Edit: Cá Mực 99Lâm Chỉ mặc dù tửu lượng không tồi bất quá bởi vì đã lâu chưa uống rượu, đêm nay non nửa vò rượu mạnh đi xuống quả thật có chút men say, trở lại phòng rửa mặt chải đầu thay quần áo sau rất nhanh liền nặng nề ngủ đi, Ngụy Trạc ở căn phòng cách vách nàng lại không buồn ngủ, hắn tựa ở bên cửa sổ tùy ý gió đêm thổi vào phòng, suy nghĩ theo cảm giác say dưới ánh trăng có chút hỗn độn.Tựa hồ từ năm mười bốn tuổi ấy cuộc sống của hắn như một vũng nước đọng, không gợn sóng càng không có hy vọng, giống như bất cứ chuyện gì đều không thể kích động được hắn đồng cảm và rung động, người đời đều nói hắn say mê quyền thế, nhưng mà chỉ có chính hắn mới biết được hắn chỉ là muốn tìm một số chuyện làm, hắn không thể cũng không dám để cho mình rãnh rỗi.Bóng đêm dần dần dày, Ngụy Trạc lại nhịn không được nhớ tới trong mắt Lâm Chỉ lóe ra hào quang khi nàng phát ra lời thề son sắt phải dốc hết khả năng bảo vệ tốt quốc gia yên bìnn, hắn nghĩ không ra đây là một loại cảm giác cùng niềm tin như thế nào, với hắn mà nói giống như là một người đã sống trong núi sâu lâu chưa bao giờ thấy qua ánh sáng, thật sự mới lạ nhưng cũng khó hiểu.Sáng sớm hôm sau, Lâm Chỉ bị tiếng vang trong khách điếm người đến người đi đánh thức, Bạch Lộ thay nàng múc nước rửa mặt, Lâm Chỉ thuận miệng hỏi: "Thành Vương điện hạ đã tỉnh dậy rồi?"Bạch Lộ nói: "Điện hạ sáng sớm liền tỉnh dậy, hiện tại đang cùng Kỉ hộ vệ dưới lầu dùng bữa sáng, tiểu thư người muốn đi xuống cùng bọn họ dùng bữa hay là để người hầu đưa vào trong phòng?"Bởi vì đêm qua uống rượu, Lâm Chỉ sáng nay không muốn ăn uống gì, đứng lên đẩy cửa ra, "Đi xuống cùng nhau đi."Dưới lầu trong hành lang, Lâm Chỉ liếc mắt một cái liền thấy Ngụy Trạc đang ngồi ngay ngắn, Kỉ Vân thấy nàng lại đây lập tức đứng dậy ân cần chào hỏi: "Tam tiểu thư."Lâm Chỉ khẽ vuốt cằm: "Kỉ hộ vệ sớm."Kỉ Vân cùng Ngụy Trạc nói: "Thuộc hạ đi trước sân sau kiểm tra ngựa một chút."Lâm Chỉ ngồi xuống ghế trống đối diện Ngụy Trạc, "Điện hạ, dậy sớm thế."Ngụy Trạc đang uống trà, chắc hẳn đã dùng bữa sáng có trong chốc lát, hắn nói: "Thói quen."Khi nói chuyện tiểu nhị tiến lên hỏi: "Tiểu thư muốn ăn thứ gì?"Lâm Chỉ khoát tay nói: "Không cần, ta uống chén trà là được."Tiểu nhị hiển nhiên sẽ không can thiệp ý kiến của khách nhân, ân cần thay Lâm Chỉ đổi một chén nước trà đưa tới, "Hai vị chậm dùng, có cần gì xin cứ phân phó."Sau khi tiểu nhị rời đi, Ngụy Trạc nhíu mày nhìn Lâm Chỉ không ăn điểm tâm còn bưng cái chén trà nhỏ uống trà, dò hỏi: "Đêm qua uống qua rượu xong không khỏe sao?"Lâm Chỉ uống xong một chén nhỏ trà xanh lại rót cho mình một chén tiếp, thuận tiện thay Ngụy Trạc trước mặt rót đầy cái chén, "Không có gì không khoẻ, chỉ là sáng sớm không có muốn ăn gì."Ngụy Trạc không nói gì thêm, Lâm Chỉ thấy hắn nhìn mình, cố ý cười hỏi: "Điện hạ tại sao không nói chuyện?"Ngụy Trạc nhìn nàng, thản nhiên nói: "Nếu ta là đại ca của ngươi, biết ngươi từng uống rượu lại không ngoan ngoãn ăn, nhất định cũng muốn trừng phạt ngươi."Lâm Chỉ: ".
.
.
.
.
." Đây là đang uy hiếp nàng đúng không?Sau một lát, tiểu nhị bưng một phần cháo loãng lên, cách vách bàn Bạch Lộ nhìn thấy Lâm Chỉ chậm rãi từ từ uống cháo, mặc dù thần sắc không hiện rõ nhưng trong lòng vô cùng kinh ngạc, đây là lần đầu tiên nàng thấy tiểu thư nhà mình sau khi uống rượu xong còn có thể chủ động ngoan ngoãn ăn cơm, nghĩ đến lúc trước ở thành Nhật Quang sau khi Lâm Chỉ uống trộm rượu không ăn cơm cùng tướng quân và phu nhân đấu trí so dũng khí, Bạch Lộ nhịn không được nhìn Thành vương đối diện Lâm Chỉ bình tĩnh uống trà nhiều hơn một chút.Sau khi Lâm Chỉ chậm rãi từ từ uống xong một chén cháo loãng, lúc này mới mở miệng nói: "Điện hạ nếu như không còn việc gì, chúng ta liền khởi hành trở về?"Ngụy Trạc gật đầu, nghĩ nghĩ lại hỏi: "Ngươi không cần đi huyện nha Vu Thành An nhìn một cái?"Lâm Chỉ nói: "Việc của quan liêu ta càng thêm quản không được, chỉ cần khi chờ trở về hoàng thành điện hạ ngài nguyện ý nghe ta nói một chút ý nghĩ của ta là được rồi."Bốn người trở lại hoàng thành đều chưa tới thời gian dùng bữa trưa, Lâm Chỉ cùng Ngụy Trạc cưỡi ngựa sóng vai vào thành, Lâm Chỉ hỏi: "Điện hạ về phủ trước dùng bữa hay trước nghe một chút ý kiến vụng về của ta?"Ngụy Trạc nhìn thấy Lâm Chỉ vội vã, đại khái còn kém ở trên mặt