Nguyệt tự tin rằng bản thân có thể chiến thắng được trận đấu, tuy nhiên trong lúc này tin tức về trận đấu giữa nàng và Vân Thanh đã truyền đi khắp trên dưới Liên Châu thành.

Tất cả mọi người khi biết về chuyện này đều lo lắng và khẳng định chắc nịt rằng nàng sẽ thua, không có chút cơ hội để thắng nào cả, đúng là lấy trứng chọi đá.

- ------Lời tác giả ------

Ngày thứ bảy 1k từ.

Tối hôm qua buồn ngủ quá, đang viết thì ngủ quên mất tiêu, cũng may dạy sớm nên tranh thủ viết cho hết để làm tròn lời hứa với mọi người.

Sau chương này tất cả sẽ trở lại bình thường như trước, thứ 3 - 5 - chủ nhật sẽ có chương mới nếu không gặp chuyện gì bất trắc.

Chúc mọi người buổi tối tốt lành nha.

- --------Hết Chương 116 --------

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện